21 Chuông Đạt Ma nặng hằng vạn cân trong chùa Thiếu Lâm bỗng ngân vang!Đó chứng tỏ đã có người xâm nhập chùa Thiếu Lâm, đó là điều chưa tưng xảy ra suốt mấy mươi năm nay, nhất thời các tăng lữ trong chùa chạy toán loạn như gặp đại địch.
22 Thiếu Lâm chưởng môn Đại Nguyên thiền sư vung tay phải chộp vào ngực Đinh Tiểu Nam, uy thế vô cùng ghê gớm. Đinh Tiểu Nam vội lách người tránh khỏi. Đại Nguyên thiền sư niệm một tiếng Phật hiệu rồi nói :- Thân pháp khá lắm, sao thí chủ không hoàn thủ?Đinh Tiểu Nam giọng lạnh như băng :- Đinh mỗ với Thiếu Lâm không thù không oán, đến đây chẳng qua đưa tin giùm cho Kim Xà phu nhân, nếu chẳng vạn bất đắc dĩ không muốn ra tay một cách khinh suất.
23 Trong phòng tiếp khách của Thiếu Lâm tự Đại Nguyên thiền sư quả nhiên cho bày một bàn tiệc rượu chay, người dự chỉ có Vô Ảnh lão nhân, Đại Nguyên thiền sư và Đinh Tiểu Nam.
24 Đinh Tiểu Nam lòng rối như tơ vò, trong nhất thời chẳng thể bình lặng lại được. Chàng không ngờ mình lại bị cuốn vào trong cơn xoáy này, chàng rất hiểu tình thế trước mắt, chàng đã bị lún chân trong vũng lầy khó thể tự rút ra được.
25 Trong một sơn cốc yên tĩnh tại núi Phục Ngưu, Vô Ảnh lão nhân ngồi đối diện với Đinh Tiểu Nam trên một tảng đá to. Vô Ảnh lão nhân ngậm cười nói :- Yếu quyết mà sư phụ đã tham ngộ trong mấy mươi năm đã truyền cho ngươi rồi, ngươi có thể thử một phen chăng?Đinh Tiểu Nam vội nói :- Đệ tử xin tuân mệnh.
26 Đám đông lập tức kêu lên thảng thốt. Gã hán tử gãy chân trán đẫm mồ hôi nằm lăn lộn dưới đất, rồi thì hôn mê bất tỉnh. Lão già mảnh khảnh điềm nhiên cười, đi đến gần nói :- Bằng hữu còn hung hăng nữa chăng?Hán tử nọ tỉnh lại, thở hào hển, chẳng nói được tiếng nào cả.
27 Những nghe một tiếng kinh thiên động địa, cành lá trên ngọn cây hèo bị đánh rơi tan tác, song Công Tôn Hùng đã tránh thoát ngay trong đường tơ kẽ tóc.
28 Đinh Tiểu Nam chẳng muốn tranh cãi nữa, chàng cơ hồ có thể khẳng định thần kinh của Lộ Văn Lan đã có vấn đề, bằng không quyết chẳng bao giờ nàng nói như vậy.
29 Đinh Tiểu Nam với nỗi lòng day dứt lắng tai nghe. Tiếng bước chân của Bạch Hà Thanh xa dần, rồi thì chàng chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ và tiếng thở hảo hển của Mộc Hóa, chứng tỏ y mới vừa được giải huyệt.
30 Đinh Tiểu Nam thoáng chau mày :- Điểu ấy phải e rằng xin phu nhân lượng thứ!Kim Xà phu nhân sầm mặt :- Vì sao?Đinh Tiểu Nam rắn giọng :- Vãn bối không thể nào phản bội sư thừa!Kim Xà phu nhân cười khanh khách :- Ngươi rất có khí phách.
31 Trên đường đến Thái Hành sơn, lúc này trời đã chập choạng tối. Khi đi ngang qua một cánh rừng, Đinh Tiểu Nam bỗng nghe có tiếp lướt gió sau lưng, đồng thời một tiếng quát vang lên :- Đinh Tiểu Nam, ngươi có giỏi thì hãy theo ta!Đinh Tiểu Nam giật mình, khi ngoái lại nhìn chỉ thấy ở đằng xa vài trượng có một bóng người vọt nhanh vào rừng.
32 Đinh Tiểu Nam thấy Quách Bá Thiên cương trực hào sảng, bất giác mỉm cười nói :- Chẳng hay tôn giá bây giờ còn muốn dùng ống phun lửa để uy hiếp Đinh mỗ nữa hay không?Quách Bá Thiên giơ cao tay vỗ mạnh vào sau ót :- Nếu Quách mỗ mà biết Đinh thiếu hiệp là người chính trực tài ba như vậy, Quách mỗ còn nghe theo lão trọc đầu Đại Nguyên thì sẽ là ôn dịch!Đinh Tiểu Nam nhoẻn miệng cười :- Nhưng còn vị đầu lĩnh Sơn Đông.
33 Người nọ chẳng chút đề phòng, mắt đăm chiêu nhìn về chốn xa xăm, Đinh Tiểu Nam ra tay nhanh như chớp, những ngỡ chắc chắn chộp được cổ tay đối phương.
34 Đinh Tiểu Nam ngẩn người :- Tiền bối nói sao?Độc Cô Khách mỉm cười :- Bổn nhân nói đã quá rõ ràng rồi. . . Thu ngươi làm đồ đệ, truyền ngươi võ công để ngươi dẹp loạn Tam cung Thất ma!- Đáng tiếc vãn bối không thể tòng mệnh!Độc Cô Khách ngạc nhiên :- Sao? Ngươi không ưng thuận ư?Đinh Tiểu Nam cười gượng :- Chẳng còn cách nào hơn, đành xin tiền bối lượng thứ cho.
35 Hai ngày sau, Đinh Tiểu Nam đã có mặt tại Hắc Long đàm trên Thái Sơn. Khi ấy đang vào lúc hoàng hôn, trước Hắc Long đàm cây cối um tùm, chàng đang sầu không biết làm thế nào mới tìm được Mộc Hóa, bỗng nghe một tiếng rú thảm khốc vang lên.
36 Đinh Tiểu Nam khóc nức nở, cái chết của Mộc Hóa đã khiến chàng tan gan nát ruột, tuy hai người bình thủy tương phùng, song ân nghĩa như tình cốt nhục, đây là người bạn thân duy nhất trong đời chàng.
37 Suốt dọc đường không còn gặp thú dữ nào thêm nữa, sơn cốc ngoằn ngoèo hết sức khó đi, nhưng qua khỏi chừng bảy mươi trượng thù đến trước một khu rừng rậm.
38 Đinh Tiểu Nam trông thấy rất rõ ràng, chàng hết sức lấy làm lạ, bởi giọng nói của thiểu nữ nọ hết sức quen tai. Nhưng trong nhất thời chẳng nghĩ ra được nàng là ai.
39 Đống lửa tuy không lớn lắm, song ngọn lửa rừng rực táp lên người Hắc Vô Thường cũng khó có thể chịu được. Thiếu nữ bịt mặt mỉm cười :- Có lẽ chúng còn vận Vô Thường Âm Công để chống lại, ngọn lửa nhất thời chưa làm gì được chúng đâu!Đinh Tiểu Nam gật gù :- Vậy để tại hạ thêm củi vào cho lửa cháy to hơn.
40 Đinh Tiểu Nam bèn cất tiếng gọi :- Lan tỷ khoan đi đã!Lộ Văn Lan như đang trông đợi tiếng gọi của chàng, nên vừa nghe thất đã vội vàng quay lại, thoáng cái đã đến trước mặt hai người.