541 Hắc y nhân khẽ mỉm cười:- Đại nhân không cần lo lắng, Lương vương thực sự không phải chính thức thuần phục Lạc kinh, cũng không phải là địch của Ung kinh, Lương vương điện hạ nói ta chuyển cáo với đại nhân, chỉ cần đại nhân không nói không có kẻ nào biết rõ Bạch tiểu thư ở Lương vương phủ.
542 Tô Tốn nhẹ nhàng thở dài một tiếng::- Có lẽ chúng ta đều làm sai một chuyện hiện tại cũng không có cách nào. Hắn dừng ở Tô Hàn Xương chậm rãi nói:- Ngươi thề với ta chuyện ta nói cho ngươi biết hôm nay tuyệt đối không cho bất luận kẻ nào biết, ngay cả thê tử và con cái cũng không thể nói, còn bên Hàn Lâm nếu như ta cảm thấy cần thiết sẽ cho hắn biết, nhớ kỹ chưa?- Đây là tính mạng của cả nhà Tô gia, ngươi không thể ngu ngốc.
543 Lý Duyên hiện tại có mấy lựa chọn một là lên phía bắc tụ hợp với Tần Hán Vũ, hai là có thể rút về Hà Nội quận, cùng chủ soái Dương Thịnh tụ hợp nhưng bất kể con đường nào hắn đều không thể lựa chọn phải do Dương Thịnh quyết định, nếu như hắn tự tiện thì chỉ có con đường chết, đây la quân quy nghiêm khắc.
544 Tề vương Hoàng Phủ Chung chiếm lĩnh Tề Châu và U châu khiến cho Dự châu bốn phía thụ địch, mười lăm vạn quân ở Tấn Châu toàn quân bị diệt khiến cho quân Đông Ninh dao động quân tâm, vương triều gặp phải nguy cơ cực lớn.
545 Hoàng Phủ Hằng vẫn y nguyên không chịu buông tha tiếp tục thăm dò. - Bẩm bệ hạ phụ thân từ sau khi chuyện năm ngoái khoa cử phát sinh rối loạn kỷ cương đã nản lòng thoái chí, hơn nữa thần cũng làm lễ bộ thượng thư, ông ấy cho rằng Tô gia không thể chiếm hai địa vị cao trong triều đình, điều này khiến cho thiên hạ không phục, lần này ông ấy đi Sở châu vừa vặn gặp Hoàng Phủ Vô Tấn, mở học đường ở Giang Ninh, cho nên muốn tới đó đảm nhiệm chức vụ.
546 Hoàng Phủ Hằng quỳ xuống dập đầu lạy ba cái, cung kính lui xuống Diệp Vấn Thiên nói với bốn gã tâm phúc ở bên cạnh:- Các ngươi lớn như vậy vẫn chưa đi xa, ta mang các ngươi đi Giang Ninh chơi một vòng.
547 Chu Tín gật nhẹ đầu thấp giọng nói:- Ty chức vừa rồi có một suy nghĩ thái hoàng thái hậu muốn tới đồng thời cũng mang tới ưu thế chính trị tại sao chúng ta không mượn cái này đánh giá sự tình lại.
548 Diệp Vấn Thiên nửa thực nửa giỡn khiến cho bọn họ đỏ mặt tía tai, không dám ngẩng đầu lên, Vô Tấn cũng hơi xấu hổ mà gãi gãi đầu. Diệp Vấn Thiên ôn nhu cười:- Có gì mà xấu hổ, nam hôn nữ gả chẳng lẽ các ngươi muốn cả đời làm ni cô sao, đứa cháu này của ta vừa cao vừa anh tuấn, các ngươi đốt đèn lồng tìm cả đời cũng không thấy.
549 Ở trong phòng Diệp Vấn Thiên một tay ôm lấy Lạc Lạc một tay ôm lấy Đóa Đóa nghe Vô Tấn kể lại chuyện của huynh trưởng Hoàng Phủ Duy Minh bà nằm mơ cũng không ngờ năm đó Thiên Phượng thậm chí để lại tới hai đứa con, trạng nguyên năm ngoái Hoàng Phủ Duy Minh mới là trưởng tôn của nàng.
550 Giang Yêm thi lễ quay người rời đi, Hoàng Phủ Hằng lạnh lùng nói:- Giang Yêm ngươi muốn uy hiếp trẫm? Ngươi không muốn sống nữa sao?Giang Yêm dừng bước, quay người mỉm cười:- Lão thần năm nay đã sáu mươi tám tuổi, không có con cái, đối với sinh tử sớm đã xem nhạt nếu như bệ hạ muốn giết thần thì cứ giết, lão thần sẽ giương cổ chịu chết nhưng máu của lão thần chưa lạnh Ung châu và Tề châu sẽ liên hợp đại quân tiến vào Lạc Kinh, lúc đó bệ hạ nhất định sẽ hối hận vì giết lão thần.
