1 Edit: Hamano MichiyoBeta: Kathy KatherineThi Thi cầm khăn giấy, vừa lau tay vừa ra khỏi phòng vệ sinh, tâm trạng vẫn còn khá tốt. Tuy nhiên, khi cô liếc nhìn sang chỗ mình vừa ngồi hơn một tiếng đồng hồ thì đôi mắt phượng xinh đẹp liền nheo lại.
2 Edit: Hamano MichiyoBeta: Kathy KatherineCả người Thi Thi chợt cứng lại. Cô ngẩng đầu nhìn theo hướng tiếng nói cất lên, thấy một nam sinh cao gầy đứng ngay cạnh giá sách gần đó.
3 Edit: Hamano MichiyoBeta: MjmkThi Thi mắng xong cũng không nhìn đến sắc mặt Diệp Thừa. Cô nhanh chóng thu dọn cặp sách, chạy ra khỏi thư viện. Quả nhiên trước khi ra cửa, không ngoài dự đoán nghe thấy cô thủ thư lớn tiếng trách mắng Diệp Thừa phải biết giữ yên lặng.
4 Edit: Hamano MichiyoThi Thi nghẹn họng, hỏng bét, bị người ta nghe thấy rồi. Đang suy nghĩ không biết nên giải thích với người ta như thế nào thì ngay giây tiếp theo, cô lập tức ngẩn người nhìn anh chàng bác sĩ bình tĩnh gỡ khẩu trang xuống, lộ ra gương mặt dù có hóa thành tro cô cũng không quên được.
5 Edit: Hamano MichiyoThi Thi chạy không nhanh lắm. Cô cũng ngạc nhiên khi thấy mình không quá khổ sở. Sau khi cơn tức giận ban đầu qua đi thì chỉ còn cảm giác thấy buồn cười, đây đúng là sự trừng phạt đích đáng dành cho cô mà.
6 Edit: Hamano MichiyoBa phút dài dằng dặc trôi qua, cuối cùng cũng đến được nhà trọ của Diệp Thừa. Giải quyết xong chuyện lớn của cuộc đời, Thi Thi nửa nằm trên ghế salon, thoải mái thở dài một hơi, cảm thấy rất mệt mỏi, chỉ muốn ngủ thật say.
7 —— không biết qua bao nhiêu ngày sau ——“Này, đầu gỗ chết tiệt, tay anh để ở chỗ nào đấy, mau lấy ra!” Một chưởng vỗ vào móng vuốt sói. “Anh không phải đầu gỗ, anh tên là Diệp.