321 Trên đường trở về, ngoại trừ chạy vẫn chỉ có chạy. Xe ngựa vừa ra khỏi khách điếm Tập Giang thì không đến nửa canh giờ đã lên đường lớn. Bởi vì đang là ban đêm, trên sông cũng êm ắng, đi thuyền vô cùng nguy hiểm nên Triển Tịch liền dựa vào kỹ thuật điều khiển xe thuần thục của mình, nương theo ánh sáng mông lung chiếu đường của hai cái đèn lồng treo trên thành xe mà một đường điều khiển bốn con ngựa lớn chạy thẳng.
322 Nói thì nói vậy, nhưng trong lòng Tần Hồng Diệp cùng Lâm Quỳnh Hoa, cả Vân Ái Liễu vẫn không hẹn mà cùng nhíu mày. Ba vị miễn cưỡng xem như nữ chủ nhân ở nhà lớn Bùi gia này lần đầu tiên ăn ý mà đứng cùng một trận tuyến với nhau.
323 “Ba vị tẩu tử xin miễn lễ, Vũ Khâm đang muốn tìm mọi người đây. Mấy ngày nay Vũ Khâm và Yên nhi không ở trong phủ, ít nhiều cũng nhờ mấy vị tẩu tử để ý trông coi chuyện trong nhà.
324 Những lời này của Bùi Vũ Khâm nói ra nhất thời khiến mấy người Lâm Quỳnh Hoa á khẩu không trả lời được. Nếu bọn họ lần này xuất môn thật sự là đến Giang thành, đến cố hương của Giang Mộ Yên tế bái trung thư thị lang đã mất Giiang Huy Sơn thì đừng nói này thật sự không phải chuyện tùy hứng làm bậy mà chính xác hơn, đây thật sự là chuyện rất hiếu thảo.
325 Kết quả ba người khí thế hừng hực mà đến, giờ lại hoàn toàn ỉu xìu về!Nhìn bóng dáng phiêu dật xuất trần của Bùi Vũ Khâm trước mắt, trong đầu ba người Tần Hồng Diệp, Vân Ái Liễu, Lâm Quỳnh Hoa lúc này chỉ còn một suy nghĩ: Bùi Vũ Khâm thật sự là một lão hồ ly ngàn năm!~Giang Mộ Yên vừa nôn khan vừa được người hầu hạ tắm rửa.
326 “Vũ Khâm huynh không ở trong phủ? Vậy là đi đâu mà phải gấp như vậy? Không phài là có chuyện gì cần Vũ Khâm huynh phải đại giá tự mình đi xử lý chứ?”“Thật không dám dấu diếm, là cùng chuyết kinh hồi hương bái tế nhạc phụ!”Một câu ngắn này của Bùi Vũ Khâm nhất thời khiến tất cả mọi người “À –” một tiếng.
327 Chính vì những nguyên nhân đó mà Bùi Vũ Khâm luôn đối xử với Thương Tử Đồng khác hơn những thương nhân cùng làm ăn khác. Cũng như lúc này, những người khách khác đều không dám quá mức thân cận, tới gần Bùi Vũ Khâm mặc dù biểu hiện của hắn vẫn khiến người ta cảm thấy bình dị, gần gũi, chỉ có Thương Tử Đồng này giống như không hề cố kỵ bất cứ điều gì, trong mắt chỉ thoáng hiện tia sáng hiếu kì, tò mò không biết tiểu thê tử Yên nhi của Bùi Vũ Khâm rốt cuộc trông như thế nào.
328 “Bùi đại ca nói phải, chúng ta đi nhanh đi! Đệ chờ không kip muốn bái kiến tân tẩu tử rồi. Đúng rồi, Bùi đại ca, nghe ở ngoài đồn rằng huynh vì tranh đoạt tiểu mỹ nhân mà không tiếc trục xuất con trai mình khỏi gia môn.
329 Thương Tử Đồng lúc này cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng hành lễ với mình, đầu lưỡi giống như bị đông cứng trong miệng, không thể nói được lời nào. Bùi Vũ Khâm chỉ hơi nghiêng đầu liếc nhìn Thương Tử Đồng liền hiểu.
