Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Si Hoàng Hậu

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 285
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Truyện Hoa Si Hoàng Hậu là một truyện mới nằm trong chuỗi những truyện xuyên không được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online. Truyện cũng lấy chủ đề xuyên qua quen thuộc là câu chuyện tình yêu vượt không gian, thời gian, có những mối tình làm người ta phải day dứt mãi không yên.

Danh sách chương Hoa Si Hoàng Hậu


Chương 21: Cho Nàng Thứ Tốt Nhất.

21 “Mẫu hậu sáng sớm đã cho người tới truyền, có chuyện gì quan trọng sao?” Một câu nói, ôn hòa, đi thẳng vào chủ đề, bớt đi hàn huyên khách sáo, gọn gàng dứt khoát mới đúng là phong cách hành sự của Ngọc Sanh Hàn.


Loading...

Chương 22: Giống Như Hoa Lê

22 “Lời này của Hoàng thượng là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi còn muốn lập nàng làm hậu?!”“Có gì không thể?” Đầu mi nhướn lên, trong mắt mang theo khí thế áp người.


Chương 23: Trả Muội Muội Lại Cho Ta!

23 Thuần khiết xinh đẹp? Ngọc Sanh Hàn nghe vậy bất giác cong lên một nụ cười, vị Hoàng đế thiếu niên kia chỉ sợ không hiểu cô nàng kia rồi. . Giống như hoa lê, là bởi vì hoa lê trong trẻo lạnh lùng, đạm bạch, băng tư ngọc cốt, thanh đạm tự nhiên, mà dưới vẻ bề ngoài thanh tịnh trong sáng của cô ta, lại có một cỗ giảo hoạt.


Chương 24: Ngày Hôm Qua Thật Sự Đụng Hỏng Đầu?

24 “Tiểu Hương Hương!! Hu hu ~ ca ca thật lo cho em nha ~” Ngọc Sanh Hàn nghe thấy tiếng khóc nức nở này, nghiêm trọng hoài nghi lỗ tai mình có vấn đề, không, cả thị lực nữa, mới vừa rồi gương mặt kia còn tràn đầy thịnh nộ, dáng vẻ bây giờ lại chẳng khác nào như cô vợ nhỏ bị chồng ruồng bỏ, giọng điệu thân mật, còn có nhịp điệu nhõng nhẽo như trẻ con, vẫn là cái tên Ngọc Khê hầu khốc khốc vừa nãy muốn ra mặt vì muội muội sao? “Anh đừng có khiến em buồn nôn.


Chương 25: Ca Ca Rất Dễ Dỗ.

25 “Tần Khê!” Hương Diệp chợt lạnh giọng cắt đứt lời hắn, sắc mặt trở nên lạnh lẽo, “Anh đi về trước đi, tự em nói với anh ta. ” “Gì cơ? Em bảo anh trở về?!” Tần Khê có chút không dám tin, “Anh là ca của em, em lại bảo anh trở về?!” “Ngại quá, nếu như mà huyết thống không có sai thì em đúng là muội của anh thật.


Chương 26: Vỗ Tay Ăn Thề

26 “Ngọc Sanh Hàn!” Hương Diệp đanh giọng gọi hắn, trong mắt mang theo một tia oán giận, người đàn ông này lại nắm trúng tử huyệt của cô. “Tôi nghĩ, quyền lực đem một chậu hoa phế bỏ tôi vẫn có chứ.


Chương 27: Bỏ Qua Cho Tôi Đi

27 Thái độ này, cũng đáng lưu ý. Ngọc Sanh Hàn cũng liếc hắn một cái, đảo mắt nhìn về phía Hương Diệp, ý tứ là giao cho cô. Tần Khê hơi ngẩn ra, vừa rồi hắn có phải bị ảo giác hay không? Sao lại thấy, ánh mắt của Tiểu Hương Hương cùng Hoàng Đế lại giống nhau như vậy? Không đúng! Hoàng Đế kia trở nên khốc như vậy, băng như vậy từ bao giờ?! “Ca.


Chương 28: Lần Đầu Tiên Lên Triều

28 Ngọc Sanh Hàn quay ra ngoài cửa nói, “Truyền thiện đi. ”Không lâu sau. Cửa được mở ra, trên mặt An Quế tươi cười, không dám nhìn vào bên trong, quay ra cửa gọi một tiếng, một đám cung nữ tay bưng từng chiếc hộp sơn son nối đuôi nhau tiến vào, đem món ăn đủ màu đủ sắc nhanh chóng bày lên trên khăn trải bàn thêu chỉ vàng.


