281 Edit: Ring. “Suỵt – đừng hỏi, một lát nữa nàng sẽ biết thôi, xem như là ta cho nàng một bất ngờ đi!”Bùi Vũ Khâm ra vẻ bí mật. Giang Mộ Yên nhìn hắn, lại nhìn Hồng Nguyệt vẻ mặt hưng phấn, còn cả Thanh Thư thần bí cười cười, không khỏi càng buồn bực.
282 Edit: Ring. “Thật không? Vậy ta thật sự không cầu gì nữa!”Giang Mộ Yên nghe được đáp án như vậy thì cũng cười tươi như hoa. “Nhưng mà nha đầu ngốc, ngoại trừ ta, chẳng lẽ nàng không thấy hứng thú với điều gì khác sao? Tốt xấu gì cũng cho phu quân của nàng là ta kiêu ngạo một chút đi!”“À, như vậy a! Ta đây ngẫm lại!”Giang Mộ Yên thật sự nghiêm túc suy nghĩ, hơn nửa ngày mới ngẩng đầu, ánh mắt vụt sáng nói “Ý tứ của tướng công thân ái là muốn nương tử ta giúp chàng phá sản sao?”Bùi Vũ Khâm nhìn bộ dáng cắn môi vô cùng đáng yêu của nàng, rốt cuộc nhịn không được cười lớn, ôm lấy Giang Mộ Yên tựa như ôm bảo bối trân quý nhất trên đời.
283 Xe ngựa chạy ước chừng nửa canh giờ đã dần nghe được sự ồn ào náo nhiệt bên ngoài, hiển nhiên là đã tiến vào phố xá sầm uất. Giang Mộ Yên nhịn không được xốc màn xe lên, nhìn ra ngoài.
284 Edit: Ring. Giang Mộ Yên nhịn không được nhẹ nhàng vỗ ngực Bùi Vũ Khâm một cái, lại bị hắn đưa tay nắm chặt. “Được rồi, chúng ta đi thôi. Thanh Thư, để xe ngựa đỗ ở đây đi, lúc chúng ta về cũng lên xe ở đây là được rồi!”“Dạ, lão gia!”Thanh Thư lập tức ứng tiếng, sau đó dặn dò mấy câu với gia đinh lái xe rồi liền lấy từ trong xe ra một cái tráp đen nho nhỏ ôm vào lòng, lúc này mới khom người bước đến “Lão gia, tiểu thư, có thể đi rồi!”“Yên nhi, đi thôi.
285 Edit: Ring. Giang Mộ Yên lại không trả lời, chỉ đăm chiêu nhìn những bảng hiệu, màn treo có dấu hiệu vòng tròn chim công đầy khắp con đường, hơn nửa ngày mới nói “Vũ Khâm, ta đói bụng rồi, ăn cơm trước được không?”Bùi Vũ Khâm biết nàng có tâm sự, có điều nàng không muốn nói, dù trong lòng rất muốn biết nhưng hắn cũng không nỡ bức nàng, đành tạm thời nhịn không hỏi mà gật đầu “Được, chúng ta đi!”Phỉ Thúy lâu là một tòa lầu ba tầng bằng gỗ, diện tích rất rộng, mặt tiền cũng thật sự không nhỏ, trên tấm bảng hiệu lớn đề năm chữ ‘Phỉ Thúy lâu thực phủ’, xem như là kiến trúc lớn nhất trên con đường này.
286 Edit: Ring. Giang Mộ Yên một mình nằm trên giường, đã quen với vòng ôm ấm áp của Bùi Vũ Khâm rồi, giờ đột nhiên ngủ một mình thật đúng là không quen. Vận mệnh thật sự rất đáng sợ, hai linh hồn vốn không có chút khả năng liên quan đến nhau lại có thể vì thứ vận mệnh kỳ diệu này mà ở cùng một chỗ.
287 Edit: Ring. Giang Mộ Yên gần như mà mắt nhắm mắt mở để người hầu hạ mặc vào, sau đó mới khoác thêm trung y màu trắng bên ngoài, tiếp theo lại là cái gì áo trong, áo choàng ngắn cầu phúc, tóm lại là ba lớp trong ba lớp ngoài.
288 Edit: Ring. Giang Mộ Yên nhìn hai đứa trẻ đáng yêu trước mặt, trong lòng nhịn không được cảm thấy vừa thú vị vừa buồn cười. Nàng đột nhiên muốn trêu chúng một chúng, nhất thời làm bộ vươn tay về phía bé trai.
