1 Chương 1: Lần đầu gặp gỡ“Bé con, đến đây vui vẻ với đại gia ta nào. ” Túy Dương Liễu không ngờ nơi trấn nhỏ này cũng có giai nhân, nếu đã gặp mà không xuống tay, há chẳng phải uổng cho danh hiệu “thần hái hoa” của hắn sao? Nữ tử trước mặt mặc bộ váy lụa màu trắng, mái tóc dài màu xám bạc mê người.
2 Chương 2: Hôn lên mắt nàngTàng Ca đến từ rất sớm, khi ấy Lãnh Phi Nhan mới ăn sáng xong. Chàng đứng sau lưng nàng rất lâu, mới dịu dàng lên tiếng: “Ngôn Ngôn, ta phải ra ngoài vài ngày, sẽ về nhanh thôi, muội nhớ tự chăm sóc bản thân mình.
3 Chương 3: Lãnh Phi NhanẨm minh chủ tổ chức đại hội võ lâm tại Thiên Đạo Minh, Tàng Ca được mời tham dự. Lãnh Phi Nhan không thích đi đến những chốn này, Tàng Ca cũng chỉ mong có thể giấu nàng trong Tàng Kiếm sơn trang cả đời, nên cũng không ép buộc.
4 Tàng Ca tỉnh dậy đã là gần trưa. Nhìn giai nhân trong lòng vẫn đang say giấc, chàng lắ đầu cười, tối qua hẳn đã tổn hao quá nhiều thể lực. Ngắm kiều nhan đang ngủ ngon lành, chàng cúi đầu, đặt lên mi mắt nàng một nụ hôn thật nhẹ.
5 Chương 4: Nhung gấm vàng son, lê vẫn trànDựa vào tính cách của Tàng Ca, tuyệt đối sẽ không đồng ý. Nhưng giờ máu chảy thành sông, khắp nơi đều là xác chết, quả là một cuộc đồ sát kinh hoàng.
6 Chương 5: Trăm năm sau, chỉ còn cát bụiQuả nhiên, Vu Chung tới bước đường cùng, đến gia nhập Yến lâu. Dường như Lãnh Phi Nhan đã dự đoán được, chỉ bảo hắn dư ng thương tại Y Sư đường.
7 Chương 6: Ai người tiếc thương?Lãnh Phi Nhan bí mật vào hoàng cung, Mộ Dung Viêm cho gọi, nàng không dám kháng lệnh. Vị hoàng đế trên ngai vàng vẫn lạnh lùng như xưa.
8 Chương 7: Tử đằng nở rộ, diễm lệ vô ngầnKhi Tàng Ca tỉnh lại, chàng đã nhìn thấy mũi giày của Lãnh Phi Nhan, vết thương trên người đã ngừng chảy máu, dù hơi hốc hác nhưng giọng điệu chàng vẫn rất c ng cỏi: “Hừ, thế nào, ngươi đã nghĩ ra chiêu trò mới mẻ hơn rồi sao?” “Ngươi còn dám mạnh miệng!!!” Giọng điệu Lãnh Phi Nhan khiến Truy Điện cũng cảm thấy run người.
9 Từ đó, địa vị của Tâm Nhị tại Yến lâu trở nên khác hẳn, dù Lãnh Phi Nhan chưa hề dặn dò đặc biệt nhưng trên dưới Yến lâu đều nhất trí gọi nàng ta là Nhị cô nương.
10 Chương 8: Nhuộm đỏ tà áo trăng Tàng Ca biết Lãnh Phi Nhan đứng sau lưng mình, không nghe thấy tiếng, chỉ bằng cảm giác. Cuối cùng chàng cũng biết trong hương hoa mai thiếu thứ gì.
11 Chương 9: Một tiếng thở dài, đời cô quạnh Cách đại hội thường niên của Yến lâu năm ngày, Lãnh Phi Nhan đã tới Nam Sơn thành. Sớm tinh mơ, Lãnh Phi Nhan dẫn vài người lên núi, nghe nói mồi năm lâu chủ Yến lâu đều đích thân bắt một con ngựa tặng các sát thủ cấp kim cương trong năm.
12 Chương 10: Tương tư còn đó, năm tháng vụt qua Tàng Ca đang tìm cách chạy trốn. Chàng bị cha mẹ bức hôn, bắt chàng cưới một nữ nhân chàng chưa từng gặp mặt.
13 Chương 11: Dứt bỏ hồng trần, vứt bỏ luôn ta? Những ngày tháng như vậy cứ thế trôi qua. Nhờ vào tuệ căn hiếm có của mình, Tàng Ca dần được xếp vào hàng ngũ cao tăng.
14 Chương 12: hỉ mong không gặp lại từ đây Lãnh Phi Nhan an phận một tháng. Vu Chung quản lý mọi chuyện ở Yến lâu. Nàng trở lại Thiếu Lâm vào một buổi chiều, dưới ánh mặt trời chói chang, Tàng Ca đang đánh cờ cùng Tế Huyền phương trượng trong hành lang.
15 Chương 13: Chi bằng quên nhau (9) “Ngươi. . . ” Nếu không nhìn thấy sắc mặt của nàng cùng vết máu đỏ thẫm khiến người ta kinh hãi kia thì Tàng Ca đã nghi ngờ nàng đang giả vờ bị thương: “Được được được, ngươi cầm máu trước đã.
16 Chương 14: Táng thân giang hô “Ngươi biết, trước giờ ngươi đều biết?” Vu Chung chặn những mũi kiếm bay tới trên tường viện, nhìn người vết thương đầy mình trước mặt, mắt như muốn rớt ra.
17 Chương 15: Hôn lên mắt nàng, che nàng nửa kiếp lênh đênh Thích Thiện đại sư vào tới chùa mới nhìn thấy Hàm Quang kiếm trên tay mình, chàng lại đi ra ngoài.