21 CHƯƠNG 21: KHÓ CÓ THỂ THỞ ĐƯỢC
"Chị Hoàng Ngân, đây là máy vi tính của một khách hàng mang tới sửa hôm qua, xem ra hai người có quan hệ không ít à nha! Trong máy tính này của anh ta có nhiều ảnh riêng về chị lắm!"
Hoàng Ngân gần như không dám tin tưởng khi nhìn những ảnh chụp bản thân trước mắt.
22 CHƯƠNG 22: NẾU ĐÃ KHÔNG CẦN THÌ VỨT ĐI
Hoàng Ngân lấy điện thoại ra. Cô do dự rất lâu, cuối cùng vẫn bấm số gọi cho Cao Dương Thành.
"Có việc?"
Giọng nói của Cao Dương Thành trong điện thoại trong trẻo nhưng lại lạnh lùng vô cùng.
23 CHƯƠNG 23: CHẠY TRỐN KHỎI PHÒNG TẮM
Mùi thơm ngát nhàn nhạt, kèm theo mùi thuốc lá, hoà quyện thành một loại hương thơm đặc biệt, vây xung quanh hơi thở Hoàng Ngân, khiến ngay cả hô hấp của cô cũng có phần gấp gáp.
24 CHƯƠNG 24: CÙNG YÊU MỘT NGƯỜI
Trong đầu cô vẫn còn quanh cái hôn ban nãy của Cao Dương Thành và Khuất Mỹ Hoa, làm thế nào cũng không gạt đi được.
Tay theo bản năng xoa nhẹ lên đôi môi của chính mình…
Dù bốn năm đã qua, nhưng Hoàng Ngân vẫn nhớ như in nụ hôn của người đàn ông đó.
25 CHƯƠNG 25: NHÂN VẬT LÀM MƯA LÀM GIÓ
“Ý của cô là bệnh viện các cô chữa chết người mà còn có lý đúng không? Kẻ nào kẻ nấy tất cả đều là lang băm, vẫn không chịu bồi thường phải không?” Người đàn ông kia lại hung ác giơ ghế lên uy hiếp.
26 CHƯƠNG 26: SỰ DỊU DÀNG LÂU NAY KHÔNG CÓ
"Đưa thuốc cho tôi đi. " Cao Dương Thành chìa tay về phía cô ấy.
Đỗ Thanh Nga sững sờ, Hoàng Ngân cũng ngẩn ra theo.
27 CHƯƠNG 27: HAI MƯƠI TƯ GIỜ CUỐI CÙNG
"Nếu lần kiện này thua sẽ chỉ làm tôi mắc nợ anh nhiều hơn mà thôi. . . "
Hoàng Ngân mím mím môi, trong lòng có chút áy náy: "Đừng để tôi phải mắc nợ anh quá nhiều.
28 CHƯƠNG 28: GIẤY THÔNG BÁO BỆNH TÌNH NGUY KỊCH
Mì ở trên bàn đã nguội hết rồi, sau khi ngâm trong nước thời gian dài thì đã nở ra đến nỗi nhìn có chút buồn nôn.
29 CHƯƠNG 29: NHỤC NHÃ
Đỗ Thanh Nga nhìn thấy hình ảnh thảm thương mệt mỏi của chị gái mình, giọt lệ to tròn rơi khỏi hốc mắt, "Ngày mai em sẽ đến nhà họ hàng một chuyến.
30 CHƯƠNG 30: KHÍ THẾ HUNG HĂNG
Lời nói khinh thường của anh giống như một cái bạt tai tát mạnh lên khuôn mặt Hoàng Ngân, khiến cô mặt đỏ tai hồng, nhục nhã không chịu nổi.
31 CHƯƠNG 31: ĐÊM SAY ĐẮM
Hoàng Ngân không lái xe về mà đỡ Cao Dương Thành đang say nghiêng ngả đứng ở ven đường gọi xe.
Trong đêm cuối thu, cảm giác lạnh lẽo ập tới, có lẽ là cơn gió lạnh này đã thổi tan một chút hơi rượu trong người Cao Dương Thành.
32 CHƯƠNG 32: NHIỆM VỤ BÍ MẬT
Hoàng Ngân vẫn như trước làm việc cả ngày lẫn đêm, ban ngày làm công việc chính, đến tối làm thêm, tới quán Karaoke bán rượu.
33 CHƯƠNG 33: BỊ TẬP KÍCH
"Ừ, tớ thừa nhận bọn họ xứng đôi, nhưng mà, cậu không cảm thấy bọn họ rất kỳ quặc sao?" Khuôn mặt Vân đầy quái lạ.
34 CHƯƠNG 34: CÔ LÀ ĐỒ NGỐC À
Anh lắc đầu: “May mắn là bạn tôi không xảy ra vấn đề gì, đây không phải là Axit Sulfuric mà chỉ là một ít nước ớt thôi. Nhưng sau này các vị nhất định phải dặn y tá trông chừng bệnh nhân này thật kỹ, nếu cứ nhìn thấy người đẹp trai là phát điên thì trong bệnh viện này có mấy trăm mấy nghìn người ưa nhìn mỗi ngày, chẳng lẽ tất cả đều sẽ bị người này tạt nước ớt sao? Không, cũng không nhất định, nói không chừng lần sau sẽ là Axit Sulfuric thật sự.
35 CHƯƠNG 35: CẢM ƠN ANH
“Sự nhượng bộ khi nãy đã là điểm mấu chốt cuối cùng của tôi rồi đấy. ” Cao Dương Thành nhắc nhở cô.
Ý anh là, lúc nãy ở trước mặt Vũ Phong, anh cho cô rời đi chỉ là vì không muốn Vũ Phong cho rằng cô là kẻ thứ ba đáng xấu hổ sao?
Hoàng Ngân thở dài, cuối cùng vẫn lên xe.
36 CHƯƠNG 36: BỆNH TÌNH CHUYỂN BIẾN XẤU
Cao Dương Thành nói rồi đứng dậy, hờ hững nhìn Hoàng Ngân và Đoàn Vũ Đạt, cười khách sáo: “Tôi lấy giấy báo xét nghiệm máu rồi đi ngay.
37 Cô gầy gò rúc trong khăn quàng cổ và áo khoác thật dày, đi qua đi lại dưới đèn đường, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn lên cửa sổ tầng hai bật đèn nơi anh đang đứng.
38 “Cô gái à, một tỷ tám thật sự không phải là một con số nhỏ đâu. Hay là tôi lại thêm hai trăm triệu nữa?” Rõ ràng là ông chủ cho rằng Hoàng Ngân không hài lòng với giá này: “Hai tỷ! Thật sự không thể hơn được nữa!”
Hoàng Ngân giật mình hoàn hồn.
39 Hoàng Ngân đành phải đứng một bên lo lắng suông: “Đau không vậy?”
Cao Dương Thành cắn răng tiếp tục. Lúc này, chỗ bị cắn trên ngón tay đã chảy máu.
40 Hoàng Ngân tủi thân đến mức muốn khóc: “Tôi thật sự không có ý đó mà…”
“Ra ngoài đi!”
Cao Dương Thành lạnh lẽo nói.
Đôi mắt đỏ hoe của Hoàng Ngân chợt co rút, đứng yên tại chỗ không di chuyển.