1 Hôm nay, Đồng Vũ Lăng đang đi làm, đột nhiên nhận được điện thoại của mẹ nói ba cô lại thua cổ phiếu. Hơn nữa, lần này hậu quả thật vô cùng nghiêm trọng.
2 Khách sạn năm sao,Trong phòng tổng thống xa hoa,cùng với quần áo và đồ dùng bị vứt lung tung là tiếng thở dốc yếu ớt phập phồng đâu đó. “Carmen em xem, chúng ta thật là hòa hợp, em như là cần anh.
3 Cô gái quần áo đỏ nhìn thấy thế … phát hoảng, vội vã kéo Đồng Vũ Lăng: “Tiểu thư cô làm gì vậy, mau buông hắn ra!”Đồng Vũ Lăng ngẩn ra, lập tức trách cứ: “Hắn phi lễ với cô, cô có thể tố cáo hắn.
4 Văn phòng lớn bên ngoài đã khiến Đồng Vũ Lăng đại thán xa hoa, không ngờ văn phòng làm việc của Long Triệt bên trong mới chân chính là khí phái huy hoàng.
5 Buổi tối, sau khi tắm rửa xong, Đồng Vũ Lăng khoác áo, thả mái tóc dài ngồi trước máy tính, mở ra MSN. Một khung đối thoại lập tức hiện ra: “Hi, tiểu Lăng tử!”Đồng Vũ Lăng khóe miệng mỉm cười, ngón tay nhỏ gầy bay nhanh gõ phím: “Hi, tiểu Hạo tử, ăn xong cơm trưa rồi ah?”Trung Quốc bây giờ vốn là hơn 9 giờ tối, nhưng ở Anh Quốc vên kia lại là hơn 1 giờ trưa.
6 Vào đông, nắng sớm xuyên thấu qua cửa sổ rơi xuống đất khiến cho bên trong căn phòng sạch sẽ tăng thêm một phần nhu hòa. Đây là một phòng ngủ đầy chất nam tính.
7 Đồng Vũ Lăng vừa mới trở lại công ty, liền bị đồng sự Hiểu Linh kéo. Nhìn bộ dáng nàng thần bí mà hưng phấn, Đồng Vũ Lăng bất giác buồn bực lại tò mò: “Làm sao vậy? Sáng sớm đã có vẻ mặt này, nhìn thấy trai đẹp hả?”Tuổi của Hiểu Linh cùng Đồng Vũ Lăng không sai biệt lắm, cũng là năm ngoái mới tốt nghiệp, cùng nhau tiến vào công ty, quan hệ của hai người tự nhiên mà phi thường tốt.
8 Sau khi về nhà tắm rửa xong, đã là hơn 11 giờ đêm. Đồng Vũ Lăng cũng không lập tức trên giường ngủ, mà là mở ra computer, khởi động MSN, chứng kiến cái đầu quen thuộc đang sáng, lập tức đánh chữ phát đi qua.
9 Giây tiếp theo, nàng bị Long Triệt kéo đi ra khỏi hàng ngũ, lúc này nàng mới lấy lại tinh thần, giãy dụa nói: “Long tiên sinh, anh muốn làm gì vậy, cũng sắp đến tôi rồi, tôi đã xếp hàng đợi mười lăm phút rồi đấy!”Long Triệt quay đầu lại ngắm một chút tên của cửa hàng bánh, lạnh lùng nói: “Nếu cô muốn ăn, lần sau tôi bảo người ta đưa đến cho cô một trăm hộp!”Hắn nói gì vậy? Dùng tiền đè người sao? Đồng Vũ Lăng thẹn quá thành giận, “Có tiền thì rất giỏi sao, buông tôi ra, tôi mới không cần một trăm hộp của anh!”Long Triệt nắm chặt nàng, đi nhanh về phía trước, tuấn nhan không chút thay đổi, dị thường lạnh lùng, bắt đầu khiến cho người trên phố chú ý.
10 Ước chừng hơn mười phút, xe rời đi thành phố. Không lâu sau, ánh vào mi mắt Đồng Vũ Lăng chính là một dãy đèn đường đặc biệt phát sáng như ban ngày, chiếu rọi một biệt thự trùng trùng xa hoa xinh đẹp.
11 Bốn phía xung quanh đều là không khí vui mừng, khiến cho dù đã là đầu đông nhưng đêm nay cũng không quá lạnhĐồng Vũ Lăng bước đi trên đám cỏ mềm mại, lẳng lặng nhìn chung quanh đánh giá toàn thể hoa viên.
12 Chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc trước mắt, Đồng Vũ Lăng giật mình. “Bên ngoài lạnh lắm, vào nhà đi thôi. ” Khuôn mặt Tiêu Chính Hoa tràn đầy thân thiết cùng săn sóc.
13 Lên tới xe, Long Triệt hỏi nàng: “Nhà cô ở đâu?”Đồng Vũ Lăng ngẩn người, báo ra địa chỉ của mình, thấy hắn nhăn đầu lông mày, lại nói: “Anh đưa tôi đến nội thành, tôi sẽ tự mình bắt xe về.
14 Tắm rửa xong, Đồng Vũ Lăng vội vàng bật máy tính, đăng nhập MSN. Cũng giống như thường ngày, nick của Tiểu Hạo tử đã sáng rồi. Đồng Vũ Lăng tâm tình khoái trá, gửi cho anh một cái mặt cười rõ to.
15 Còn có ba người nữa là đến mình rồi! !Nhìn thấy chiếc bánh tùy tay có thể đụng vào, trên mặt Đồng Vũ Lăng ý cười càng đậm. Lần trước đột nhiên bị Long Triệt mang đi, bánh tự nhiên mua không được, ngày hôm nay vừa lại đến gần đây gặp khách, thuận tiện mua về một chút.
16 Xe đã mất bóng dáng, Đồng Vũ Lăng không tiếp tục chạy nhanh theo, chuẩn bị lấy điện thoại ra gọi người nhà cầu cứu, giật mình, xắc tay của mình còn ở trong xe của hắn!Đáng giận, biến thái, sát ngàn đao.
17 Ngày hôm sau, Đồng Vũ Lăng xin nghỉ nửa ngày, lại đi vào tòa cao ốc của ngân hàng Âu Á Phỉ Lợi Tư. Lần này, nàng trực tiếp đến tầng cao nhất, mới ra thang máy liền bị một tiểu thư trước cửa chặn lại.
18 Cho dù trong lòng có bao nhiêu không cam lòng cùng phẫn nộ, vì bát cơm của phụ thân, vì an bình của người nhà, ngày hôm sau sau khi tan việc Đồng Vũ Lăng vẫn là đúng hẹn đi vào dưới lầu công ty Long Triệt.
19 “Vũ Lăng, cháu đã đến rồi!” Miêu Dĩnh chờ đợi đã lâu, khẩn cấp đi hướng Đồng Vũ Lăng. Đồng Vũ Lăng hơi chút xoay người, gật đầu: “Khâu lão thái bà có khỏe không ạ!”“Ai nha, nha đầu kia, là trí nhớ kém hay vẫn là cố ý, bà không phải với cháu, trực tiếp gọi bà là bà ngoại là được sao?” Miêu Dĩnh giả vờ giận oán hận nói.
20 Sau khi cơm nước xong, mọi người tiếp tục nói chuyện phiếm một hồi, Miêu Dĩnh lo lắng ngày mai bọn họ còn phải đi làm, liền không giữ bọn họ ở lại lâu, kỳ thật chủ yếu chính là, nàng muốn tạo không gian riêng cho hai người có thể phát triển.