341 “Được, nếu Vũ Khâm đã có chuẩn bị tâm lý như vậy thì ta đây có thể làm dứt khoát rồi!”“Ừm!” Dùng một giọng mũi có vẻ mệt mỏi lại vô cùng thân thiết đại biểu hắn hoàn toàn tin tưởng hết thảy mọi chuyện nàng sắp làm.
342 Bùi Vũ Khâm nói vậy xong, Giang Mộ Yên cũng nhịn không được mà cười ra tiếng. Một lúc sau, hai người cuối cùng cũng xuống giường. Hồng Nguyệt đã cầm sẵn quần áo để Giang Mộ Yên tự tay hầu hạ Bùi Vũ Khâm mặc vào.
343 Trên mặt Lâm Quỳnh Hoa cũng không có vẻ gì như là muốn khởi binh vấn tội như Bùi Vũ Khâm cùng Giang Mộ Yên đã nghĩa. Ngược lại, vẻ mặt nàng thậm chí còn có mấy phần ảm đạm, tiều tụy.
344 “Nhị tẩu, tẩu đừng khổ sở, người quên đâu chỉ một mình tẩu đâu. Nếu hôm nay nhị tẩu không đến nhắc nhở chắc Vũ Khâm cũng quên luôn rồi. Nhị tẩu, chuyện đám giỗ nhị ca năm nay ta đã biết, lát nữa sẽ bảo Thanh Thư đi an bày, sẽ cho nhị ca một lễ cúng long trọng, cũng siêu độ cho huynh ấy để huynh ấy an tâm đi đầu thai, dù sao cũng đã hai mươi năm rồi.
345 “Như vậy đã là hiền thê tốt nhất của chàng rồi sao? Tướng công của ta cũng quá dễ dàng thỏa mãn a. ”“Cho nên Yên nhi nàng có thể yên tâm. Nhị tẩu không phải đến gây phiền toái.
346 “Thanh Thư, bắt đầu từ hôm nay, ngươi liền đi theo bên cạnh ta, học tập một số thứ, bởi vì sau này ngươi phải gánh vác rất nhiều chuyện. Ta định bồi dưỡng ngươi thành phụ tá đắc lực nhất của Vũ Khâm, cho nên từ bây giờ ngươi chắc sẽ vất vả.
347 Thật ra Hồng Nguyệt cũng chỉ đi chừng nửa canh giờ thôi, nếu đổi lại là hai năm trước, khoảng thời gian ngắn đó căn bản không cần người canh. Nhưng từ sau khi phu nhân gặp phải thích khách mấy lần liên tiếp, Hồng Nguyệt thân là nha hoàn hồi môn duy nhất của Giang Mộ Yên tất nhiên là không thể để chủ tử xảy ra chuyện gì.
348 Edit: Ring. Trong xe Lâm Quỳnh Hoa, Vân Ái Liễu cũng đang ngồi nghiêm chỉnh. Mà điều khiến Vân Ái Liễu cảm thấy kỳ quái, khó hiểu là Lâm Quỳnh Hoa vậy mà không hề bắt lấy cơ hôi mở miệng châm chọc, khiêu khích nàng, thậm chí vẻ mặt đối với nàng còn có mấy phần ôn hòa.
349 Edit: Ring. Lệ khí cùng sát ý trên người Lâm Quỳnh Hoa lúc này khiến tóc gáy Vân Ái Liễu nhất thời dựng đứng hết cả lên. Quả nhiên, nếu đã là sói thì dù ngươi có dùng da cừu ngụy trang như thế nào đi nữa cũng không giấu được.
350 Bùi Vũ Khâm biết Giang Mộ Yên nháy mắt cứng ngắc như vừa rồi chắc chắn là không phải vì lạnh, nhưng Yên nhi đã không muốn nói, tình huống trước mắt cũng không thích hợp hỏi nhiều, Bùi Vũ Khâm cũng liền chu đáo không hỏi thêm gì, chỉ trực tiếp dừng chân, xoay người hỏi Hồng Nguyệt “Hồng Nguyệt, áo choàng của Yên nhi đâu?”“Lão gia, ở trong này!” Hồng Nguyệt nhanh chóng đưa áo choàng đang ôm trong tay ra.
