1 Nhìn cây cối bốn phía xanh um tươi tốt, Trần Thần bất đắc dĩ thở dài. Rõ ràng chỉ nhân ngày quốc khánh chuẩn bị về quê, ai ngờ chen chúc lên xe công cộng bị đẩy một cái liền xuyên đến đây! Cái niên đại này cũng bắt đầu huyền huyễn rồi hả?!
Kiểm tra các thứ trong ba lô —— máy tính bảng, di động, khăn giấy, chìa khóa, ví, quần áo… Một chút đồ vật tạp nham đều không thiếu, anh thở phào một hơi, yên tâm, chưa mất.
2 Ba người xấu hổ trong chốc lát, vẫn là Trần Thần da mặt dày mở miệng trước, “Cái kia… Nếu không chê, tại hạ nguyện ý hộ tống nhị vị hồi phủ. ”
Hai người Tề Xảo đã sớm yên tâm anh, liền đồng ý.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tề Xảo trở lại Tề phủ, Kiều quản gia đang đứng trước cửa chờ y, lo lắng không thôi.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Thần bị áp giải đến đại sảnh, dọc đường đi mặc kệ anh giải thích như thế nào, Tề lão gia tử một từ cũng không nghe vào tai.
5 Sáng ngày thứ hai, hai người được hạ nhân hầu hạ mặc y phục mới, dùng bữa sáng, sau đó đến chỗ của Tề lão gia tử.
“Ha ha ha~~ A Thần a, chúng ta đã là người một nhà, không cần câu nệ! Ngồi đi, ngồi đi!” – Tề lão gia tử mặt mày tươi cười rạng rỡ.
6 Sáng sớm hôm sau, Kiều quản gia tới đập cửa phòng.
“Trần lão gia, xin rời giường, hôm nay là ngày đầu tiên ngài tiếp nhận sinh ý, làm ơn không đến trễ.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày đầu tiên tiếp nhận sinh ý thong thả trôi qua.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dường như sản vật thế giới này tương đối phong phú nên nơi đây có đủ loại nguyên liệu nấu ăn, nhưng khẩu vị lại khá thanh đạm, món ăn đơn giản, vị cay trên cơ bản là không có, đồ luộc cũng không.
9
Tề Xảo ngồi thẳng người, dưới ánh nhìn chăm chú của Tề cha, chậm rãi kể về lần đầu tiên hai người gặp nhau.
“A?!” Tề cha kinh ngạc, tuy rằng biết có người cứu Tề Xảo, lại không hỏi kỹ càng, ai ngờ đến chính là Trần Thần, “Con nói là, Trần Thần cứu con?”
“Vâng.
10
Trần Thần gặp Kiều quản gia trước cổng, người trẻ tuổi ngày hôm qua cũng ở đó, anh hiếu kì nhìn người đó.
“Đây là Kiều Vân Thâm, con ta, về sau sẽ là quản gia của ngươi.
11 Sáng ngày hôm sau, Tề Xảo rời giường trước, bận rộn chuẩn bị bữa sáng, cùng Trần Thần ăn điểm tâm, tiễn Trần Thần đến cửa hàng, sau đó đi tìm phụ thân, nhờ ông kiếm một ít hải sản.
12 Nghe tin, Tề lão gia tử cùng Tề cha vội vàng đuổi tới, vốn tưởng rằng xảy ra chuyện xấu, nhưng vừa đến trước cửa phòng Tề Xảo liền nhìn thấy hai người ôm ấp thân mật.
13 Một đêm ngủ ngon, Tề Xảo đã khôi phục bình thường đạm cười giúp Trần Thần mặc ngoại sam, không cẩn thận đụng phải miệng vết thương bị cua cắp ngày hôm qua, ngón tay run lên.
14 Trần Thần cùng phụ tử Kiều quản gia đến một tửu lâu danh tiếng của Tể gia. Khi đi ngang qua tiền thính, Trần Thần quan sát xung quanh, phát hiện tửu lâu hẳn đã lâu năm, toàn bộ đại sảnh có chút hôn ám, so với hiện đại rộng rãi sáng sủa thì kém xa.
15
Trên đường trở về, nét âm trầm bao phủ khuôn mặt tuấn tú của Trần Thần. Lúc về tới tửu lâu, phụ tử Kiều quản gia đã ăn xong, đang nhàn nhã uống trà.
Kiều quản gia sớm đã biết Trần Thần cùng một ca nhi dây dưa, mặt ngoài nhìn vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng đã tiến hành đủ loại hình thức tra tấn Trần Thần.
16 Sáng hôm sau đến bờ biển đã thấy một nhóm ngư dân y phục chắp vá đứng đó hưng phấn chờ đợi, Trần Thần tò mò. Nhưng tò mò chưa được bao lâu, nhóm ngư dân kia vừa nhìn thấy anh liền chạy tới.
17 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cảm thụ da thịt mềm mại phấn nộn, tay Trần Thần không tự chủ trượt tới trượt lui.
18
Nam nhân cười rộ ôm lấy tiểu nam hài, nhấc bổng lên cao, “Ha ha ha, phụ thân về rồi, tiểu Tùng!”
Lúc này một ca nhi từ buồng trong đi ra, cười với hai người: “Tướng công, mừng ngươi về! Tiểu Tùng, mau xuống đi! Phụ thân con mệt chết rồi!”
“Không muốn không muốn!” Nam hài kêu tiểu Tùng gắt gao ôm chặt cổ phụ thân, quyết không chịu buông.
19
Thuyền đánh cá hoàn thành, Kiều Vân Thâm lại bắt đầu vội vã với công vụ khác, Trần Thần cũng khó có được một ngày nghỉ.
Sáng sớm mặt trời đã lên cao, nếu là bình thường, Trần Thần đã ở cửa hàng từ sớm, nhưng hôm nay anh vẫn nằm ì trên giường ôm Tề Xảo, một tay vói vào trong áo lót đối phương vuốt ve sống lưng nhẵn bóng, một tay kéo cổ áo tham nhập vân vê tiểu thực quả trước ngực.
20
Trên bàn trải một tờ giấy trắng lớn, Trần Thần ngồi trong thư phòng, tay cầm bút lông, nghĩ cách thiết kế nhà mới.
Ừm… Chỗ này sẽ là phòng của anh và Tề Xảo, phải có phòng khách, một gian bếp nhỏ, một gian chính, bốn gian phụ, còn phải có WC, cả phòng tắm nữa… Ừm… Cái khác về sau tính.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79