Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Khấp Huyết Trọng Sinh: Đại Giá Hạ Đường Khí Phi

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 153
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Cả sảnh đường dưới tán hòe, khách mời yên lặng không gây ra chút tiếng động, giọng nói lạnh như băng quanh quẩn ở trong hành lang…. -Nhất bái thiên địa!-Nhị bái cao đường!-Phu thê giao…Giọng nói đột nhiên ngừng lại.

Danh sách chương Khấp Huyết Trọng Sinh: Đại Giá Hạ Đường Khí Phi


Chương 21: Vui Mừng Như Mộng Cũ (1).

21 Yên lặng, xung quanh yên tĩnh như tất cả đều chết rồi, Diệp Vân Sơ không nhớ rõ mình từ đại điện về lãnh uyển kiểu gì, nàng chỉ cảm thấy không chỉ có ánh mắt kinh ngạc, khinh thường của mọi người còn có ánh mắt kinh ngạc đến kinh hoàng của Đông Phương Ngưng cùng với vẻ mặt không giấu nổi tức giận của Thất ca.


Loading...

Chương 22: Vui Mừng Như Mộng Cũ (2).

22 Dưới ánh sáng yếu ớt, những con chữ cứng cáp hiện rõ trên giấy. -Lập xuân, lúc trăng tròn, hôm đó là ngày ta và nàng gặp nhau. Chữ viết quen thuộc, Diệp Vân Sơ nhận ra ngay đó là chữ viết của Thất ca.


Chương 23: Thất Kinh (1)

23 Diệp Vân Sơ nghe rất rõ, tiếng khóc truyền từ trong sân tới, nàng mượn ánh trăng yếu ớt cẩn thận xem xét kỹ chỗ này, phát hiện có một bức tường đổ, hoang phế cũ nát.


Chương 24: Thất Kinh (2).

24 Trong bóng tối, Diệp Vân Sơ chạy thục mạng, lo sợ sẽ bị Lệ Ngân phát hiện. Tình cờ biết được bí mật như vậy làm lòng nàng thấp thỏm lo âu. Nàng không rảnh nhìn đường, chỉ cần nhanh chóng trở về phòng mà không bị ai nhìn thấy.


Chương 25: Nổi Giận (1)

25 Diệp Vân Sơ chạy nhanh về viện mình ở, trong lòng cảm xúc nảy lên mãnh liệt, trong đầu đều hiện lên hình ảnh chàng đang cười, thanh nhã, phiêu dật. Đó là nam tử nàng yêu.


Chương 26: Nổi Giận (2)

26 Đôi mắt lóe sáng bất khuất của nàng làm lòng Hạ Vệ Thần bị chấn động mạnh một cái, trong tâm nháy mắt hoảng hốt. Sao ánh mắt này lại giống Tuyết nhi đến vậy, giống tới mức có thể lấy giả đánh tráo, làm hắn tưởng như người đứng trước mắt mình giờ khắc này là Tuyết nhi, người mà hắn ngày đêm mộng tưởng.


Chương 27: Nổi Giận (3)

27 Không hít thở được, đau đớn, sợ hãi, nhớ lại toàn bộ ký ức đáng sợ, Diệp Vân Sơ hoảng sợ, không ngừng giãy dụa, há to miêng, liều mạng muốn gào thét nhưng cách nào cũng không tránh thoát.


Chương 28: Đoạt Tình (1)

28 Hạ Vệ Thần tức giận đạp cửa đi ra, tức giận trong lòng thật lâu không thể tiêu tan được, nếu như có thể, hắn sẽ không chút do dự mà giết nữ nhân xấu xí không biết hổ thẹn kia, chẳng qua lần này hết lần khác vì đại cục hắn không thể động vào nàng!Không thể phủ nhận, biểu hiện trên đại điện hôm nay của nàng làm hắn ngoài ý muốn, hắn chưa từng nghĩ tới, một người con gái của lão Hoàng đế An Khánh ở lãnh cung bao nhiêu năm có thể ca múa mê say lòng người đến vậy.


Chương 29: Đoạt Tình (2).

