41 Hà Bát Phương vừa dứt tiếng, quả nhiên Bạch Hà Thanh từ trong rừng tha thướt đi ra. Chỉ thấy thần sắc nàng bơ phờ, dáng điệu uể oải, song vẫn không che đậy được vẻ đẹp kiều diễm của nàng.
42 Đinh Tiểu Nam liền nhìn theo hướng chỉ của Bạch Hà Thanh, quả nhiên thấy trong rừng có ánh lửa lập lòe, bèn nắm tay Bạch Hà Thanh phi tới. Khi đến gần mới hay đó là ngôi ni am.
43 Đinh Tiểu Lăng ra chiêu nhanh như chớp, hơn nữa Mạc Can Lão Tà lại quá bất ngờ, những nghe “bịch” một tiếng, Mạc Can Lão Tà lăn ra đất. Đinh Tiểu Nam giật mình kinh hãi :- Muội muội sao.
44 Bạch Hà Thanh đỏ bừng mặt ấp úng :- Đinh cô nương khéo nói đùa. - Tôi nói hết sức nghiêm túc, bởi đây là chung thân đại sự!Đinh Tiểu Nam thẹn thùng, lặng thinh quay mặt bước đi nơi khác.
45 Kim Xà phu nhân gật đầu :- Ngươi hãy nói đi, nếu hợp lý thì lão thân nhất định chấp thuận!Phấn Diện Kim Cang cười :- Chỉ cần phu nhân cho phép lão ô đấu với nhau vài chiêu với lệnh đồ!Kim Xà phu nhân cười gằn :- Ngươi với ý định gì, muốn giết chết y để cho lão thân không thu nhận được đồ đệ hay sao?Phấn Diện Kim Cang cười :- Phu nhân nghĩ xa quá, có phu nhân bên cạnh, lão ô làm sao có thể giết được y.
46 Chẳng bao lâu hai người xuống đến chân núi Mạc Can, lúc này trời đã rất khuya, bốn bề tĩnh lặng. Bạch Hà Thanh chau chặt mặt mày nói :- Đinh muội, chúng ta đi tìm ai?Đinh Tiểu Lăng thở dài :- Lúc đầu thì tiểu muội định đi tìm gia sư.
47 Thì ra người ấy là Thiên Sơn lão nhân!Chỉ thấy một cái bóng xanh nhỏ thó lướt nhẹ vào phòng, Đinh Tiểu Lăng vội khúm núm khấn cầu nói :- Đề tử xin tham kiếm sư phụ!Bạch Hà Thanh cũng vội thi lễ :- Kính chào lão tiền bối!Thiên Sơn lão nhân mắt sáng quắc nhẹ vuốt bộ râu dê nói :- Bất tất đa lễ.
48 Thành Nam An nằm trên trục lộ chính nên rất sầm uất, nhà cửa khang trang, phố xá tấp nập thương nhân. Hai người đi vào thành, việc đầu tiên là tìm một tửu lầu ăn uống cho no nê.
49 Sử Vô Luân kinh hãi, vuột trượt người thoái lui. Song đã muộn, cảm thấy như bị một tấm lưới nhện khổng lồ phù chụp, không còn nhúc nhích được nữa. Hơn nữa, càng giãy giụa tám lưới lại càng siết chặt hơn, sau cùng giống như một cái bánh thịt, hoàn toàn bị cuộn vào trong lưới.
50 Trên núi Tùng Bách!Tình hình tại Triều Dương bình chẳng rõ như thế nào, nơi đây là một sơn cốc giăng sương mù, không thấy được có ai trong ở trong ấy.
51 Kim Xà phu nhân hoảng kinh :- Ngươi. . . làm sao thế này?Đinh Tiểu Nam nghiến răng :- Tại hạ không thể uống thuốc ấy được!- Đồ nhi nói vậy nghĩa là sao?Đinh Tiểu Nam sầm mặt :- Trong võ công do Độc Cô tiền bối truyền cho một chiêu cầm nã lợi hại nhất, chẳng hay phu nhân có tránh được hay không?Kim Xà phu nhân luống cuống :- Đồ nhi, vậy nghĩa là sao?Đinh Tiểu Nam cười khẩy :- Hiện giờ đừng đề cập đến vấn đề khác, chỉ hỏi phu nhân có đủ bản lĩnh tránh được chiêu ấy hay không?Kim Xà phu nhân đã nhận thấy không ổn, vội cấp tốc thoái lui, song đã chậm mất một bước, chỉ cảm thấy cánh tay phải tê dại, uyển mạch đã bị năm đầu ngón tay của Đinh Tiểu Nam nắm giữ.