41 Mộ Dung Tích Sinh vừa nhìn thấy vòng thiếc, mặt bỗng biến sắc. Mao Văn Kỳ gằn giọng :- Sư tỷ, ngươi nhất định nhận ra vật này, nhưng. . . Nàng nhìn vào mặt Cưu Thứ, nói tiếp :- Cưu công tử, ngươi có nhận ra không? Đây là Độc long khuyên mà sư phụ ta dùng sắt nguội vạn năm để chế thành.
42 Cùng Thần Lăng Long trầm giọng :- Vậy các ngươi đến đây có ý gì, nói ra cho ta nghe. Tiền Trác chậm rãi cất giọng :- Cái bang lão từ nay về sau nếu không đếm xỉa đến chuyện môn hạ Linh Xà, môn hạ Linh Xà sẽ kết giao huynh đệ với Cái bang cùng nhau tương trợ.
43 Gã đại hán thấy nụ cười cô ta, bất giác thần hồn chao đảo như đang trong cõi mộng, lần bước lên từng bước, nở nụ cười si mê, nói :- Cô nương có gì dạy bảo?Mộ Dung Tích Sinh cười nhẹ, bảo :- Xích lại gần đây.
44 Người kia lên tiếng :- Không sai. Liền đưa tay lột lớp hóa trang trên mặt ra, rõ ràng chính là nhân vật trong Thất kiếm Tam tiên, Hà Sóc song kiếm Uông Nhất Bằng.
45 Mộ Dung Tích Sinh chậm rãi bước theo bên cạnh, lúc này đã đứng trước mặt chàng. Chàng ngắm nhìn hình dáng tuyệt mỹ của cô ta, trong lòng lập tức trỗi lên một sự thương cảm, trống vắng và bi ai.
46 Hai người cùng lao người lên theo triền núi. Có một tảng đá lớn bằng mặt bàn từ đỉnh núi bay thẳng xuống đầu Lăng Long, tợ như cả ngọn núi Thái Sơn đổ xuống.
47 Giọng Mao Cao vang lên :- Lát nữa đến giờ, lão phu dùng mấy trăm bao hỏa lực này thay tiếng pháo nghênh tiếp tân nhân. Khi họ bái thiên địa, cũng là lúc các ngươi phân thây toái cốt.