Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Khấp Huyết Trọng Sinh: Đại Giá Hạ Đường Khí Phi

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 153
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Cả sảnh đường dưới tán hòe, khách mời yên lặng không gây ra chút tiếng động, giọng nói lạnh như băng quanh quẩn ở trong hành lang…. -Nhất bái thiên địa!-Nhị bái cao đường!-Phu thê giao…Giọng nói đột nhiên ngừng lại.

Danh sách chương Khấp Huyết Trọng Sinh: Đại Giá Hạ Đường Khí Phi


Chương 81: Quyết Định (1)

81 Trong lòng là bi thương cùng nhớ mong, Diệp Vân Sơ không tài nào chợp mắt nổi, tới khi tảng sáng, nàng mới mơ mơ màng màng thiếp đi. Tỉnh lại, sắc trời đã sáng rỡ, nàng cựa mình đứng dậy, cũng không thấy Thu Tứ ở trong phòng, nàng ngẩng đầu nhìn gương đồng trên bàn trang điểm, thấy dung nhan tái nhợt, tóc tai bù xù, lộn xộn, trong vòng một đêm nàng tiều tụy đi không ít.


Loading...

Chương 82: Quyết Định (2)

82 Phủ đệ của Đông Phương Ngưng cách phủ Hạ Vệ Thần không xa, sau khi Thu Tứ đi thăm dò liền dùng lệnh bài mà Hạ Vệ Lam đưa cho rời phủ cùng Diệp Vân Sơ.


Chương 83: Quyết Định (3)

83 Diệp Vân Sơ kinh ngạc, nhất thời vui mừng không dứt, thậm chí nàng còn quên không trả lời chàng, cứ như vậy mà kinh ngạc, nhìn chàng thất thần. Không nghe được câu trả lời của nàng, chàng vẫn cố chấp ngẩng đầu, nhìn nàng, suy yếu hỏi:-Nàng nói thật sao? Có thật không?Chàng thở hổn hển, lại hỏi:-Nàng là Vãn nhi, nàng nói sẽ làm phiền ta, tựa vào ta, là thật sao?Tựa như có thứ gì trong nháy mắt chặn tim Diệp Vân Sơ lại, chặn ở cổ họng của nàng, xông vào mắt của nàng, làm nàng không nói được chữ nào, nàng chỉ nặng nề gật đầu, ra sức gật đầu.


Chương 84: Âm Mưu (1).

84 Mặt trời lặn về phía Tây, sắc trời tối dần. Bầu trời tối đen bao trùm cả phủ điện. Đường về vô cùng thuận lợi, Diệp Vân Sơ và Thu Tứ trở lại phủ điện đã là lúc gần hoàng hôn, Diệp Vân Sơ vào phủ không tiện lắm, vì đám người dưới trong phủ đều ghé tai bàn tàn cái gì đó, giống như đã có chuyện gì xảy ra vậy.


Chương 85: Âm Mưu (2).

85 Tỳ nữ đột nhiên dừng lại, Diệp Vân Sơ nao nao, nhưng vì lời tỳ nữ kia nói đều hợp tình hợp lý nên cũng không nghĩ nhiều, nàng cùng Thu Tứ vào bên trong.


Chương 86: Âm Mưu (3).

86 Màn đêm vắng lặng, ánh nến chập chờn trong lao, xung quanh đều âm trầm im ắng. Chỉ có tiếng giọt nước mưa chảy xuống truyền đến, không biết truyền tới từ đâu, chỉ nghe những tiếng tí tách đứt quãng, làm lòng người hoảng sợ.


Chương 87: Âm Mưu (4).

87 Lao ngục u ám, tiếng nói sắc bén mà thương cảm của Tình thiếp thị kia vang lên quanh quẩn trong đây. -Ngươi biết không? Tên ta là Đông Phương Tình, ta cũng họ Đông Phương, nhưng ta và chàng căn bản không có quan hệ huyết thống gì, ta là con gái của tỳ nữ bên người mẫu thân chàng, được mẫu thân chàng nhận làm con nuôi.


Chương 88: Tàn Nhẫn (1)

88 “Cộp cộp cộp”, tiếng bước chân vang lên rõ ràng trong bóng đêm yên tĩnh, vẻ mặt Diệp Vân Sơ hoảng sợ, vẻ mặt trống rỗng ở trong lòng Hạ Vệ Lam, nàng thậm chí quên giãy dụa, quên nói chuyện, đầu vẫn đang chìm đắm trong tình cảnh đẫm máu khi nãy, không thể tự thoát ra được.


