1 Mở đầu:Trong trạch viện rộng lớn tràn ngập không khí yên tĩnh một cách nặng nề. "Yuko! Không thể qua nơi đó!" Một người phụ nữ tuổi trung niên rất xinh đẹp vội vội vàng vàng kéo cô gái nhỏ, cố gắng ngăn cản cô đi tới nhà chính.
2 "Ưhm. . . . . . " Đinh Tiểu Ưu ưm một tiếng, đón nhận môi lưỡi Đằng Mộc Bác Nhất đi vào, đầu lưỡi của anh len vào mơn trớn miệng cô, cùng với cái lưỡi thơm tho của cô không ngừng quấn quít.
3 “Cậu chủ, cậu nhất định giữ vị tiểu thư đó ở lại chỗ này sao?” Cung Bổng thấy Đằng Mộc Bác Nhất ôm Đinh Tiểu Ưu về nhà, còn cùng Đinh Tiểu Ưu qua đêm, không nhịn được quan tâm hỏi.
4 Sáng sớm, nhà Đằng Mộc có thói quen dậy sớm, bình thường vào lúc 7h sáng đã ăn điểm tâm rồi, cũng bắt đầu thực hiện hoạt động của một ngày mới. Mặc dù là cậu chủ Đằng Mộc, Đằng Mộc Bác Nhất cũng rời giường rất sớm chuẩn bị công việc, đây là một trong những việc thể hiện sự tôn trọng truyền thống mỹ đức của gia tộc.
5 Từ ngày đó trở đi, giống như muốn được chứng minh điều gì, Đằng Mộc Bác Nhất cơ hồ mỗi ngày, mỗi đêm, hay bất cứ lúc nào hắn nghĩ đến điều đó thì đều muốn ép Đinh Tiểu Ưu phải nói yêu thương hắn.
6 "Thật là nhàm chán. . . . . . " Đinh Tiểu Ưu nhìn ngoài cửa sổ, buồn buồn kêu lên. "Thế nào?" Đằng Mộc Bác Nhất vốn đang chuyên chú đọc sách, nghe được Đinh Tiểu Ưu kêu như vậy, liền ngẩng đầu lên quan tâm.
7 Ba ngày sau, chọn thời điểm Đằng Mộc Bác Nhất cùng Cung Bổn đều không có mặt, Sa Dã Gia đến yêu cầu nói chuyện một mình với Đinh Tiểu Ưu. "Tiểu thư không hiểu tiếng Nhật, sợ rằng không cách nào cùng Sa Dã Gia tiểu thư nói chuyện.
8 Hai năm sau, tại Đài Loan. “Ô ô …………. . không thể tưởng tượng được Tiểu Ưu nhà chúng ta nghỉ làm, lại có đứa trẻ nha. ” Liễu Tâm Tâm uống nhẹ hớp trà, lành lạnh nói.
9 "Umh. . . . . . "Tiếng thở dốc dâm mỹ tràn ngập toàn bộ văn phòng, Đinh Tiểu Ưu quần áo không chỉnh tề ghé trên người Đằng Mộc Bác Nhất, cái miệng hồng diễm nhỏ nhắn hơi hơi mở ra.