261 “ Lên!"Phương Duyệt khẽ quát một tiếng, ra sức đâm cây thương thép, thanh mã xoa trong tay Thoát Lý Thoát A lập tức tuột khỏi tay mà bay lên. Hai con ngựa khó khăn lắm mới lần lượt vượt qua nhau.
262 Tháng tư năm Kiến An thứ nhất thời Hán Hiến đế ( tức năm một trăm tám tám). Mười vạn đại quân của Đổng Trác lập trại liên miên chừng hơn hai trăm dặm, thực là hùng tráng.
263 Lũng huyền. Phủ của Ngưu Phụ. Trong tiếng bước chân dồn dập, Trương Tú, Từ Hoảng lần lượt đi vào, Ngưu Phụ đang chăm chú đọc binh thư liền ngẩng lên hỏi hai tướng: “ Hai vị tướng quân có thu hoạch gì không?”Trương Tú hít sâu một hơi lắc đầu đáp: “ Mã đồ phu bảo vệ đội vận lương cực kỳ cẩn thận.
264 Lũng Huyền. Phủ của Ngưu Phụ. Đã một canh giờ trôi qua nhưng tiếng tù hiệu, tiếng hò reo chém giết vẫn chưa lắng xuống. Ngược lại còn có chiều hướng lớn hơn.
265 Từ Hoảng im lặng một lát sau mới cất tiếng nói: “ Ta thường nghe nói từ khi Mã Lương châu đến U châu từng vô cớ giết hại hơn mười vạn dân chúng người Tiên Ty và Cao Cú Ly, có việc này không?”Giả Hủ nói: “ Quả thật có việc này.
266 Đổng Trác nói: “ Nhưng hiện tại mười tám lộ liên quân, tổng cộng hơn ba mươi vạn đại quân đang uy hiếp Tỵ Thủy quan, mà quân ta chỉ có mười lăm vạn, vốn cũng là nguy ngập lắm rồi.
267 Dù Mã Dược là người của xã hội hiện đại hắn vẫn không nhớ hết các sự kiện lịch sử từ xa xưa vì thế hắn không biết thế lực của sĩ tộc thế phiệt ( Gia đình có quyền thế trong xã hội phong kiến ).
268 Cái loại phản phúc vô thường, vong ân bội nghĩa liên quân mười tám chư hầu Quan Đông há có thể thu nhận sao? Nếu như không phải niệm tình hắn là dòng dõi tông thất nhà Hán, giữ thể diện cho Thiên Tử, hôm nay Viên Thiệu đã trục xuất người này ra khỏi đại trướng.
269 Nhận được cấp báo, Mã Dược vội triệu Giả Hủ đến nghị sự. Mã Dược nói sơ lược qua nội dung trong thư cho Giả Hủ, nói: " Văn Hòa, Phương Duyệt vừa phái người đến đây cấp báo.
270 Viên Thiệu hỏi: “ Nhưng sao?”Điền Phong nói: “ Một khi phá đê tất gây nên nạn hồng thủy. Đến lúc đó chẳng những Tỵ Thủy quan ngập trong nước mà xung quanh mấy trăm dặm cũng biến thành một biển nước.
271 Trường An. Tiếng vó ngựa dồn dập phá tan sự tĩnh lặng của con phố dài. “ Hí Luật Luật”Tiếng ngựa hí lanh lảnh mà thê lương trôi qua, mười mấy người cưỡi những con tuấn mã to khỏe đứng sừng sững trước phủ của tư lệ hiệu úy Chung Do.
272 Lương Châu, Lâm Thao. Mây đen cuồn cuộn tứ phía, báo hiệu sắp có mưa lớn. Điển Vi tay cầm đại kỳ đứng oai phong trước trận tiền, giữa cảnh cuồng phong thét gào cát bụi tung bay đầy trời, điên cuồng thổi lá cờ nhuốm sắc máu bay phần phật.
