Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ký Sự Cướp Nàng Dâu

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 82
Chương mới nhất: Chương 82: Chương Kết
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Ngôn tìnhEditor: Quýt ĐườngSố chương: 82Nhân vật chính: Diệp Trì, Thời TiêuVai phụ: Phong Cẩm Thành, Tả Hoành, Hồ QuânCô nương này trông thật xinh đẹp dáng người lại nhỏ nhắn, hàng ngày được ôm nàng ngủ còn sướng hơn gấp trăm lần thú vui bên ngoài.

Danh sách chương Ký Sự Cướp Nàng Dâu


Chương 1

1 Cái gọi là hoàn khố: hiểu theo nghĩa gốc có nghĩa là con cháu nhà phú quý mặc quần lụa, hay quần áo hoa lệ của con cháu nhà có tiền, tóm lại cho dễ hiểu đó là con cháu nhà có tiền.


Loading...

Chương 2

2 Theo giọng nói nhìn sang, trái tim trong lồng ngực Diệp tiểu gia không biết bị làm sao, liền tăng tốc đập thình thịch vài cái, chỉ thấy một nha đầu đang đứng ngay cửa ra vào của Phúc Hưng cư, vóc người không tính là cao, nhỏ nhắn duyên dáng, quần áo màu lam thêu hoa nhỏ hơi cũ, làm nổi bật lên khuôn mặt nhỏ nhắn lớn cỡ bàn tay, trắng nõn sáng bóng tràn đầy sức sống, Diệp Trì nhịn không được đưa tay sờ sờ lên miếng song phúc bội(1) bằng ngọc dương chi đính trên vạt áo mình.


Chương 3

3 Phổ chưởng quỹ vội vươn tay ra nhặt, Đắc Lộc đã bước trước một bước nhặt lên nhét vào trong tay ông: "Chưởng quầy ông được gia chúng ta thưởng bạc nên mừng quá nên cầm không nổi luôn hả, ông nên cầm cho chắc vào, nếu để rớt mất sẽ khiến gia chúng ta nổi giận đó, cầm bạc rồi thì cũng nên đến trước mặt gia chúng ta nói vài câu đi chứ!"

Mồ hôi lạnh của Phổ chưởng quầy rơi xuống, trong lòng tự nhủ đã biết rõ bạc này không thể nhận, cũng không thể mơ tưởng, nhưng nhìn vẻ mặt này của Đắc Lộc, đừng nói cửa, ngay cả cửa sổ cũng không có.


Chương 4

4 Đắc Lộc lén giật giật góc áo Diệp Trì, nhỏ giọng nói: "Gia, nha đầu kia nhìn cũng không dễ chọc đâu, nô tài đoán hôm nay cô nương kia sẽ không ra đâu, không bằng ta về trước đi, đợi tiểu nhân cho người tìm hiểu rõ ràng, người suy nghĩ lại kế sách, so với chờ như vậy thì tốt hơn nhiều, hơn nữa, không phải hôm nay người hẹn với mấy vị Gia uống rượu ở Nhạn Lai Lâu sao, bây giờ đã quá trưa, chắc mấy vị Gia đã chờ đến sốt ruột rồi.


Chương 5

5 Cổng lớn Nhạn Lai Lâu, Tả Hoành ghì dây cương, ngựa hi. . i. . . iiii một tiếng thật dài mới dừng lại, hắn đạp lên bàn đạp nhảy xuống yên ngựa, chưởng quầy đứng ở cửa ra vào cả buổi, rướn cổ nhìn về phía trước, hai ba bước liền chạy tới, vươn tay giữ ngựa lại, một tên tiểu nhị nhỏ ở phía sau vội chạy lên dắt ngựa, đưa đến mã phòng ở phía sau cho ăn, ngựa của mấy vị Gia này còn quý giá hơn con người, nếu có sơ xuất gì, không ai có thể đảm đương nổi.


Chương 6

6 Muốn nói chuyện của Diệp Trì và Vân cô nương, phải nhắc đến Quách Đại Bảo, Quách Đại Bảo là con trai độc nhất của Quách Thị Lang, đại danh Quách Khánh Lâm của cha hắn có chút màu sắc truyền kỳ, trước kia là một đệ tử bần hàn, mười năm học tập gian khổ một lòng đoạt bảng vàng, được phong làm tiến sĩ, nhưng không gốc rễ không căn cơ, những quan lại kia còn có thể vơ vét chút ít béo bở, đến phiên hắn, đến khả năng luồn cúi cũng không bằng với mấy lão già đồng nghiệp, năm đó đậu tiến sĩ cũng đã 36, vợ con ở quê nhà cũng một đống lớn, vậy mà cứ mơ hồ không chịu nhìn nhận.