330 Biểu tình Bùi Vũ Khâm nhất thời trở nên hứng thú, mà Thương Tử Đồng nhìn thấy mấy khối vuông kia thì cũng ngây ngẩn cả người, vội vàng kêu lên “Í? Sao lại có thứ nổi lên? Đệ cầm mò nó suốt đường đi cũng không phát hiện a.
331 Edit: Ring. Xem ra đây quả nhiên là thứ tốt, khó trách sắc mặt Vũ Khâm lại vui mừng như vậy. Nàng nào biết đâu rằng nếu không có chuỗi hạt này trên tay, không lâu sau, nàng rất có thể đã một xác hai mạng.
332 Edit: Ring. Mà Giang Mộ Yên cũng cố ý thử bọn họ, không chủ động mở miệng cho bậc thang hạ xuống mà lại giả bộ bắt đầu nghiên cứu số sách thu chi trong phủ mà bọn họ ghi chép lại.
333 Edit: Ring. Ba vị tiên sinh lại lần nữa không biết nói gì, tuy mồ hôi lạnh đã ứa ra trên trán nhưng vẫn có chút biểu tình không phục biểu lộ qua đôi mắt bị Giang Mộ Yên thấy rõ.
334 Nghe được lời nói rõ ràng có ý xúc phạm của ba vị tiên sinh, sắc mặt Hồng Nguyệt cùng Thanh Thư nhất thời liền thay đổi. Lão gia đã sớm nói rõ là không cho phép bất cứ ai trong Bùi gia nói bất cứ điều gì vũ nhục phu nhân.
335 Edit: Ring. Ba tiên sinh phòng thu chi tác uy tác phúc đã gần nửa đời người thế nào cũng không ngờ lại có ngày sẽ gặp phải kết cục bị đuổi khỏi Bùi gia như vậy.
336 Edit: Ring. Dù sao cũng bởi vì Giang Mộ Yên nên Lí Tương Vân mới mất cơ hội được Bùi Vũ Khâm thu vào phòng. Giờ trong phủ ai chẳng biết lỡ như Giang Mộ Yên chết, người có hiềm nghi nhất tự nhiên chính là Lí Tương Vân.
337 Edit: Ring. “Lợi hại vậy? Thật sự là hoàn toàn không thể tra ra manh mối sao?”Lâm Quỳnh Hoa cũng là lần đầu tiên mới biết thì ra loại cỏ xanh thoạt nhìn rất bình thường của nương nàng năm đó lại có công dụng đáng sợ như vậy.
338 Edit: Ring. “Bùi đại ca, tiểu tẩu tử thật sự là quá mạnh mẽ! Mới ngày đầu chưởng gia đã đuổi mấy tiên sinh phòng thu chi đi, còn đuổi một cách kinh thiên động địa như vậy, nàng không hề sợ sẽ bị ghét a!”Ngay cả người đơn giản không muốn suy nghĩ nhiều như Thương Tử Đồng cũng nhìn ra được hành động của Yên nhi như vậy là không sáng suốt, Bùi Vũ Khâm sao có thể không biết? Bản thân Yên nhi nàng sao có thể không nghĩ đến trước khi làm cho được?Nếu đã đắn đo rồi mà vẫn quyết định như vậy, chắc chắn là nàng có lí do của riêng mình.
339 “Bùi đại ca, huynh đã biết đại ca đệ muốn nói gì rồi sao?”Thương Tử Đồng kinh ngạc nhìn Bùi Vũ Khâm. Gia chủ đệ nhất gia của Đông Vân quốc này quả nhiên là danh bất hư truyền.
340 “Vậy bình thường nơi chứa ngân lượng trong nhà cũng được quản lý như vậy sao?”Thanh Thư lắc đầu “Trong nhà không chứa nhiều bạc, tất cả bạc đều ở ngân hàng* của Bùi gia, khố phòng trong nhà chỉ có một số bạc lẻ, tối đa không quá năm ngàn lượng, hơn nữa quá bán là ngân phiếu, còn lại chỉ có một ít bạc thỏi để phát cho các nha hoàn, gia đinh hàng tháng mà thôi.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 37