1 || Dẫn truyện ||
Dương Thảo, một cô gái hai mươi ba tuổi sống ở thế kỷ 21, đang trong tình trạng thất nghiệp. Lý do bị đuổi việc là vì quá cương nghị! Thẳng thắn, mạnh mẽ lẫn quyết đoán.
2 Vừa lúc, Lương Bằng cất tiếng cắt ngang mạch suy nghĩ trong đầu Dương Thảo:
- Đừng đứng đây nữa, hai cậu mau về nhà chào ông chứ.
- Tôi không muốn ngồi ô tô nên sẽ ngồi xích lô về.
3 Đang thích thú ngắm cảnh thì Dương Thảo nghe Cao Phong hỏi Lương Bằng:
- Sớm này tôi thấy thằng Đình rời khỏi nhà.
- Ba năm rồi mới về lại Sài Gòn nên cậu Đình muốn đi thăm người quen cũ.
4 Có lẽ còn quyến luyến nên Cao Phong đề nghị đưa Cẩm Tú về nhà. Nhưng đáp lại thiện ý của anh là một câu trả lời rõ ràng: "Dạ không cần đâu, đã có cậu Đình đưa em về rồi".
5 Trước cái nhìn chờ đợi từ đối phương, Dương Thảo cúi chào lễ phép rồi nói:
- Cháu tên Dương Thảo, con gái của chủ thương cảng Dương Bộ.
- Hoá ra là vợ sắp cưới của thằng Phong, thật là tình cờ.
6 Dứt câu, một cách kiên quyết lẫn dứt khoát, Dương Thảo tạt mạnh ly nước vào người Phương Di. Cẩm Tú đưa tay lên che miệng, ngăn một tiếng kêu bất ngờ! Về phía cô chủ họ Phương, đôi mắt sửng sốt nhìn theo dòng nước chảy ngoằn ngoèo xuống chiếc váy xếp li đắt tiền của mình trong một chốc, tiếp theo thì nghiến răng:
- Chị bị điên hả? Làm cái trò gì thế?
Không kìm được cơn giận, Phương Di lập tức lao đến túm lấy vai áo đối phương kéo mạnh.
7 Cao Phong liền xoay lại, miệng chưa kịp nói thì đã nghe bà kể với chồng rằng:
- Con gái ông chủ Dương quả là hiểu lòng người. Lần trước tôi tình cờ gặp Dương Thảo ở tiệm hoa, không quá xinh đẹp nhưng cách ứng xử rất khôn khéo.
8 Bóng dáng cao gầy trầm lặng của Cao Đình xuất hiện trong đáy mắt ngạc nhiên của Dương Thảo, cô không ngờ anh chàng cũng đang ở đây.
- Anh Đình!
Tiếng gọi quen thuộc đã kéo Cao Đình thoát khỏi những suy nghĩ mông lung.
9 Xuân đáp dạ xong liền hối hả chạy đi. Còn lại một mình, Dương Thảo thoáng im lặng, tự hỏi vì sao bản thân lại chấp nhận để Cao Phong đến cứu Mai Cẩm Tú? Sự thật trong cuốn tiểu thuyết, chính Cao Đình chứ không phải Cao Phong mới là người đến giải cứu Cẩm Tú! Dương Thảo đã cố tình thay đổi tình tiết ấy, chỉ có điều sự thay đổi lần này không phải vì lợi ích của mình mà là của Cao Phong.
10 Dương Thảo đi vòng ra phía sau nhà, bấy giờ mời đặt tay lên ngực thở phào nhẹ nhõm. Ngồi trong phòng trà với bà Hoàng, cùng sự im lặng đến ngột ngạt, khiến cô dẫu bề ngoài rất điềm tĩnh nhưng kỳ thật lại vô cùng căng thẳng.
11 Nhìn Dương Thảo không chớp mắt, tiếp theo Lương Bằng mỉm cười vì lần nữa lại nhận ra một điều mới mẻ từ cô gái này. Lạ lùng thay, dù chỉ gặp gỡ nhau vài lần và nói chuyện cũng ít ỏi nhưng dường như cô vẫn khiến trái tim anh đập những nhịp bồi hồi.
12 Lương Bằng từ từ mở mắt ra, thứ cảm nhận đầu tiên là cái đau ê ẩm toàn thân, tay chân thì cử động khó khăn. Nằm yên chốc lát để lấy lại sức lực, anh chợt nghe chất giọng quen thuộc cất lên bên cạnh:
- Bằng! Anh thấy thế nào rồi?
Lương Bằng liền mở mắt ra, vẻ mặt lo âu của Dương Thảo xuất hiện.
13 - Là ai vậy ạ?
Một chất giọng đột ngột cất lên khiến Phương Di giật mình. Cẩm Tú đứng ngay cửa sau của phòng thay quần áo, giương đôi mắt ngạc nhiên về phía cô chủ họ Phương.
14 Vừa dùng cơm trưa xong đã nghe tiếng điện thoại, Dương Thảo liền bắt máy, chưa kịp lên tiếng thì nghe đầu dây bên kia vang lên chất giọng sốt sắng:
- A lô? Có phải nhà họ Dương không ạ, làm ơn cho tôi gặp cô Thảo!
- Tôi đây, cho hỏi là ai vậy?
- Cô ơi, tôi là Quý người làm ở nhà họ Cao đây ạ! Tôi đang ở bên Luân Đôn với cậu Phong đó cô, có chút chuyện với cậu nên tôi gọi cho cô.
15 Lương Bằng lẫn Phương Di không hẹn mà cùng lúc nhớ đến cái cảnh họ đã ôm và hôn nhau cuống quýt như thế nào, tiếp theo thì cả hai cùng ngã xuống giường.
16 - Anh ngồi đi, định đứng hầu chuyện với em hay sao?
Sau một lúc im lặng đến mức khiến đối phương thấy khó hiểu, cuối cùng Phương Di cũng chịu lên tiếng.
17 Vừa xuống sân bay Tân Sơn Nhất, Dương Thảo và Cao Phong đã thấy Lương Bằng đứng chờ sẵn, bên cạnh còn có Sơn. Theo yêu cầu từ ông Lim, họ đến đón hai cô cậu chủ.
18 Cao Phong đón lấy ly rượu và mỉm cười ẩn ý trước khi rời đi. Thật tình Dương Thảo không hiểu anh đang nghĩ gì. Chấp nhận lễ đính hôn này một cách dễ dàng, lại còn bảo "chẳng còn lý do phản đối", hay anh chỉ đang làm an lòng cha mẹ thôi?
- Cuối cùng chị vẫn đính hôn với anh Phong.
19 Chiếc Chevrolet 1950s dừng lại ngay một góc đường, mở cửa xe bước xuống là Cao Đình và Mai Cẩm Tú. Tiệc tàn, anh nói sẽ lái xe đưa cô về tận nhà mới an tâm.
20 Bà Lượm mang dáng vẻ lo lắng đi qua đi lại trước cửa phòng tắm, bên trong chốc chốc lại vọng ra tiếng nôn mửa. Ban nãy đang ngồi ăn cơm, không hiểu sao Phương Di lại buồn nôn và chạy vội đi, làm lật úp cả chén cơm ăn dở.