551 Lưu Kiện nghi hoặc trong lòng hắn không rõ vì sao Thân Quốc Cữu lại đối xử tử tế với người của Tề Thụy Phúc như vậy nhưng hắn không dám hỏi nhiều, chỉ đành đáp ứng, đem Thân Quốc Cữu tiễn khỏi phủ nha, sau đó thả người rồi phái người bảo hộ tiền trang.
552 Trong lòng Thân Quốc Cữu giận dữ, hắn hung hăng trừng mắt:- Chuyện trọng đại như vậy sao không nói cho ta biết?Thân Tể không ngờ huynh trưởng giận dữ như vậy liền bình đạm nói:- Đại ca ta cho rằng đây không phải là đại sự chỉ là một chuyện nhỏ, đại ca cần gì phải tức giận.
553 Thân Quốc Cữu trắng bệch cả khuôn mặt hắn bỗng nhiên hiểu ra, nhị đệ đã bị thái hậu lôi kéo. Thái hậu Thân Thấm Ngọc từ sau khi hoàng đế băng hà một mực ở Hoa Thanh cung, nàng thủy chung không chịu rời khỏi nàng tuy buông rèm nhiếp chính khống chế quyền lực, Đại Ninh vương triều từng tấu chương phải báo cho hoàng đế phê chuẩn.
554 Không đợi hắn nói xong, thái hậu đã chặt đứt lời, nàng lấy ra một phong thư bồ câu đưa cho Thân Quốc Cữu mà lạnh lùng nói:- Biết rõ vì sao ai gia chịu tiếp kiến ngươi không, bởi vì ai gia nhận được tin tình báo, thái hoàng thái hậu đã cáo tri thiên hạ, Hoàng Phủ Vô Tấn chính là cháu của Tấn An hoàng đế Lạc Kinh Hoàng Phủ Hằng cũng hạ chỉ thừa nhân Hoàng Phủ Vô Tấn là cháu của Tấn An hoàng đế, tướng quốc cho rằng chúng ta còn có thể liên hợp với Sở châu sao?Thái hoàng thái hậu cùng Đông Ninh hoàng đế đúng là đã thừa nhận thân phận chính thức của Hoàng Phủ Vô Tấn, chuyện này không chỉ oanh động thiên hạ mà cũng khiến cho tầng lớp cao tầng trong Ung Kinh tranh luận kịch liệt, Thân Tể ủng hộ thái hậu, Hoàng Phủ Điềm căm thù Hoàng Phủ Vô Tấn, cuối cùng khiến cho phương án kết minh Sở châu của Thân Quốc Cữu bị thất bại.
555 Đối với Hoàng Phủ Vô Tấn hai chữ nhi tử này làm hắn mừng rỡ như điên nhưng mà hắn chỉ nghỉ ngơi một ngày, thư của Bạch Minh Khải khiến hắn không thể không tập trung tinh lực cho trận chiến.
556 Lô Hàn Phi gật đầu:- Đúng thế ở bên bờ Thiên Nga Thủy gặp phải tập kích hơn vạn người. - Trên vạn người. Trương Nhan Quân thét lên một tiếng kinh hãi;- Đó là toàn bộ lực lượng của người Mông Ngột, vốn ta còn tưởng chỉ là mấy trăm người quấy rối.
557 Hai gã thủ hạ tiến tới khom mình thi lễ:- Tham kiến Đàm tiên sinh. - Không cần khách khí như vậy nói những tin tức các ngươi kiếm được ở Bà Dương quận và Vĩnh Gia quận đi.
558 Vô Tấn gật đầu chắp tay với bọn họ:- Ta đi đây các ngươi bảo trọng. - Phu lang chàng bảo trọng. Vô Tấn vẫy vẫy tay với nhi tử sau đó quay người tiến tới thuyền lớn, Kinh Nương giơ tay của con trai lên, hướng về phía Vô Tấn vẫy vẫy lại nhỏ giọng cười nói với hắn:- Nói phụ thân đi đường cẩn thận.
559 Hoàng Phủ Chung cười nói:- Ta suất lĩnh ba mươi vạn đại quân Tây chinh, lưu lại mười vạn quân trấn thủ U Châu, hai mươi vạn quân cho tướng quân trấn thủ Tề châu, ta đề nghị tướn quân cũng thuận thế mà lấy Bành Thành và Hạ Bi hai quân, đem cảnh giới của Tề châu đổ lên sông Hoài, dù sao hai cái này cũng là địa bàn của Dự châu, lấy nó thì Hoàng Phủ Vô Tấn cũng không có ý kiến gì, cũng không rảnh mà bận tâm.
560 Mọi người thấy phong thư có sợi dây màu đỏ biết có chuyện trọng đại xảy ra. Hoàng Phủ Vô Tấn mở thư ra bên trong, hắn nhìn qua một lần trầm ngâm một lát rồi nói với tên lính liên lạc bên cạnh:- Đi truyền mệnh của ta mệnh cho tám vạn đại quân tập kết chuẩn bi lên thuyền.
Thể loại: Trọng Sinh, Quân Sự, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50