289 Edit: Ring. Giang Mộ Yên thấy dáng vẻ khẩn trương của Hồng Nguyệt cũng biết lời mình vừa nói hình như không được thích hợp với ngày vui như hôm nay lắm, nhất thời cũng không tự giác thè lưỡi “Thật xin lỗi, ta nói sai, các ngươi coi như chưa nghe thấy đi.
290 Edit: Ring. “Yên nhi, đến! Nắm lấy tay ta, ta dắt nàng đi!”Giang Mộ Yên liền không chút do dự đưa tay mình ra, dưới sự nâng đỡ ấm áp từ bàn tay Bùi Vũ Khâm, nàng xoay người bước ra khỏi kiệu hoa.
291 Edit: Ring. Thấy hai người nắm tay cùng bước vào, biểu tình mỗi người đều không giống nhau. Có người mặt trầm như nước, có người thầm mang ghen tị, có người giận dữ trong lòng, cũng có người thờ ơ lạnh nhạt.
292 Edit: Ring. “Vậy sao được? Tuy đều là người trong nhà nhưng cũng không thể bỏ qua lễ nghi, nếu không, sau này bọn họ khó tránh khỏi sẽ lôi chuyện này ra nói.
293 Edit: RingNhưng nói thì nói vậy nhưng sự buồn ngủ đang dần dần dâng cao khiến Hồng Nguyệt lại nhịn không được ngáp lần thứ hai. Mà Thanh Thư bên cạnh nàng không biết là do bị ảnh hưởng hay sao mà đôi mắt vốn tỉnh táo không thôi lúc này cũng có chút mơ hồ, hắn không tự chủ được cũng ngáp theo!Giang Mộ Yên thấy bộ dáng buồn ngủ của hai trợ thủ đắc lực của mình và Vũ Khâm như thì không khỏi cứng rắn lên.
294 Edit: Ring. “Mộ Yên, vì sao nàng không trả lời? Nếu còn nhớ chút gì về ước định dưới tán hoa lê năm đó, nàng sẽ không hỏi ta là ai. Xem ra nàng thật sự thay đổi rồi, không còn nhớ chút gì về chuyện đã qua sao?”Giang Mộ Yên nghe vậy thì trong lòng càng kích động hơn.
295 Edit: Ring. Huống chi mặc kệ là vì bản thân hay là vì hứa hẹn với cha nuôi năm đó, hắn đều là người không thể thương tổn đến Mộ Yên nhất. Dù sao hôm nay cũng đã biết được nguyên nhân vì sao nàng thay đổi tính cách rồi, nếu là mất trí nhớ thì chắc cũng có thể thông qua cách nào khác mà tìm trở về thôi.
296 Edit: Ring. Giang Mộ Yên lắc lắc đầu “Ta không thấy rõ, hắn trốn trên tấm màn, lúc ta dùng cơm xong, vừa ngồi lên mép giường, hắn liền xuất hiện phía sau.
297 Edit: Ring. “Yên nhi, nàng quả nhiên rất thông minh, đều bị nàng nhìn thấu hết rồi. Đúng vậy! Từ lần trước Triển Tịch bị thưởng trở lại, ta đã quyết định không bắt được người này thì thề không bỏ qua.
298 Edit: Ring. Hai người vòng tay qua nhau, đồng thời uống cạn chung rượu giao bôi tượng trưng cho thiên trường địa cửu. Sau đó, ngọn nến đỏ còn tản ra làn khói mỏng manh cũng bị thổi tắt, sáp nến kia không thể nhỏ xuống, mà làn khói đặc biệt khiến người ta cảm thấy buồn ngủ tất nhiên cũng vì vậy mà không phát tán nữa.
299 Lần này, trong bóng đêm không chỉ có tiếng thở của Bùi Vũ Khâm mà cả Giang Mộ Yên cũng cúi đầu than nhẹ. Một người thì tay chân mềm nhũn, không có sức để chủ động.
300 Edit: Ring. Mà một phần thuốc hôm qua Bùi Vũ Khâm hít phải đã sớm hết tác dụng sau một giấc ngủ ngon, giờ hắn đã khôi phục hoàn toàn sức lực, đang vươn hai tay ôm eo Giang Mộ Yên, để nàng không bị ngã xuống.