321 Đại quân Tây lương khí thế hung hăng cũng không mảy may chiếm được một nửa lợi thế. Liên quân dù đã trù tính lâu ngày cũng không thể chiếm thế thượng phong.
322 Tuân Du nói: "Giả Hủ rất trung thành và tận tâm với Mã đồ phu. Chúa công muốn chiêu mộ hắn cũng chỉ phí công vô ích". Tào Tháo nói: "Bản Thừa tướng đương nhiên biết, ta chỉ cảm thấy nuối tiếc thôi".
323 Quách Gia tới chơi vào lúc đêm khuya, Viên Thuật nghe tin vui mừng để cả chân trần ra ngoài nghênh đón. "Phụng Hiếu". "Tướng quân". "Mời". "Mời". Sau khi phân chia chủ khách ngồi xuống, Viên Thuật vuốt râu cười hỏi: "Đêm hôm Phụng Hiếu tới chơi, chẳng hay có chuyện gì quan trọng?"Quách Gia mỉm cười nói: "Không có gì khác, Gia chỉ đặc biệt tới đây chúc mừng tướng quân".
324 Chu Du nhìn Lỗ Túc nói: "Tử Kính huynh, Lỗ thôn không thể phòng thủ nữa rồi, hãy mau chóng đưa người trong thôn lên núi Hu Di tạm lánh". Lỗ Túc thất thanh hỏi: "Ý Công Cẩn muốn nói là bỏ thôn ư?""Đúng, bỏ thôn" Chu Du nói: "Mã đồ phu hai lần bị làm nhục.
325 "Thả thôn dân ra sao?" Mã Dược cười nhạt nói. "Nói dễ đang vậy sao? Còn chuyện Lý Mông tướng quân và năm trăm tướng sĩ bị hạ nhục thì tính sao đây? Còn cái chết của hơn một trăm tướng sĩ thuỷ quân Cẩm Phàm cũng trở thành vô ích sao?""Đúng vậy.
326 Kiều Huyền lãnh đạm nói: "Nữ nhi chỉ là người xấu xí, thô lậu, dung mạo tầm thường, chắc chắn sẽ làm hỏng pháp nhãn của tướng quân". "Đúng là không biết điều" Mã Dược vung tay lên, hắn lạnh lùng quát to: "Điển Vi, đoạt người".
327 Tờ mờ sáng, toàn thành Hàm Cốc quan vẫn còn chìm đắm trong ánh nắng ban mai. Quân Tây Lương đông nghịt đã ngồi thành hàng dài chỉnh tề trên lâu thành, lặng lẽ ăn sáng.
328 Sáng sớm ngày hôm sau Mã Dược tỉnh lại sau một giấc ngủ ngon. Một hương thơm thoang thoảng sộc vào mũi hắn. Thân thể thướt tha của Tiểu Kiều nằm co ro như một con mèo con trong vòng tay hắn.
329 Cuộc tàn sát của máy bắn đá liên quân Quan Đông vừa mới chấm dứt, Giả Hủ được mười mấy tên thân binh hộ vệ xuất hiện trên lâu thành. Cao Thuận dẫn hơn mười bộ tướng tiến tới nghênh đón, hắn cung kính nói: "Quân sư".
330 Xa Xư quốc Đại tướng Mục Tát Hãn bừng bừng nổi giận gầm lên một tiếng, lang nha bổng của hắn toàn lực đánh ra, nặng nề đập vào hai đại thuẫn của hai tên lính bộ binh Quan Đông.
331 Giả Hủ chạy lên trước, quệt giọt rượu đưa lên mũi ngửi, chỉ cảm thấy một một mùi thơm nức!Trong giây chốc, trước mắt Giả Hủ chợt hiện lên bộ dạng lạnh tanh của Mã Dược.
332 …………Dã Ngưu Độ. Trong đại doanh Lương Châu, Phương Duyệt đang cùng Mã Đằng, Pháp Chính nghị sự, thì chợt có tiểu giáo lao vào, quỳ xuống đất bẩm: “Tướng quân, Kế huyện cấp báo.
333 “Điều khiển ngựa cho tốt vào, đừng làm ngã tiểu thư và hai vị phu nhân. ”Mi Hổ cưỡi ngựa đứng trang nghiêm bên đường, khẩn trương chỉ huy năm trăm cảm tử hộ tống cho ba chiếc xe ngựa phóng nhanh về hướng Tây.
334 Mã Dược vịn tường đứng trang nghiêm trên thành, quay đầu nhìn lại, thị trấn Cù Huyện đã nằm dưới gót ngựa của quân Tây Lương. Gia binh và thực khách của Mi phủ vẫn đang tiếp tục chống cự, nhiều trận chém giết kịch liệt vẫn đang trình diễn trong các con phố lớn ngõ nhỏ của thị trấn.
335 Bắc bờ của con sông, Mã Đằng ngửa mặt lên trời hú một hơi dài: “Tử chiến không lùi. ”“Tử chiến không lùi!”“Tử chiến không lùi!”“Tử chiến không lùi!”Tám nghìn Khương binh may mắn còn sống sót hô lên ba tiếng hưởng ứng theo.
336 “Tham kiến huynh trưởng!”Mã Siêu trở người xuống ngựa, quay sang Mã Dược quỳ “phịch” xuống lạy. Mã Dược vội đỡ Mã Siêu dậy, mắt lộ vẻ vui mừng, nói: “Siêu đệ, đệ lại cao hơn rồi.
337 Mã Siêu nói: “Huynh trưởng?”Mã Dược nói: “U Châu Thứ sử Công Tôn Toản, Hắc Sơn tặc Trương Yến, Ký Châu Viên Thiệu cùng tập kết mười lăm vạn đại quân đánh lén Vân Trung và đã thành công.
338 Đại doanh Ký Châu ở phía Đông thành Mỹ Tắc là một màn tĩnh mịch bao trùm. Chỉ có những xích hầu trên chòi gác vẫn dùng ánh mắt cảnh giác quan sát màn đêm hư vô ở chung quanh.
339 “Nói!”“Phản quân Tây Kinh đột nhiên dừng đi về phía trước!”“Hử?” Ánh mắt Cúc Nghĩa trầm xuống, lạnh lùng nói, “Phản quân Lương Châu không chạy nữa sao!?”Vài tên thiên tướng nhích lại gần, trầm giọng hỏi: “Tướng quân, làm sao bây giờ?”Trong đôi mắt Cúc Nghĩa lộ rõ sát khí, đanh giọng nói: “Binh pháp rằng nhất cổ tác khí.
340 Thậm chí có một khoảng thời gian, dưới trướng Tào Tháo chỉ còn mấy trăm binh mã. Cũng may Duyện, Dự nhị Châu dân cư đông đúc, nên Tào Tháo không cần đối mặt với vấn đề cạn kiệt nguồn binh như Mã đồ phu.