21 Nghe Đường Kim nói như thế thì tiểu Thất lại thiếu chút nữa hộc máu, hắn cảm thấy được trong 30’ này thì tên tiểu tử Đường Kim căn bản là không coi hai người bọn hắn tồn tại!Cũng may là ngay lập tức, Đường Kim lại nói một câu:- Được rồi, tôi cũng có hứng thú nhìn lão Đại của hai anh một chút.
22 - Gia nhập Thiên Hạt bang của chúng ta thì ta sẽ xem những chuyện phát sinh lúc nãy chưa xảy ra. Hạt Tử xinh đẹp đưa ra yêu cầu chẳng mấy đẹp xinh. Đường Kim lắc đầu:- Tôi là một học sinh gương mẫu, không phải là thành viên bang phái gì cả.
23 - Tôi không phải là không có năng lực giải độc mà căn bản, tôi không thể giải độc giúp cô. Đường Kim kiên nhẫn giải thích cho Hạt Tử hiểu:- Bởi vì, cả đời này của cô chính là độc, nếu tôi giải độc giúp cô thì chẳng khác nào là giải quyết luôn cô.
24 - Ta chết rồi. Đường Kim mặt không biến sắc trả lời. - Ta kháo. Nhất thời tiểu Thất hơi choáng váng:- Ta là gặp quỷ sao?- Anh đúng là đang gặp quỷ. - Đệt con mja, sao ban ngày ban mặt lại gặp quỷ ?Tiểu Thất có chút hỗn loạn rồi.
25 Cũng khó trách mọi người cảm thấy được kỳ quái, tuy rằng chức lớp phó thể dục này cũng không phải là một chức quan trọng gì nhưng mà cũng là thành phần trong ban cán bộ lớp a.
26 - Tôi là một đứa trẻ ngoan, thích nói sự thật. Đường Kim tỏ vẻ vô tội:- Còn nữa, đừng có kêu tôi là tiểu quỷ, tôi không còn nhỏ. - Không kêu cậu là tiểu quỷ chứ kêu cậu là gì?Bộ dạng của Đường Thanh Thanh không cho là đúng:- Nhớ kỹ, sau này ta đây chính là chị của cậu, nghe chị, đi theo chị thì chị sẽ cam đoan không có một ai dám khi dễ cậu.
27 Trước cổng trường Ninh Sơn Nhị Trung. - Chị Thanh, đây là xe của chị sao?Đường Kim nhìn vào chiếc xe chạy bằng điện trước mặt mà không biết nói gì. Đường Thanh Thanh này làm cảnh sát thật sự là quá thất bại, ngay cả một chiếc xe cảnh sát cũng không thấy đâu cả.
28 - Được rồi, ký sổ thì ký sổ. Rất nhanh Đường Kim liền đáp ứng yêu cầu của Đường Thanh Thanh- Bất quá em sẽ tính thêm lợi tức nữa. - Chị nói cậu em này, cậu mới có 16 tuổi thôi mà tại sao tư tưởng của cậu lại không thuần khiết như vậy hả? Cả ngày đều muốn làm những chuyện loạn thất bát tao như thế này thì sẽ ảnh hưởng đến việc học tập của cậu đó.
29 Đánh lén cảnh sát?Đối với người bình thường mà nói, đánh lén cảnh sát rất nghiêm trọng nhưng mà đối với Tả Tiểu Long thì hắn lại không quan tâm đến chuyện này.
30 - Tiểu tử này xong rồi. Có người thấp giọng nói:- Cả nhà hắn xong rồi mới đúng. - Đúng a, ngay cả Phì Long mà cũng dám đánh, coi như hắn đánh nhau có lợi hại mấy đi chăng nữa thì cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.
31 Đường Thanh Thanh có chút không biết phải nói cái gì, cậu em này rõ ràng là trợn mắt chém gió. Coi như năng lực học tập của hắn có mạnh như thế nào chăng nữa thì cũng không thể học nhanhh như thế a.
32 - Chứng cớ vô cùng chính xác sao?Ánh mắt của Đường Thanh Thanh tỏ ra không thể tin tưởng nổi nhìn vào Hà Vĩ Minh:- Đội trưởng, trên thực tế rõ ràng là Tả Tiểu Long đã chủ động công kích tôi, Đường Kim chỉ là ra tay phòng vệ chính đáng hơn nữa hắn còn thấy việc nghĩa liền hăng hái làm, hắn đã cứu tôi.
33 Người lên tiếng quát Đường Kim và Đường Thanh Thanh dừng lại chính là Hà Vĩ Minh. Hiện tại thì hắn không biết vì sao Đường Kim lại thoát ra khỏi phòng thẩm vấn nhưng mà hắn biết rằng, nếu một khi Đường Kim cứ như vậy mà rời khỏi nơi này thì kế hoạch kia của hắn liền bỏ đi.
34 - Ta nhất định tìm được họ. Một giây sau, Đường Kim liền trở nên vô cùng tự tin, vẻ mờ mịt trong mắt của hắn đã biến mất. Hắn tin tưởng rằng bản thân nhất định sẽ làm được điều này.
35 - Tôi phát hiện trình độ Anh văn của mọi người rất kém, tôi hy vọng có thể qua kiểm tra để hiểu rõ được các bạn, nắm rõ trình độ Anh văn của từng người.
36 - Có biết. Đường Thanh Thanh gật gật đầu, hiển nhiên là nàng biết không thể giấu diếm này được: - Cục Đường Kim là kết của tôi, nó đến nơi này tìm tôi có chút mà thôi.
37 - Haizz, các thật sự không xứng đáng làm Đường Kim lại lắc đầu rồi thở dài: - Kẻ chính là cũng không phải là cướp, thân là một kẻ thì các phải có bổn phận của kẻ Từ nhỏ biến thành tội phạm cướp bóc thì thật đúng là mất chất a.
38 - Chị Thanh, người này không phải là do emđánh hạ. Nghe Đường Thanh Thanh nói thế thì Đường Kimcảm thấy mình thật sự vôtội, sauđó hắn kể lại mọi chuyện đơn giản chút chonàng.
39 “Oa” Đột nhiên đứa bé này khóc lớn lên rồi sau đó bắt đầu tìm mẹ của mình: - Mẹ…Mẹ…Mẹ. . Đường Kim thu tay về, cơ hồ là trong một thời gian ngắn có một đạo bạch quang dùng tốc độ mà mắt người thường khó nhìn thấy được theo lòng bàn tay bắn về phía lồng ngực của hắn, trong nháy mắt liền biến mất.
40 Vừa mới bắt đầu khi thấy Đường Thanh Thanh phá hỏng kế hoạch của mình thì Lưu Khôi rất tức giận nhưng mà lúc này khi thấy trên má của Đường Thanh Thanh có in dấu năm ngón tay thì nhất thời hắn cũng có chút đồng tình với Đường Thanh Thanh.