1 Trên ngọn Bạch Vân phong trong dãy Thái Hành sơn có một ngôi chùa cổ có tên là Tĩnh Từ tự, vào một buổi sáng có hai con bạch mã thong dong thả bước trên con đường mòn dẫn vào ngôi chùa ấy.
2 Đinh Tiểu Nam kinh hoàng hét lớn, chỉ thấy người bị ngã nhào không phải là lão ăn mày mà là Sách Hồn Thần Sấu. Bởi diễn biến quá nhanh nên Đinh Tiểu Nam không hề trông thấy Sách Hồn Thần Sấu đã bị hất văng ra như thế nào, nhưng đó là sự thật rõ ràng.
3 Đinh Tiểu Nam hoảng hốt, bị Túy Cái nhấc bổng kéo đi, nấp vào trong một lùm cây cỏ cao. Đinh Tiểu Nam rụt rè hỏi :- Việc gì vậy lão tiền bối?Túy Cái kề tai Đinh Tiểu Nam nói :- Đừng lên tiếng, đối đầu của lão đến.
4 Thì ra trên trần nhà bóng loáng có vẻ rất nhiều ô vuông, trong mỗi ô vuông đều có hình vẽ rất đẹp nào hoa, bảo tháp, mỹ nữ và các loài cầm thú. . . Nhưng ô vuông chính giữa lại là một con kim xà, mà con kim xà ấy không phải là vẽ mà là khắc chạm, ánh vàng lấp lánh rất là sinh động, nổi bật hẳn trong số các hình vẽ khác.
5 Đinh Tiểu Nam sửng sốt :- Giết ai vậy?- Có chi mà phải hỏi trước? Tất nhiên đó là một người xấu. . . Đoạn mỉm cười nói tiếp :- Ngươi không hề có chút kinh nghiệm giang hồ, dù có nói ra thì ngươi cũng chẳng biết đó là ai, phải không nào?Đó quả là sự thật, bất kể là ai đối với Đinh Tiểu Nam cũng giống như nhau thôi.
6 Khắp trong Hồng Thái cung nơi nào cũng rộn rã tiếng cười vui, đàn hát rền rĩ. Hồng Thái phu nhân vô cùng hớn hở, trông bà tuy như là người bệnh hoạn, nhưng ly chẳng rời tay, cười nói huyên thuyên.
7 Đinh Tiểu Nam bất giác giật mình kinh hãi, mặc dù người trong Tịch Dương động đã rời khỏi, nhưng chàng luôn có cảm giác đã bội phản Hồng Thái phu nhân, vừa trông thấy đoàn người kéo đến, chàng liền nghĩ ngay đến đó là người của Hồng Thái phu nhân.
8 Thích Đại Thành bị phong bế Á huyệt nên không còn kêu la được thành tiếng nữa, để cho hai lão già hầu cận lôi ra ngoài xa ba trượng. Đinh Tiểu Nam thấy vậy không khỏi lặng người, song chỉ lặng thinh đứng nhìn chứ không ra tay can thiệp.
9 Trong phòng giam dưới đất của Từ gia trại, những thấy Từ Thủ Nhất chễm chệ ngồi trên cao, trước mặt y là một cái bàn vuông, bên dưới là Đinh Tiểu Nam, Liễu Bà Tử và Liễu Tâm Mỹ, ba người vẫn hôn mê bất tỉnh nằm cạnh nhau.
10 Chỉ thấy trên trần nhà gần đó xuất hiện một cái lỗ thủng to lớn, một lão phụ tuổi trạc lục tuần từ trên nhảy xuống. Đinh Tiểu Nam nhận ra ngay đó chính là một trong số tùy tùng của Hồng Thái phu nhân, không khỏi kinh hãi tim đập thình thịch.
11 Liễu Tâm Mỹ sửng sốt kêu lên :- Đó chẳng phải phương hướng của Từ gia trại ư? Vì sao bỗng dưng lại cháy lên thế này?Đinh Tiểu Nam chau mày :- Rõ ràng quá, nhất định là nãi nương của Tâm Mỹ đã phóng hỏa rồi.
12 Đinh Tiểu Nam vượt qua một ngọn núi, chàng bất giác ngẩn người, bởi nhóm của người đàn bà áo vàng ra đi chưa đầy nửa tuần trà, Liễu Tâm Mỹ lại mang xiềng xích, dứt khoát chẳng thể nào đi xa được.