Chương 7

7 Cái quỳ này của Tiền chưởng quỹ làm tiếng đàn sáo bên cạnh ngừng hẳn, nhạc khúc trong miệng Xuân Vân cũng đứt đoạn, cắn môi, mắt hạnh lúc thì nhìn Tiền chưởng quỹ trên mặt đất, lúc thì nhìn Diệp Trì, trong lòng suy nghĩ, cô nương trong miệng Tiền chưởng quỹ là ai, hai ngày này không thấy hắn đến đây, chẳng lẽ đã nhìn trúng người nào rồi.


Chương 8

8 Mấy người tiếp tục ăn uống đến khi mặt trời ngã về tây mới giải tán, ai cũng uống có chút say, đặc biệt Tả Hoành là say nhiều nhất, gã sai vặt dắt ngựa tới, vị gia này cả ba lần lên ngựa đều không thành, dáng vẻ vô cùng buồn cười.


Chương 9

9 Thời Tiêu nhớ tới lời Quyên Tử dặn dò hôm qua, hôm nay vốn không định ra khỏi cửa, nhưng lại nhớ đã hết thuốc trị bệnh lở đầu cho Nhị Cẩu Tử rồi, tấm lòng Trương thần y rất tốt, trị khỏi bệnh cho cha nàng, không lấy tiền mà còn xem bệnh cho bọn nhỏ ở đại tạp viện, mấy đứ nhỏ này phần lớn đều là vì đói khát mà đến đây, trên người hay có vết thương, nấu vài thang thuốc tắm nên đã đỡ hơn rồi.


Chương 10

10 Nói thật, Thời Tiêu cảm thấy người trước mặt và người đối diện kia hoàn toàn là cá mè một lứa, cụ thể ai khốn nạn thật thì hơi khó nói, chỉ có điều con người mỗi khi không có quyền lựa chọn, chung quy không khỏi chủ động lựa chọn bên nhìn thuận mắt, tỷ như hiện tại.


Chương 11

11 “Hắc, tiểu tử kia lội nước kìa. . . ” dân chúng chung quanh xem náo nhiệt bảy mồm tám lưỡi hô lên, có thể thấy được Quách Đại Bảo đã làm bao nhiêu chuyện xấu, mà gã sai vặt dính dáng đến hắn cũng không hề thua kém.


Chương 12

12 Trong cửa hàng Phan quả phụ, một người bận rộn không ngừng chỉ ước gì có thể sinh ra tám tay tám chân, các loại khăn tay khăn lau mồ hôi vứt lộn xộn cả lên, việc thì làm không hết mà nữ nhi của bà thì không giúp được gì, đâu như cô nương, nàng dâu nhà người ta, ngày thường ở nhà rảnh rỗi còn thêu vài ba cái khăn đến đây đổi ít tiền.


Chương 13

13 Phan quả phụ đã nhìn ra Diệp Trì là tiểu gia của hoàng tộc, nào dám rao giá trên trời, cũng không phải ngại cuộc sống an bình quá dài, nhưng thế nào cũng không muốn tìm rắc rối, từ bên dưới lấy khăn Thời Tiêu vừa đưa tới mang ra nói: "Mấy khối khăn mà thôi, không đáng mấy đồng tiền, nếu như tiểu gia thích thì cứ lấy đi.


Chương 14

14 Định Thân Vương cau mày quan sát nhi tử vài lần, nói thật, đứng ở đằng kia cũng là dạng chó hình người, so với ai đều không kém cạnh, nói theo kiểu châm ngôn chính là ngưu tầm ngưu mã tầm mã vật hợp theo loài, tuy nói không có ý kiến gì với mấy tiểu tử Phong gia Tả gia Hồ gia, nhưng không có người nào có tiền đồ, ngược lại người ở phía sau mình, tuổi tác cũng xấp xỉ Diệp Trì, nhưng lại một bụng học vấn, năm nay thi hội đứng đầu một giáp, hôm kia thi đình một bài nói về bệnh bệnh tê chân, đoạt lấy vị trí thứ nhất, vạn tuế khâm điểm tân khoa trạng nguyên lang, gia nhập vào Hàn Lâm viện, kiêm Nam thư phòng ngự tiền hành tẩu.