273 Mã Dược nghe thấy vậy kinh sợ nghiêm nghị hỏi “ Có nhược điểm gì vậy?”Giả Hủ thong thả, chậm rãi trình bày một lúc, Mã Dược vừa nghe xong, lập tức biến sắc mặt, chán nản nói: “ Nếu quả như vậy, lần công thành này không còn chút hy vọng sao?”Giả Hủ vội nói “ Nhưng mà, trong thành chưa chắc đã có loại vũ khí lợi hại này”Dưới chân Hổ Lao quan.
274 Trong đại trướng trung quân. Mã Dược cởi ra chiến bào, ngồi xuống đối diện với Điển Vi rồi ra lệnh: “ Điển Vi, lấy bản đồ ra. ”Điển Vi lên tiếng đáp ứng rồi nhanh chóng lấy bản đồ trong ngực mở ra đặt trên bàn, lúc này, ở cửa trướng, Giả Hủ vừa mới bước vào, còn chưa kịp làm lễ chào hỏi liền vội vã hỏi: “ Chúa công, Hà Sáo có chuyện khẩn cấp gì vậy?”“ Không, không phải Hà Sáo!”Mã Dược thản nhiên lắc đầu nói: “ Mà là Lương Châu!”“ Trời!” Giả Hủ than lên một tiếng, hỏi lại: “ Là Lương Châu sao?”Mã Dược đành giải thích: “ Chuyện là thế này, Điêu Thuyền ở Lạc Dương nghe được một tin tức vô cùng bất lợi cho quân ta, vì đảm bảo tin tức có thể đưa đến đây nên lợi dụng khoái kỵ cấp báo cho Lũng Huyền và Hà Sáo! Bây giờ ngẫm lại hẳn là khoái mã tới Lũng Huyền đã gặp chuyện ngoài ý muốn, cũng may Cao Thuận kịp đưa tin từ Hà Sáo tới đây, mặc dù bị muộn mất mấy ngày nhưng cũng chưa phải là quá trễ”.
275 Hoang nguyên Mục Mã. Những đám lửa dần dần tắt ngúm. Chân trời phía đông hiện lên màu trắng bạc. Hoang nguyên hoàn toàn yên tĩnh. Tất cả binh lính Lương châu đang đắm chìm trong mộng đẹp.
276 Hoang nguyên Mục Mã“ A, a, a. . ”“ A, a, a. . ”Những âm thanh quái gở liên tục vang lên trong không trung. Bốn đội kỵ binh từ bốn hướng như nước triều xông thẳng vào một vạn quân Lương châu không chút úy kỵ.
277 Lũng huyện. Đêm đã khuya cuộc chiến công thành vô cùng mãnh liệt vẫn tiếp tục. Bởi vì tháp phá thành xuất hiện trên chiến trường, cục diện trận đánh ngay lập tức thay đổi.
278 Sau khi mất đi cung thủ trợ giúp trên các tháp phá thành. Quân Lương châu trên mặt thành nhanh chóng bị quân Hà Đông phản kích đánh bại. Từ Vinh biết không thể chiếm thành nên hắn quyết định cho lui binh, tránh phải nhận những tổn thất nặng nề hơn.
279 Hổ Lao quan. Mặt Trương Liêu tái xanh, hắn cảm thấy hối hận. Hắn không hề trốn tránh trách nhiệm của thất bại thảm hại hôm nay. Trong những tình huống bình thường, đột kích thế trận của tám ngàn quân bộ binh chỉ cần ba ngàn thiết kỵ là đủ bởi vì quá nhiều kỵ binh cũng không có cách nào triển khai hết ở mặt chính diện, cũng không phải càng nhiều kỵ binh lực sát thương với địch quân càng lớn.
280 Bên ngoài thành Lũng HuyệnTừ Hoảng cùng mười mấy tên hộ vệ đang đứng trong trướng của một quân doanh đổ nát. Trước mặt Từ Hoảng là một cửa động tối thui, với ánh lửa lập lèo bên ngoài không thể nhìn rõ tình hình bên trong ra sao.