351 Edit: Ring. Nghe tiếng trụ trì nói chuyện, Giang Mộ Yên mới chợt bừng tỉnh mở mắt. Thấy tất cả mọi người đang nhìn chăm chú vào mình, nàng lập tức hiểu ra, chắc chắn là nàng đã quá chìm đắm trong tiếng kinh tụng mà quên mất thời gian.
352 Vì đang ở trong chùa nên ngay cả huân hương cũng là mùi gỗ đàn hương khiến người ta cảm thấy thoải mái. Giang Mộ Yên hít sâu một hơi, cảm khái nói “Vũ Khâm mùi này thơm quá.
353 dit: Ring. “Nghênh Phong, Triển Tịch, ý các ngươi là Yên nhi trúng độc từ lư hương này ư? Tam tuyệt thảo là gì? Có giải được không?”Bùi Vũ Khâm vừa thấy bọn họ liên thủ đánh bay lư hương ra khỏi phòng, trong lòng liền biết thứ có vấn đề không phải điểm tâm mà là lư đựng huân hương.
354 Edit: Ring. Đau đớn cùng tự trách trong lòng Bùi Vũ Khâm lúc này càng không ngừng dâng cao, đã không phải hai ba câu là có thể diễn tả được. Nhưng càng đau lòng, đầu óc của hắn cũng càng rõ ràng hơn.
355 Edit: Ring. “Lão gia, phu nhân đã như vậy rồi còn có thể di chuyển sao?” Thanh Thư giờ đã đuổi đến, trong giọng nói cũng mang theo tiếng khóc. “Lão gia, ôm phu nhân về sương phòng trước đi.
356 Như vậy thì là ai?Sự vui vẻ mới chớm của Lí Tương Vân lập tức biến mất hơn nửa vì ánh mắt Tần Hồng Diệp. Nàng đúng là vui vì Giang Mộ Yên sinh non, càng vui vì có người đã ra tay thành công loại bỏ Giang Mộ Yên trước mình.
357 Edit: Ring. Cho nên Bùi Phong nhịn xuống ý niệm muốn đoạt lấy Giang Mộ Yên mà cùng Triển Tịch dùng nội lực giúp nàng giữ lại nguyên khí. Bùi Vũ Khâm vẫn không ngừng nói chuyện với Giang Mộ Yên “Yên nhi, xin nàng, xin nàng nhất định phải kiên cường lên, tiếp tục chống đỡ.
358 Hướng Nhật cùng lúc tiếp nhận hai ánh mắt quan sát nhưng lại không hề lùi bước, cũng không sợ hãi. Hắn chỉ dùng ánh mắt lo lắng vô cùng nhìn Giang Mộ Yên đang không rõ tình huống như thế nào trong lòng Bùi Vũ Khâm.
359 Vẻ mặt Hướng Nhật khó coi vô cùng, cũng không quan tâm giọng điệu không khách khí của Bùi Phong nữa mà nói với Bùi Vũ Khâm “Nhanh, nhanh ôm Mộ Yên vào phòng đi.
360 Bùi Vũ Khâm cũng thấy động tác khẽ nhích đầu ngón tay của Giang Mộ Yên, biểu tình liền trở nên mừng rỡ, vội vàng hô “Yên nhi, Yên nhi, nàng tỉnh rồi sao? Mau mở mắt nhìn ta một cái, được không?”Giang Mộ Yên sao lại không muốn mở mắt chứ, không chỉ vì muốn Vũ Khâm đỡ lo lắng mà còn vì nàng không thể bỏ cuộc, không thế chết dễ dàng, thỏa mãn nguyện vọng của kẻ muốn hại nàng kia được.