341 Ngày tiếp theo, Mã Dược đại yến quần liêu tại Bình Tây tướng quân phủ. Giả Hủ, Thự Thụ, Quản Ninh, Lý Túc, Pháp Chân, Pháp Chính, Phó Tiếp, Bùi Nguyên Thiệu, Chu Thương, Mã Siêu, Cam Ninh, Hứa Trử, Điển Vi, Từ Hoảng, Phương Duyệt, văn quan võ tướng đều tề tụ tại một đường.
342 Mỹ Tắc. Bình Tây tướng quân phủ. Mã Dược đang cùng Thư Thụ kín đáo nghị sự. Hai người đều là đang mặc y phục tang, trong đại sảnh cũng treo đầy vải trắng.
343 Năm Kiến An thứ sáu, Hán Hiến Đế ( năm 193 ), mùa thu, Đại tướng quân Viên Thiệu khởi mười lăm vạn đại quân tấn công U Châu. Thứ Sử U Châu Công Tôn Toản dùng tòng đệ Công Tôn Phạm làm Đại tướng, Điền Giai, Đan Kinh làm phó tướng, tập hợp hai vạn quân đóng ở Phạm Dương chống lại đại quân Hà Bắc.
344 Điền Dự bị đánh thức dậy, hắn vừa ngồi dậy thì thấy tên đội trưởng thân binh đang lo lắng đứng ở cạnh giường, hắn không khỏi kinh ngạc hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"Tên đội trưởng thân binh nói: "Tướng quân không hay rồi, xảy chuyện lớn rồi".
345 Đông qua xuân tới, trong nháy mắt đã tới mùa xuân năm Kiến An thứ bảy ( năm 194 )Mã Dược không tiếc công sức, tiền vốn đầu tư nên thủ công nghiệp và buôn bán của Quan Trung, Lương Châu, Hà Sáo bắt đầu trở nên phồn vinh.
346 “Chủ công, mục tiêu tác chiến của Trọng Giáp thiết kỵ là phá hủy ý chí chống cự của quân địch, phá thủng trận liệt bộ binh của quân địch, tiếp theo sẽ tạo thời cơ chiến đấu cho Hậu Tục kỵ binh tấn công, kế tiếp có lẽ là Lang kỵ doanh của Cú Đột tướng quân, mục tiêu tác chiến của Lang kỵ doanh là giúp mở rộng lỗ hỏng của Trọng Giáp thiết kỵ, khiến quân địch không cách nào tập kết trận hình một lần nữa.
347 “Đúng đúng đúng, phải dời đô sang Lư Giang. ” Các Tượng cũng phụ họa nói, “Tào Tháo, Lữ Bố, Tôn Kiên đánh hạ Thọ Xuân, sau khi có được của cải trong thành tất sẽ thối lui.
348 Điển Vi vui vẻ nói :“Chủ công, ngài không sao chứ?”Mã Dược cười he he, nhổ bảy, tám mũi tiễn Lang Nha trên lưng xuống, bùi ngùi nói: “Nhờ phước áo giáp nhẹ tơ vàng do Ngọc Nương dệt, bằng không lần này dù bổn tướng quân có thoát chết cũng thương không nhẹ.
349 Mã Dược nói: “Cứ nói đừng ngại. “Thư Thụ nói: “Chủ công không muốn Tào Tháo hùng mạnh, muốn mượn cơ hội làm Tào Tháo suy yếu. Điều này là tốt, nhưng vấn đề là nên xuất động bao nhiêu quân đội để thảo phạt? Nếu binh lực yếu thì e rằng không đủ để uy hiếp lão sào của Tào Tháo.
350 Ban ngày, đương là thời khắc tối tăm nhất trước bình minh. Cửa thành đóng chặt phía Bắc Thọ Xuân đột nhiên được mở rộng, Thành quân tướng sĩ đã chực chờ trong thành lập tức ào ạt xông ra, hướng sang Tào quân đại doanh ở ngoài Bắc môn tấn công mãnh liệt.
351 Giả Hủ thấp giọng nói:“Ý của Chúa công là nhân cơ hội để giết Hạ Hầu Đôn à?”Mã Dược trầm giọng nói:“Văn Hòa cảm thấy thế nào?”Giả Hủ nói:“Hạ Hầu Đôn là một đại tướng dưới trướng của Tào Tháo, cũng là ngoại tộc thân tín, uy tín trong quân của hắn chỉ thấp hơn Tào Tháo, nếu như có thể giết chết Hạ Hầu Đôn, thì đúng là đã chặt đứt cánh tay phải của Tào Tháo, thực sự là quá tốt rồi.
