561 Trương Tấn Tiết ngang nhiên nói:- Thần cho rằng hoàn toàn có thể, Hạ Thiên Tuyệt là con của tả vệ đại tướng quân Hạ Tranh là danh tướng thế gia, túc trí đa mưu nếu bệ hạ dùng hắn làm đại nguyên soái thì tốt hơn Dương Thịnh gấp trăm lần.
562 Trương Tấn Tiết thở dài trong lòng nhi tử khích lệ mình thuần phục Hoàng Phủ Vô Tấn cũng có đạo lý, Hoàng Phủ Hằng chỉ tin ngoại thích không tin đại thần khiến cho hắn thất lạc, mà Ung Kinh kỳ thật là vương triều của Thân thị không tới phiên Trương Tấn Tiết hắn, Tề vương là một kẻ vũ phu, dũng liệt có thừa nhưng về văn nho chưa đủ, có một cậu em vợ đều quản không tốt, làm sao quản nổi xã tắc.
563 Trong đại trướng tâm tình của Dương Thịnh càng ngày càng trầm trọng hắn cũng nhận được bài học từ trận thua ở Tấn Châu không đem đồ quân nhu và quân đội tách ra, mà triển khai địa chiến, ở bình nguyên phương thức này có thể nhưng mà cũng có một vấn đề chính là tính cơ động quá kém, lui cũng phải cùng đồ quân nhu lui lại, rất chậm chạp.
564 - Chẳng lẽ các ngươi cũng muốn bỏ hoàng thượng mà trốn sao?Trương Tấn Tiết nghiêm nghị quát hỏi. Hơn mười tên thị vệ xấu hổ mà cúi đầu xuống bọn họ đúng là đang thương lượng trốn chạy một gã thị vệ nói:- Tướng quốc hiện tại chỉ còn lại ba trăm thị vệ rất khó giữ vững.
565 Chiến thuyền của Sở châu đang từ từ tới, phảng phất như bao trùm toàn bộ Hoàng hà, đội thuyền phân làm ba, xếp hàng nhanh chóng tiến tới. Hơn nửa canh giờ sau tin tức Sở Châu đại quân tiến tới Chúc A huyện đã truyền tới Tế Nam thành nơi này cũng chính là hang ổ của Tề vương, quân Tề có rất nhiều gia thuộc ở nội thành, ba mươi vạn quân Tề châu tây chinh đại tướng La Thiến suất lĩnh mười vạn quân tiến công Bành Thành và Hạ BI huyện, Tề châu nội địa hư không, Tế Nam nội thành không có tới một vạn quân canh giữ.
566 Trong đại doanh quân Tề tiếng oán thán dậy đất, các binh sĩ đều rơi vào tình trạng kiệt sức, mệt mỏi vô cùng, toàn thân đau nhức. Qua một canh giờ đại doanh liền trở nên bình tĩnh lại, các binh sĩ ăn qua loa một số đồ rồi chuẩn bị đi ngủ ngay cả chủ tướng La Thiến cũng có cảm giác kiệt sức, nhưng đúng lúc này trong đại doanh tiếng chiêng trống lại vang lên, đánh thức tất cả các binh sĩ đang say ngủ.
567 Đúng lúc này súng của Sở quân vang lên, một vạn khẩu súng xạ kích liên tiếp từng làn khói thuốc bay lên, đánh về phía một vạn kỵ binh quân Tề trong vòng một trăm năm mươi bước, một vạn kỵ binh người ngã ngựa đổ, chết tổn thương từng đống, kỵ binh quân Tề tổ nhại ba nghìn người thi thể chất đầy không có một gã kỵ binh nào xông vào một trăm bước mà sống sót, toàn bộ sĩ khí mất hết, kinh hồn táng đảm hoảng sợ mà bỏ chạy.
568 - U châu làm sao?Hoàng Phủ Chung lắp bắp kinh hãi mốt loại dự cảm bất an tràn ngập vào trong lòng của hắn, nếu như U Châu gặp chuyện không may thì hắn cũng lâm vào tình cảnh nguy hiểm.
569 Là muội phu của hắn, là trưởng sử Tề quận, hắn nhất định biết tình huống của người nhà mình, Lưu Hán Chương liền vui mừng. Tiến vào trướng muội phu của hắn nói to;- Đại ca vì người nhà mà lo lắng lắm phải không?Lưu Hán Chương kéo hắn lại nói:- Ngươi mau nói cho ta biết, người nhà của ta làm sao, mẫu thân của ta có sao không?Mẫu thân của Lưu Hán Chương năm nay bảy mươi tuổi là ở Tế Nam thành Lưu Hán Chương không lo lắng cho thê nhi chỉ lo lắng cho bà nhất.