29 Một đêm hết sức điên cuồng, giống như một giấc chiêm bao. Khi hắn từ trong mộng tỉnh lại, bóng dáng giai nhân trong mộng đã không còn nữa, tim của hắn kinh hoảng, tìm khắp phía sau núi vẫn không thấy hình bóng giai nhân, cho đến cuối cùng, hắn mới nhặt được ở bên cạnh thác nước nhặt được một đồ vật bé nhỏ, đó là túi thơm đeo bên người của cô gái kia, túi thơm đó khéo léo tinh xảo, trên nền vải màu hồng thêu một đó hoa sen tuyết tinh xảo.


Chương 30: Biến Cố (1).

30 Mùa thu, cảnh vật tiêu điều, những ngày gần đây thời tiết thất thường, trời đất âm u phủ kín từng trận mưa nhỏ, từng cơn gió rét làm cho cảnh vật và lòng người nặng trịch.


Chương 31: Biến Cố (2)

31 Có lẽ nhận thấy được thái độ xa cách, lãnh đạm của Diệp Vân Sơ, đầu gối của nàng kia mềm nhũn, tránh Thu Tứ đỡ nàng ta, quỳ phịch xuống dưới đất, khóc nói:-Chủ nhân nô tỳ là Hướng Nhu, nô tỳ biết, bên ngoài có rất nhiều lời đồn đại không tốt về chủ nhân nhưng nô tỳ biết Vương phi nương nương nhân hậu, mong Vương phi có thể cứu chủ nhân nhà nô tỳ, nô tỳ nguyện làm thân trâu ngựa báo đáp ân điển Vương phi nương nương…Không nhìn được cô gái đang khấu đấu, khóc không thành tiếng, trong lòng Diệp Vân Sơ không đành lòng, nang hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn đỡ cô gái kia dậy, nói:-Đứng lên đi, ngươi cầu xin như vậy cũng vô dụng thôi, ngươi cũng biết, mặc dù ta là Vương phi nhưng giờ khắc này (vì là cổ đại nên mình dùng giờ khắc mà không dùng giờ phút) ta và chủ nhân ngươi đều cùng một dạng người, đều ở trong lãnh uyển này, cho dù ta đồng ý giúp chủ nhân ngươi nhưng sợ rằng có tâm mà không có lực…Nghe lời nói của Diệp Vân Sơ, trong mắt nàng kia tràn đầy tuyệt vọng nồng đậm, nàng ta không kiềm chế được nữa, gào khóc:-Không thể trách Vương phi nương nương, chỉ trách số mệnh chủ nhân nô tỳ quá khổ, lần này ra đi có lẽ cũng là chuyện tốt, chỉ có điều….


Chương 32: Khuyên Bảo (1)

32 -Công chúa, nàng ta sao rồi?Thu Tứ thấy thần sắc Diệp Vân Sơ nghiêm trọng, lo lắng hỏi han. Ngay cả cô gái kia cũng nhìn Diệp Vân Sơ đầy nghi ngờ. Diệp Vân Sơ thở dài một hơi, trầm mặc không nói gì, Hướng Nhu bị cảm lạnh rất nặng, lại còn đang sốt cao, trừ khi mời được đại phu tới đây chữa trị, nếu không nàng cũng không có cách nào khác.


Chương 33: Khuyên Bảo (2)

33 Hạ Vệ Thần cười nhạt một tiếng, bưng chén trà nhấp nhẹ một ngụm, lạnh nhạt nói:-Ngâm nước ba nghìn, chỉ lấy một bầu, không biết Ngưng huynh còn nhớ ba năm trước đây huynh cũng giống Bổn Vương? Nếu như Bổn Vương nhớ không nhầm thì năm đó huynh cũng tương tư một cô gái An Khánh? Xem ra cách nhìn của Bổn Vương và Ngưng huynh đây không giống nhau.


Chương 34: Lãnh Khốc Vô Tình (1)

34 Lạnh lùng hoàn hồn, Đông Phương Ngưng thấy bên môi Hạ Vệ Thần nở nụ cười lãnh khốc tàn nhẫn, nụ cười trong lòng tắt đi chỉ có ưu sầu. Hạ Vệ Thần cười lạnh, nói:-Phủ đệ của Bổn Vương tuy lớn nhưng gặp người chướng mắt ở khắp nơi, Bổn Vương cũng phục dũng khí của ả, Bổn Vương không tìm ả phiền toái thì thôi, nay lại tự mình dẫn xác tới! Chẳng lẽ sợ Bổn Vương bỏ rơi ả sao?Đông Phương Ngưng khẽ cau mày, ánh mắt đi theo cô gái, đôi mắt sáng dừng trên người nàng.