Chương 15

15 Đắc Lộc dâng trà lên cho Diệp Trì, nhìn thần sắc của gia, mới nhỏ giọng nói: "Gia, ngày mai người có định đi theo nữa không! Cứ thế này cũng không phải là cách, theo nô tài thấy, nha đầu kia, à, không, tính tình vị cô nương kia cũng không được dịu dàng cho lắm, không dễ dụ đâu, không bằng gia rat ay với người bên cạnh nàng, có lẽ còn có tác dụng, ngài thấy ta nói đúng không.


Chương 16

16 Thời điểm Diệp Trì đến Trấn Viễn Hầu phủ, Phong Cẩm Thành đang viết chữ lớn, thấy hắn, đầu cũng không ngẩng lên, khoát tay một cái nói: "Ngươi ngồi đi, chờ ta viết xong chữ này đã.


Chương 17

17 Chỉ liếc một cái, Thời Tiêu liền sửng sốt, Thời gia trước khi bị cháy gia cảnh cũng coi như giàu có, cha nàng từ trước đến nay không yêu thích gì khác, chỉ thích sưu tầm quạt và tranh chữ thôi, đặc biệt yêu tha thiết tranh của Vương Cảnh Khanh và chữ của Tô Đông Pha, tổ tiên cũng truyền thừa không ít tranh chữ, nổi danh nhất chính là Vương Cảnh Khanh, Sơn Âm Trần Tích, Tuyết Khê Thừa Hưng, Tứ Minh Cuồng Khách, Tây Tắc Phong Vũ, Tứ Phúc, cũng có thơ của Đông Pha cư sĩ, được cha nàng xem như chi bảo gia truyền mà cất giấu.


Chương 18

18 "Gia, người còn cười nô tài, nếu không phải người bảo nô tài đi đào khe cửa, nô tài cũng không đến nỗi bị chậu nước bẩn này tạt, tiếc cho quần áo hôm nay nô tài mới mặc lần đầu.


Chương 19

19 Diệp Trì liếc Hoàng Thượng một cái, thấy Hoàng Thượng mặc dù mặt trầm như nước, nhưng ánh mắt cũng không nghiêm khắc, hắn rất hiểu rõ hoàng thượng, điều này đại biểu cho việc không có chuyện gì, chỉ có điều mặt mũi của hoàng thượng vẫn phải chú ý.


Chương 20

20 "Lời này của Thị Lang đại nhân người lại hỏi sai rồi, Hoàng Thượng tuyên người đều là chuyện quốc gia đại sự, nô tài sao có thể biết được. "

Quách Khánh Lâm biết rõ đây là lời nói khách sáo, những tên thái giám này, người nào cũng là kẻ dối trá, không có lợi không nhận chủ nhân, quay người lại từ trong tay quản gia lấy một túi bạc nhét vào tay Lưu Hải nói: "phiền công công ngài đã vất vả đi một chuyến, cái này gửi công công uống trà!"

Lưu Hải cũng không từ chối, thu trong ngực, mặt liền đổi sắc, cười cười tiến đến trước mặt nhỏ giọng nói: "Thị Lang đại nhân là người thẳng thắn, bình thường lão nô cũng nhận không ít ân huệ của ngài, được rồi, hôm nay liền nhiều lời nói một câu với ngài, không biết gì khác, chỉ biết người vừa rời đi, Hoàng Thượng liền sai nô tài đi phủ thân vương một chuyến, hiện nay tiểu vương Gia đang ở trong trong ngự thư phòng với vạn tuế gia, chắc là chuyện liên quan đến lệnh lang, không phải lão nô nói người không đúng, người nói người tố cáo ai là tố cáo sao, tính cách của vị kia không phải người không biết, không có chuyện gì thì đừng nên gây chuyện, người còn va vào, trong lòng đại nhân trước không chịu tìm hiểu ngọn nguồn, chút nữa trước mặt vạn tuế gia ráng mà trả lời, chính ngài quyết định, đi thôi! Vạn tuế gia vẫn đang chờ, đợi lâu quá, lão nô đảm đương không nổi, đúng rồi, Hoàng Thượng cố ý dặn dò, bảo mấy tên tiểu tử hôm qua đi theo lệnh lang ra ngoài cũng dẫn theo luôn.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Kỳ Nghỉ Quyến Rũ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Anh Dám Cầu Hôn Em Dám Cưới

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 7


Tháng Ngày Ước Hẹn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 33


Thoáng Qua

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 5


Thần Bí Lão Công Ngươi Là Ai

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 111


Có Chịu Lấy Anh không???

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 16


Quán Rượu Cát Tường

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 21


Hãy để anh ở bên em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 16


Bồ Đề Kiếp

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50