Chương 89: Tàn Nhẫn (2)

89 Thân thể lấy lại được tự do, cảm giác sợ hãi buồn nôn ban nãy lại ập tới, Diệp Vân Sơ bất chấp Hạ Vệ Lam còn đang ở đây, nàng bỗng nhiên chạy đi, chạy nhanh về phía phòng mình, thấy nàng chạy trốn, Hạ Vệ Lam cũng không ngăn cản, chỉ lẳng lặng đứng ở đó nhìn nàng rời đi.


Chương 90: Trọng Thương (1)

90 Hôm sau, khi Diệp Vân Sơ ngủ dậy thì mọi việc trong phủ vẫn hoàn toàn bình thường, chuyện xảy ra đêm qua giống như đã bị người xóa sạch trong vòng một đêm, cũng giống như giấc mộng Nam Kha*, chỉ qua một đêm là biến mất hoàn toàn như chưa bao giờ xảy ra.


Chương 91: Trọng Thương (2)

91 -Có chuyện gì đây?Nhìn cảnh tượng như thế, Diệp Vân Sơ không khỏi nghi hoặc, quay đầu nhìn thị vệ dẫn nàng tới. -Điện hạ bị trọng thương, ngay lúc đó đã hôn mê rồi.


Chương 92: Trọng Thương (3).

92 Thị vệ nghe Diệp Vân Sơ nói xong, quay sang nhìn nhau, chắp hai tay, trả lời:-Vâng, Vương phi nương nương. Nói xong, một người liền bước nhanh ra ngoài.


Chương 93: Tương Cầu (1).

93 Ngồi trên xe ngựa hồi phủ, tay Đông Phương Ngưng vẫn nắm cây trâm đầy máu này, cẩn thận tỉ mỉ, vẻ sầu lo trên mặt càng thêm đậm hơn. Chàng vẫn nhớ rõ, ba năm về trước, chàng thất hồn lạc phách trở lại Đông Ly, lúc chàng gặp Hạ Vệ Thần, Hạ Vệ Thần từng hỏi chàng:-Nử tử thích Ngưng huynh nếu đứng xếp hàng thì còn dài hơn cả sông, vì sao Ngưng huynh lại cố tình nhớ mãi không quên một nữ tử chẳng rõ họ tên ở An Khánh như vậy?Khi đó chàng đáp lại:-Lấy vợ không giống như mua đồ, tự nhiên phải thận trọng.


Chương 94: Tương Cầu (2).

94 Diệp Vân Sơ nhìn ấm thuốc bốc hơi nghi ngút, nhẹ nhàng phe phẩy chiếc quạt quạt bếp lửa, không khỏi cười chua xót. Đúng là nàng bị người ta coi thường, tới nơi này đối mặt với Hạ Vệ Thần, đối mặt với Diệp Vân Tuyết không ai bì nổi, làm trâu làm ngựa hầu hạ bọn họ, thậm chí không ngừng phải chịu đựng Diệp Vân Tuyết! Kỳ thật, nàng cũng chẳng muốn tới nơi này, sở dĩ nàng hầu hạ Hạ Vệ Thần là vì nàng có lòng riêng, nàng thầm nghĩ tìm một cơ hội, nói rõ với Hạ Vệ Thần, để hắn bỏ nàng, vì nàng biết, giờ Diệp Vân Tuyết đã tới đây, …ở điện phủ này không còn chỗ cho nàng dung thân, hiện giờ thừa dịp lòng dạ của Diệp Vân Tuyết còn đang đặt trên người Hạ Vệ Thần, chắc chẳng dư thừa hơi sức gây khó dễ cho nàng, nàng nhân cơ hội này thoát thân, nếu không, với tính cách của Diệp Vân Tuyết, chỉ sợ đến lúc đó sẽ không để nàng rời đi dễ dàng.


Chương 95: Ngang Ngược (1).

95 Hạ Vệ Thần vì mới hết sốt cao, khẩu vị cũng cực kỳ nhạt, hắn nhìn Diệp Vân Tuyết một cái đầy thâm tình, tay nhẹ nhàng vén sợi tóc trên trán nàng ta, liên tục gật đầu, nói:-Tuyết nhi vất vả rồi, Tuyết nhi vì Bổn Vương mà tự mình nấu cháo, sao lại không ngon được?-Điện hạ thích là tốt rồi, vì điện hạ, Tuyết nhi cho dù có khổ cũng đáng giá.


