101 Bùi Nhược Trần ngẩn người, lập tức mỉm cười: “Biết rồi. ”Hắn không hỏi Y Nhân vì sao chưa đi cùng Hạ Lan Tuyết, chỉ biết Y Nhân đã ở lại, đáy lòng cũng thấy vui vui.
102 Lúc Bùi Nhược Trần ngã xuống, hắn đã nghĩ rằng mình thật sự cứ như vậy mà chết đi. Gia huấn của Bùi gia, năm đó phụ thân đã từng nói ra bí mật này cho hắn nghe.
103 “Vật thí nghiệm…” Y Nhân nhức đầu, nghiêng người qua nhìn hình bóng mình phản chiếu trên cây gậy trúc bóng loáng, nhìn thế nào cũng không giống một con chuột bạch lớn mà.
104 Y Nhân thật sự mang thai. Mười mấy ngự y của Viêm Quốc hội chẩn, cho ra đáp án đều giống nhau. Cuối cùng thì Viêm Hàn dù một tia may mắn cũng không còn tồn tại.
105 Cửa lớn nhẹ nhàng bị đẩy ra. Viêm Hàn cùng Phượng Cửu không hẹn mà cùng nhìn về phía cửa. Bóng dáng phong phanh như liễu mỏng của Y Nhân xuất hiện ở cửa.
106 “Ngươi muốn ta cho ngươi cái gì?” Y Nhân thản nhiên nhìn hắn, hỏi gằn từng tiếng. Viêm Hàn yên lặng nhìn cô, thấy Y Nhân đột nhiên trở nên rõ ràng thông suốt thì vô cùng ngạc nhiên, tâm tình bỗng nhiên bình tĩnh lại.
107 Viêm Hàn đi thẳng vào tẩm cung. Thủ vệ trong cung đã lui ra ngoài hết. Trong điện không thắp đèn, u ám không rõ. Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa tẩm cung. Một bóng người màu trắng đứng ở chính giữa.
108 “Sao thế, không mời thiếp vào trong ngồi một lát à. ” A Nô đã nhận ra nét khẩn trương dù chỉ trong nháy mắt của Hạ Lan Tuyết, trong lòng than thở: Rốt cuộc thì Y Nhân có gì tốt mà lại có thể làm cho hai nam nhân coi thường nàng để bụng như thế.
109 Băng quốc. Lãnh Diễm thu hai vai vì lạnh. Vừa mới nghiêng đầu qua liền nhìn thấy Hạ Ngọc đang đứng ở đó dưới ánh đèn, mặc một bộ sam tử màu xanh nhạt.
110 Lãnh Diễm vừa mới được đưa tới đã mất tích. Những người được phái đi tìm kiếm đã lùng sục khắp Viêm Cung, nhưng trước sau vẫn không tìm thấy tung tích của Lãnh Diễm.
111 Lúc A Nô được đưa về, Hạ Lan Tuyết nhắn lại cho Viêm Hàn một câu: “Chuyện của nam nhân, vĩnh viễn không cần dính dáng đến nữ nhân. ”Viêm Hàn sững sờ. Hắn nhìn qua phía điện của Y Nhân.
112 Hạ Lan Tuyết ngẩn người, giật mình nhìn người nọ. Người nọ xoay người lại, vành mũ áo choàng ép xuống rất thấp, không nhìn rõ khuôn mặt. Nhưng Hạ Lan Tuyết vẫn cảm thấy một luồng áp lực, một áp lực vô hình nhưng không thể bỏ qua.
113 Bị cảnh tượng trước mắt làm cho khiếp sợ, không chỉ có người của Viêm Quốc mà ngay cả Hạ Lan Khâm và Hạ Lan Tuyết nhìn thấy cũng đông mắt cứng lưỡi. Cuối cùng, vẫn là Hạ Lan Khâm phản ứng nhanh chóng, một mặt phân phó thuộc hạ dẫn người hỏa tốc gấp rút tiếp viện, một mặt tự mình gia nhập chiến cuộc.
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50