352 “Hay”Mã Dược kích động nói:“Cuối cùng cũng vây khốn được con mãnh hổ Hạ Hầu Đôn này rồi, truyền lệnh cho Lý mông, đem 4 ngàn thiết kỵ chia làm 4 đội, thay phiên tiến hành giám thị quân Tào, phía Tào quân có lay động 1 ngọn cỏ, cũng phải báo cáo.
353 Tiếng bước chân vang lên sau lưng, làm cho Tào Tháo đang suy nghĩ bừng tỉnh, quay đầu lại, thấy Quách Gia đang yên lặng tiến vào. “Chúa công, Quan Vũ tướng quân đã suất lĩnh năm trăm đao thủ xuất phát?”Thân thể thon gầy của Tào Tháo không rét mà run, đôi mắt hiện lên vẻ đau xót, nhưng rất nhanh đã bị sự lạnh lùng thay thế, bậc đại trượng phu sát phạt phải quyết đoán, đến lúc tàn nhẫn hung ác thì phải làm, há lại có lòng dạ đàn bà, nữ nhân tình trường?Nếu ngày khác Nguyên Nhượng ở dưới suối vàng có biết, cũng có thể tha thứ cho quyết định ngày hôm nay.
354 “Quan Vũ!?”Mã Dược trầm giọng nói:“Hóa ra là ngươi?”“Hừ hừ. ”Quan Vũ cười lạnh nói:“Mã Đồ Phu, tư vị bị nước dìm cũng không tệ phải không?”“Haha, không tồi”.
355 “Lạnh thật, lạnh quá, con mẹ nó lạnh”. Mã Dược đang co ro thành 1 đống trong khang thuyền, thân hình không ngừng run rẩy. “Chúa công, chăn mền đây rồi”.
356 Năm thứ 7 của Hiến Đế ở Kiến An (194), trong cuộc chiến với Mã Dược ở Lương Châu, Tào Tháo đã chiếm được Hàm Cốc Quan, quân Lương Châu lui giữ Đồng quan, tuy thoạt nhìn Tào Tháo được thắng lợi, nhưng quân Tào Tháo gặp phải thương vong thảm trọng gấp 2 lần quân Lương Châu.
357 Đồng Nguyệt, một vị tướng của Tào Tháo vội vàng suất lĩnh 1 vạn đại quân tiến vào phía tây Thuận Dương, hạ trại ở bờ đông sông Đan, giằng co với đại quân Lương Châu.
358 Hôm nay, vừa đến giờ Mão canh ba. Ở bờ Tây sông Đan, kèn trống đột nhiên nổi lên, có rất nhiều bộ binh Lương châu bắt đầu tràn ra từ đại doanh, tiến đến bờ Tây sông Đan bắt đầu dàn trận, chuẩn bị qua sông, khi bộ binh chuẩn bị qua sông, thì một đội Lương Châu kỵ binh đã sớm phóng ngựa đến chỗ cạn ở sông Đan, lập trận, che trở cho bộ binh qua sông.
359 Quách Gia trầm giọng nói:“Chúa công, cái gì nên bỏ thì bỏ”. “Truyền lệnh!”Khóe miệng Tào Tháo run rẩy, đôi mắt nhỏ đã hiện lên sát khí, thanh âm ngưng trọng nói:“Thông báo cho Nam Dương binh, tiếp tục chạy thẳng qua trước mặt của chúng ta, không được dừng lại, càng không thể chạy vào trong đội hình của quân ta, lệnh cho Cung tiễn thủ chuẩn bị, một khi Nam Dương binh tiến vào trong tầm bắn thì lập tức bắn tên giết chết”.
360 “Sát sát sát ”Tiếng gầm thét làm sơn băng địa liệt, khí thế của 2 vạn quân như bài sơn đảo hải, đang xông tới phía quân Tào. Trong trận Tào quân. Mãnh Tướng thái Tàng phách giụa ngựa đi đến trước mặt của Tào Tháo, lạnh lùng nói:“Sự tình cấp bách, xin Chúa Công cùng với 2 vị quân sư đi trước, mạt tướng sẽ cùng với bộ binh cản lại phía sau.
Thể loại: Quân Sự, Xuyên Không, Trọng Sinh, Lịch Sử
Số chương: 100