Chương 96: Ngang Ngược (2)

96 Nghe thấy Diệp Vân Tuyết thét chói tai, Diệp Vân Sơ cảm thấy không ổn, đang muốn đỡ Diệp Vân Tuyết dậy, không ngờ Diệp Vân Tuyết lại đứng lên trong nháy mắt, bước nhanh, tát mạnh một cái, một tiếng “bốp” vang lên, giáng một cái tát nặng nề lên mặt Diệp Vân Sơ.


Chương 97: Ngang Ngược (3)

97 Diệp Vân Sơ cũng bị hành động bất thình lình của Hạ Vệ Lam dọa cho hoảng sợ, nhìn gương mặt sưng tấy của Diệp Vân Tuyết, lòng nàng chùng xuống, lấy thái độ của Hạ Vệ Thần với Diệp Vân Tuyết, nếu Hạ Vệ Lam làm Diệp Vân Tuyết bị thương, Hạ Vệ Thần sao có thể bỏ qua? Mà cuối cùng thì Hạ Vệ Lam cũng là đệ đệ của Hạ Vệ Thần, có lẽ Hạ Vệ Thần sẽ chẳng làm gì hắn ta, nhưng, Hạ Vệ Thần tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng!Nghĩ vậy, Diệp Vân Sơ cũng chẳng quan tâm tới thứ khác, bước lên phía trước đỡ Diệp Vân Tuyết dậy, đang muốn hỏi ả có bị thương hay không, Diệp Vân Tuyết lại không chút cảm kích đẩy mạnh Diệp Vân Sơ ra, thù hận liếc mắt nhìn nàng một cái, kêu lên:-Diệp Vân Sơ, ngươi nhớ kỹ cho bản công chúa, bản công chúa tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi chờ xem.


Chương 98: Ác Độc (1)

98 Miệng vết thương của Hạ Vệ Thần ngày ngày đều thay thuốc đúng giờ, vì Lâm đại phu không tiện đến phủ mỗi ngày, nên chuyện này liền do Diệp Vân Sơ và Diệp Vân Tuyết đảm nhận.


Chương 99: Ác Độc (2)

99 Túi hương này nàng ta nhận ra, cho dù có hóa thành tro, nàng ta cũng nhận ra! Đó là túi hương chính tay Diệp Vân Sơ tự thêu, đóa hoa sen tuyết tinh xảo kia chính là bằng chứng! Khi còn ở An Khánh, nàng ta không chỉ một lần muốn phá hỏng túi hương của Diệp Vân Sơ, nhưng nhiều lần, vào đúng lúc nàng ta xuống tay, Thất ca lại xuất hiện ngăn cản, sau đó Diệp Vân Sơ bị người ta làm nhục ở chùa An Quốc, trong lòng nàng ta cũng cảm thấy dễ chịu, không hề suy nghĩ đến những việc có liên quan tới túi hương này nữa, không thể ngờ, nàng ta lại nhìn thấy nó trong hoàn cảnh này, hơn nữa, túi hương này còn được Hạ Vệ Thần cất giữ bên người!Nhìn túi hương trong tay, Diệp Vân Tuyết hận nghiến răng nghiến lợi, trong lòng thầm nguyền rủa ác độc:-Diệp Vân Sơ! Hay ột Diệp Vân Sơ! Ta tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi!Hạ Vệ Thần tất nhiên không bỏ qua bất cứ nét mặt nào của Diệp Vân Tuyết, giờ khắc này thấy sắc mặt Diệp Vân Tuyết trắng bệch, trong mắt tràn ngập hận ý.


Chương 100: Ác Độc (3)

100 Trong lòng Đông Phương Ngưng giận dữ, trừng mắt nhìn Diệp Vân Tuyết. Nếu không phải tâm tư chàng luôn luôn cẩn thận, bí mật, không phải người xúc động, giờ phút này chỉ sợ đã băm Diệp Vân Tuyết ra làm trăm mảnh, trút hết nỗi hận trong lòng.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Có Con Chó Nhỏ Tên Du Hoan Hoan

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Đại Ôn Thần

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Yêu Chàng Rồi Nha

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 31



Vương Phi Như Thủy

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 49


Ghost & Love

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14


Căn Bệnh Mang Tên Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 8


Mộ Dung Thế Gia Chi Hoa Sự

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14


Đóa Hoa Nhỏ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9