1 Trong khu vườn của một toà biệt thự cổ kính, có một thiếu nữ khoảng 16 tuổi đang ngồi thưởng trà. Mái tóc bạch kim dài suôn mượt lấp lánh dưới những tia nắng mùa thu, đôi mắt xanh ngọc bích sâu thẳm khiến người nhìn như bị hút hồn vào một hố đen sâu hun hút không có lối thoát.
2 Dưới sân bay của Seattle, có một thiếu nữ tóc bạch kim xinh đẹp, dáng người nhỏ nhắn, cân đối đang kéo vali hướng đến một người đàn ông tuổi trung niên.
3 Anna rời giường từ sớm để tìm trường học. Muốn biết tại sao cô lại phải rời giường sớm chỉ để đến trường học thôi ư? Đơn giản bởi vì cô bị mắc phải chứng bệnh nan y đó là mù đường thâm niên.
4 Khi họ(nhà Cullen) đến nơi thì thực sự thấy người nào đó đang đi lòng vòng tìm đường. Rosalie trố mắt, trên đời này thực sự có người đi đường thẳng cũng lạc được hay sao?!! Hôm nay quả thật là mở rộng tầm mắt.
5 Khi mọi người đến trường, Anna tạm biệt nhà Cullen và bắt đầu cuộc hành trình đi tìm phòng hiệu trưởng. Alice bảo cái gì mà đi thẳng, rẽ trái, quẹo phải gì ấy nhỉ? Thật lòng cô rất muốn kéo Alice đi cùng để dẫn đường chứ chỉ đường kiểu này cô rất dễ bị loạn.
6 Hôm nay là chủ nhật nên không phải đi học. Vậy nên người nào đó quyết định trồng hoa, tô điểm thêm một chút cho ngôi nhà thân thương của mình.
Cô dậy sớm làm vài động tác thể dục, ăn chút điểm tâm xong liền cầm theo dụng cụ làm vườn hùng dũng bắt tay vào làm.
7 Hôm nay Alice đặc biệt đến đưa cô đi học nha~. Tuy rằng không hiểu vì sao nhưng cũng tốt, có người lái xe thay đỡ mệt. Thực ra không có ai biết cô vốn rất lười, rất lười, rất lười, rất lười, rất.
8 Từ dạo lớp âm nhạc cổ điển chẳng hiểu sao Edward lại quay sang bắt chuyện với cô và chuyện đó khiến cả trường ngạc nhiên, cứ thì thầm to nhỏ gì đó.
Hôm nay chán quá nên cô quyết chí đi thám hiểm khu rừng(Dĩnh: cô gái à cô không sợ bị lạc hay sao).
9 Xong tiết học buổi sáng, cô như thường lệ chạy ra sau trường trong giờ nghỉ giải lao. Khi đến nơi đã thấy bóng dáng của Edward ở đó, trông cậu ta không được tốt cho lắm.
10 Hôm nay cô lại bắt đầu vào khu rừng một lần nữa, bởi vì sự phát hiện của tuần trước đã khiến cô hứng thú rồi.
Chưa bao giờ cô cảm thấy chuyện xuyên qua nhiều thế giới khác nhau lại may mắn đến thế.
11 Ngày hôm ấy trời mưa rất to.
Gió cứ thổi mãi, lạnh buốt.
Có ai đó sợ hãi bóng tối nhưng lại sống trong nó.
Quay người lại có bóng dáng ai đó đang chờ.
12 Thị trấn Forks đã qua một ngày mưa để lại sự ẩm ướt, trời đã trong hơn nhưng vẫn còn mây mù che lại cả bầu trời.
Quả không hổ là thị trấn Forks!
Hình như lạc đề mất rồi, chúng ta là đang nói về con gái ta chứ không phải là thị trấn Forks.
13 Cô ngồi dài trên bàn ban công đợi Edward đến đón, vừa nằm vừa nghĩ tại sao mình lại có thể trở thành bạn thân của một tên lạnh lùng như vậy(cô ấy đã hoàn toàn quên mất nụ hôn).
14 Vài ngày sau đó Edward nghỉ học, cô nàng Jessica nhanh nhảu hỏi rất nhiều vô nghĩa. Thực ra học với đám bạn này rất vui chẳng hiểu Isabella cái gì hay là bệnh kiêu thái quá, cứ thích tách biệt với người khác.
15 Sau đêm hôm ấy Edward lại nghỉ mấy hôm nữa. Đơn giản bởi vì cô đã hút máu một lượng lớn máu của cậu. Nếu cậu không đi săn thì rất có thể Isabella sẽ trở thành một nạn nhân xui xẻo bị hút máu mất.
16 "Thế nào, bồ sẽ đi đến La Push với bọn mình chứ?" Jessica hỏi Isabella, tuy rằng cô nàng không thích lắm cái tính của Isabella nhưng vì là bạn nên phải mời chứ.
17 Isabella đau đầu, cô ta thực sự tức giận! Trong đầu cô ta cứ rối ren về mấy cái suy nghĩ Edward, à không, phải là gia đình Cullen liệu có phải là ma - cà - rồng hay không.
18 Edward lao nhanh về phía cô nhưng Tử Huyên đã dìu cô đi về phía của cậu. Tử Huyên ra dấu im lặng cho cậu rồi đưa Anna cho Edward. Cả hai lao nhanh trong màn mưa chạy về chiếc Volvo bạc sáng bóng của cậu.
19 Ngoại truyện: Lăng Bích Thần
Xin chào, tôi là Lăng Bích Thần và cũng là cái người tên Anna mà mọi người hay biết đến ấy.
Lăng Bích Thần là tên thật của tôi hay nói đúng hơn là tên ở kiếp đầu tiên của tôi.
20 Valerie phóng chiếc Mercedes A-Class băng băng trên con đường đầy nắng. Chiếc xe chạy rất nhanh, Valerie vốn thích tốc độ việc cô ấy chạy nhanh như vậy cũng là chuyện bình thường.