Chương 35: Lãnh Khốc Vô Tình (2)

35 Diệp Vân Sơ nghe vậy, bước chân chậm lại, cố nén cơn giận trong lòng, quay đầu, cắn răng nói:-Không biết Điện hạ còn gì sai bảo?Thấy Diệp Vân Sơ đứng bất động tại chỗ, Hạ Vệ Thần cười lãnh khốc một tiếng, nói:-Làm sao? Không phải ngươi muốn cầu xin Bổn Vương sao? Nếu như ngươi chịu quỳ ở chỗ này mười canh giờ, Bổn Vương sẽ mở một con đường, mời đại phu đến thăm bệnh cho nữ nhân kia, thế nào?Sắc mặt Diệp Vân Sơ tái nhợt, nàng nắm hai tay rất chặt, chặt đến nỗi như dùng hết sức lực toàn thân, bởi vì tức giận quá mức mà thân thể nhỏ bé của nàng khẽ run lên.


Chương 36: Lãnh Khốc Vô Tình (3)

36 Bên môi Diệp Vân Sơ nở nụ cười lạnh, không hề sợ hãi nhìn thẳng Hạ Vệ Thần, trên cánh tay truyền tới đau đớn, lòng nàng đã tích tụ đầy phẫn nộ và hận thù, nhìn Hạ Vệ Thần đang nổi giận mãnh liệt giống như sư tử, nàng không kìm được lớn tiếng nói:-Đáng chết? Ngươi nói rất đúng, Diệp Vân Sơ đã sớm nên chết từ lâu rồi! Tham sống sợ chết đến giờ, đã sớm chán sống từ lâu rồi!Nàng chịu đựng đủ rồi, cũng kiên nhẫn đủ rồi! Sống thì thế nào? Chết thì sao? Thay vì nhẫn nhục mà sống tạm bợ, không bằng chết còn vui vẻ hơn.


Chương 37: Biện Pháp (1)

37 Diệp Vân Sơ không biết mình rời khỏi Túy Ý đình như thế nào, cả người nàng đều mỏi mệt, giống như bị mất hồn, bất tri bất giác trở lại căn nhà cũ nát của Hướng Nhu.


Chương 38: Biện Pháp (2)

38 Thu Tứ cẩn thận thay quần áo sạch sẽ cho Diệp Vân Sơ, không khỏi lo lắng, nói:-Công chúa, nô tỳ biết mặt Lệ tướng quân, không bằng để nô tỳ đi đi? Nếu bị Điện hạ biết được người ra khỏi phủ một mình, sợ rằng sẽ gây khó dễ cho người….


Chương 39: Biện Pháp (3)

39 Nội tâm nàng khổ sở, đang định ngẩng đầu lên một cách chậm rãi thì thấy Đông Phương Ngưng nói:-Tam điện hạ cần gì làm khó nàng, tại hạ thấy dáng vẻ nàng vội vã, lo lắng, chắc là có việc gì gấp muốn làm ngay, không bằng….


Chương 40: Diệp Bằng Yên (1)

40 Ngày mai chính là ngày đoàn đưa hôn An Khánh lên đường về nước, hiện tại thì Lệ Ngân đã rời khỏi cung, ở ngoài dịch quán với quân đội, Diệp Vân Sơ muốn gặp Lệ Ngân, cứ đến dịch quán là được.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Tổng Tài, Tôi Yêu Chính Là Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 119


Khi Công Chúa Trở Thành Nữ Hầu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 64


Mười Năm Thương Nhớ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50



Chào Anh, Thổ Hào!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 92


Hành Trình Sủng Thê

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh

Số chương: 21


Một Đời Vui Vẻ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 15


Nửa Đời Sau Của Ta

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 77


Em Đã Từng Thử Buông Bỏ Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10