570 Hoàng Phủ Điềm mấy ngày nay cũng đình chỉ đi học Hoàng Phủ Vô Tấn tiến công Tề châu khiến cho tình thế trở nên hỗn loạn hắn vô cùng sầu lo, vốn UNG Tề hai nhà cộng lại đủ để diệt Ngụy không ngờ Hoàng Phủ Vô Tấn lại chọc vào một chân làm rối loạn thế cục.
571 Hắn đứng lên nhanh chóng tiến tới trước địa đồ nhìn U Châu và Tề Châu Dự Châu ba địa hình nhướn mày hỏi. - Nếu như vậy thì Lưu Hán Chương sẽ suất quân xuôi nam cùng Hoàng Phủ Vô Tấn giáp công Tề vương quân, chỉ sợ Tề châu không ổn rồi.
572 Tuy Hoàng Phủ Điềm không có quyền quyết định quyết sách này nhưng nhớ tới Thân Tễ làm tần vương khiến cho lòng hắn phẫn hận dị thường, đó chỉ là một vũ phu vô đức vô năng mà cũng được phong làm tần vương.
573 Một lúc lâu sau, Tú Y Vệ Tướng quân Chu Uy xuất hiện ở một tòa đại trạch ngoài Đông thành, nơi này là trụ sở mà Tú Y vệ bí mật thẩm vấn. Mấy gian trong sân ẩn ẩn truyền đến kêu thảm thiết cùng tiếng la khóc.
574 Hạ Thiên Tuyệt gật gật đầu, nở nụ cười:- Ngươi nói rất đúng, kỳ thật trong nội tâm của ta minh bạch, chỉ nhìn quan viên Lạc kinh hướng nam chạy trốn, là nhìn ra được chiều hướng phát triển.
575 Lúc này ở trong một khe nhỏ, đậu đầy mấy trăm chiến thuyền, đại bộ phận là chiến thuyền ngàn thạch. Những chiến thuyền này đều là của Tề châu, thuỷ quân Tề châu chủ yếu là phòng ngự gần biển, vừa phải chiếu cố sông Đại Thanh, bởi vậy chiến thuyền còn hơi nhỏ, lấy ngàn thạch làm chủ, lần này Tề Vương tây chinh, cơ hồ điều động tất cả chiến thuyền của thuỷ quân Tề châu, xuôi theo Hoàng Hà đi về phía tây, chủ yếu vận chuyển lương thực cùng vật tư quân dụng.
576 Vào đêm, Cao Ngang Dã ở trong doanh trướng của mình, thật lâu cũng khó có thể bình tĩnh, hắn nhìn bản đồ trên bàn, nhiều lần cân nhắc dụng ý tập kích lần này của Sở Quân, phá hủy con đường vận chuyển trên nước của quân Tề, đó cố nhiên là một mục đích của Hoàng Phủ Vô Tấn, nhưng chỉ sợ đả kích sĩ khí của quân Tề mới là dụng ý thực sự của hắn.
577 Thiệu Cảnh Văn ngồi xuống, một gã thị thiếp dâng trà cho hắn, Thiệu Cảnh Văn tâm niệm xoay chuyển, liền cười nói: - Nghe nói Vương phi cùng thế tử đã trở lại quân doanh, chúc mừng điện hạ cả nhà đoàn tụ.
578 Cuối cùng trách nhiệm do hắn gánh chịu, mà Lý Di đại bại ở Huỳnh Dương làm cho toàn bộ trận tuyến tan tác lại không có miễn chức, còn y nguyên đảm nhiệm thủ thành chủ tướng, cho dù cuối cùng bỏ mình, cũng có thể ghi tên sử sách, mà Dương Thịnh hắn lại để tiếng xấu muôn đời.
579 Không bao lâu, Trương Tấn Tiết vội vàng từ đông thành chạy đến, Ung châu cùng Tề châu rút quân, đại lượng dân chúng muốn ra khỏi thành, hắn đang suất lĩnh quân đội chuyển gỗ đá phòng thủ cửa thành, loay hoay đầu đầy mồ hôi, nhưng trong lòng của hắn cao hứng dị thường, có một cảm giác thành tựu lớn lao.
580 Hoàng Phủ Hằng chắp tay sau lưng, ở trong ngự thư phòng đi qua đi lại, hắn đang suy nghĩ nên xử trí Trương Tấn Tiết như thế nào, hắn chắc chắn sẽ không dùng Trương Tấn Tiết nữa, coi như mình thiếu người, cũng sẽ không dùng hắn.