13 Mộc Hóa ra chiều hết sức sốt sắng gọi lớn :- Lý Lão Ngũ, Mộc Hóa phải đi đây, sự tiếp đãi để hôm nào sẽ đáp tạ. Lý Lão Ngũ từ phía sau lăng xăng chạy lên, cười nói :- Hãy nghỉ ngơi một hôm rồi hẵng đi thì đã sao?- Không được, hóa từ này có việc gấp!Lý Lão Ngũ bĩu môi :- Ngoại trừ ăn uống chơi đùa, chẳng hay có việc gì mà lại khiến người phải bận như vậy?Mộc Hóa cười gượng :- Tất nhiên là có việc quan trọng!Đoạn quay sang Đinh Tiểu Nam nói tiếp :- Đi thôi lão đệ!Liền rảo bước đi trước tiến ra cửa.
14 Con ưng trọc đầu sức mạnh phi thường bay nhanh khôn tả, thoáng chốc đã vượt qua hàng mấy dặm đường. Đinh Tiểu Nam trầm ngâm nói :- Chúng ta bay nhanh thế này tất nhiên có thể đuổi kịp Hàn Nguyệt phu nhân, hay là ta chận họ lại giữa đường.
15 Đinh Tiểu Nam nấp ngoài đại sảnh vô cùng căm tức trước hành vi tàn bạo đối với phụ nữ của Điền Khôn, nhưng được Mộc Hóa khuyên ngăn nên chàng cố dằn lòng chờ những diễn biến tiếp theo!Đột nhiên, chỉ thấy một người lẹ làng từ ngoài cổng chạy vào, tiến thẳng vào đại sảnh y cất tiếng nói :- Có việc khẩn bẩm báo!Đinh Tiểu Nam và Mộc Hóa định thần nhìn kỹ, thì ra đó là một hán tử khinh trang là lính canh trong Xuân Tuyết cốc.
16 Lộ Văn Lan giọng căm hờn :- Tôi thì chẳng màng đến điều ấy, chỉ biết báo thù, phải giết Hải Nội Nhất Ma. . . Đoạn chằm chặp nhìn Đinh Tiểu Nam tiếp :- Công tử làm thế nào lại đến đây?Xông càn xông bừa sao lại đến tận Long Thủ phong này.
17 Lộ Văn Lan cũng giật mình kinh hãi :- Cái gì vậy?Đinh Tiểu Nam chưa kịp trả lời đã thấy một con chim ưng khổng lồ đáp xuống trước mặt, trên lưng chính là Hồng Thái phu nhân.
18 Đinh Tiểu Nam lẻn vào Hàn Nguyệt cung, vì không quen đường thuộc lối nên chàng đã đi vào một sơn động trong một khu vườn nhỏ. Nhưng khi vừa tiến vào trong, chàng bất giác ngớ người, thì ra trong sơn động quanh co khúc khuỷu, nhưng sau khi rẽ qua hai khúc quanh thì bỗng thấy ánh đèn sáng choang, chứng tỏ là trong sơn động có người, và bên ngoài lại có tiếng người dường như đang đi vào sơn động.
19 Thì ra Đinh Tiểu Nam biết mình không thể nào ẩn nấp được nữa, nên đành đánh liều nhảy ra ngoài. Hàn Nguyệt phu nhân ngẩn người, bỗng buông tiếng cười vang :- Thì ra là tiểu tử ngươi!Đinh Tiểu Nam lớn tiếng mắng :- Tiện phụ thật là vô sỉ!Hàn Nguyệt phu nhân cười :- Ngươi quả là chán sống lắm rồi!Đinh Tiểu Nam chầm chậm bước tới :- Thiếu gia sớm đã nhận thấy bản chất bỉ ổi của mụ, giống hệt như gã Điền Khôn, y đã dạy mụ hay mụ đã dạy y?Chàng vừa nói vừa tiến tới, khi chỉ còn cách hơn một trượng, chàng bất thần tung ra một trưởng về phía Hàn Nguyệt phu nhân.
20 Đinh Tiểu Nam nói :- Chẳng hay phu nhân cần chúng tôi làm gì?Liễu Tâm Mỹ cũng thắc mắc nói :- Xin phu nhân hãy cho biết rõ!Kim Xà phu nhân mỉm cười :- Việc bình thường thôi, nhưng cũng rất là quan trọng, mỗi người hãy mang một món vật đến địa điểm, rồi sau đó đến gặp nhau tại Thái Sơn và ở đó chờ lão thân.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng, Kiếm Hiệp
Số chương: 50