Chương 29: Cuối Cùng Cũng Bãi Triều

29 Ngọc Sanh Hàn dừng một chút, lại nói, “Nhưng hãy nhớ, chỉ cần các bộ tộc phương Bắc chưa động binh, Tây Ngọc quốc quyết không thể động binh trước họ. ”“Hoàng thượng, thay vì chờ đợi đối phương chủ động, còn không bằng phái quân ta đi diệt trừ trước, chẳng phải trực tiếp?” Một văn thần bước ra khỏi hàng, Ngọc Sanh Hàn cười lạnh một tiếng, coi như không nghe thấy, Tần Khê lại nhảy ra, “An Thượng Thư! Lời này của ngài không đúng rồi, nếu là người ta chẳng qua chỉ cao hứng kết minh đùa giỡn, căn bản không có ý làm phản, ngài không hỏi nguyên do đã xuất binh san bằng người ta, ngài đây là muốn cho người trong thiên hạ đều nói Tây Ngọc quốc chúng ta cậy mạnh ngang ngược, hay là Hoàng Thượng của Tây Ngọc quốc thích giết chóc bạo ngược?”Nghe vậy, tất cả mọi người dưới triều hai mắt nhìn nhau, im lặng, Ngọc Sanh Hàn nhìn Tần Khê, trong mắt mang theo vài phần tán thưởng, chuyển mắt, lại trở nên lạnh lẽo tiêu điều, “An khanh gia, chuyện này sau này hãy bàn, chúng ái khanh còn có chuyện gì nữa không?”“Hoàng Thượng, biên giới phía bắc cửa khẩu Ngọc Hồ gặp hạn hán….


Chương 30: Chết Đạo Hữu Không Chết Bần Đạo

30 Lúc này mà gọi hắn qua, chẳng qua cũng lại là vì chuyện lập hậu mà thôi. Lão thái giám vẻ mặt khôn khéo, nghe Ngọc Sanh Hàn trả lời không bất ngờ lớn lắm, chỉ nói tiếp, “Nếu đã như vậy, nô tài cũng không tiện kiên trì, chẳng qua Thái hậu nương nương có truyền một khẩu dụ khác, nói nếu Hoàng Thượng không rảnh, thì để nô tài mời Tần cô nương qua Ninh Nhiễm cung cùng nhau dùng bữa.


Chương 31: Chẳng Qua Là Người Qua Đường Giáp

31 “Ai gia là mẫu hậu của người, đương nhiên sẽ đứng về phía người. ” Nhiễm Thái hậu nhìn qua Hương Diệp đang ngồi yên lặng ở một bên, vẻ tận tình khuyên nhủ, “Nha đầu Tần gia suy cho cùng cũng là lớn lên trong cung, ai gia cũng không có gì phải lo lắng, nên làm như thế nào, ai gia tin tưởng Hoàng Thượng sẽ biết chừng biết mực.


Chương 32: Màu Hồng Quá Mộng Ảo

32 “Hương Diệp Nhi, ta vừa hồi cung, đã nghe thấy một chuyện. ” Tiêu Cẩm nhẹ nhàng tựa vào đầu vai cô, giọng nói thoải mái lộ ra một chút buồn khổ. Thân mình Hương Diệp hơi ngẩn ra, giọng nói vẫn bình tĩnh, “Chuyện gì?” “Hương Diệp Nhi….


Chương 33: Người Trong Lòng Cô Ấy

33 Ngọc Sanh Hàn vừa nói, nhìn về phía Tiêu Cẩm, lại thấy mi sắc của cậu ta âm trầm, nhìn hai người, trên mặt như có nỗi buồn khổ vô hạn, thấy cặp mắt lạnh lùng của Ngọc Sanh Hàn, miễn cưỡng dật ra một nụ cười, lại giống như đang khóc.


Chương 34: Bị Hóc

34 Khóe mi Ngọc Sanh Hàn khẽ nhướn lên, còn chưa nói gì, đã thấy một tên tiểu thái giám chạy vào từ ngoài cửa, quỳ xuống hành lễ, “Khởi bẩm bệ hạ, Bình Phi nương nương lúc dùng bữa tối sơ ý hóc xương cá, đã truyền thái y qua, Hoàng Thượng có nên qua xem một chút không ạ?” Ngọc Sanh Hàn khẽ cau mày, bật thốt lên, “Bị hóc mà cũng phải mời thái y?” Tiểu thái giám giống như mù mịt ngẩng đầu, An Quế đứng bên cạnh cũng hơi nghi hoặc, Hoàng Thượng sao lại nói ra những lời như vậy? Cũng may Hương Diệp đã giành trước một bước đứng trước Ngọc Sanh Hàn, nói, “Bình Phi nương nương không sao chứ? Ngươi gọi người truyền một tiếng, nói Hoàng Thượng lát nữa sẽ qua.


Chương 35: Hoàng Hậu Tương Lai

35 Hoàng Đế lên tiếng, tiểu cung nữ vội vàng mang một bát dấm chua đến, cung kính dâng lên, “Hoàng Thượng. ” “Đưa cho Bình Phi đi. ” Ngọc Sanh Hàn có chút buồn bực, chẳng lẽ người cổ đại ngay cả kiến thức thông thường này cũng không biết, sự thực chứng minh, bọn họ thực sự không có cái loại kiến thức thông thường này.


Chương 36: Tế Điệu Mối Tình Đầu

36 Đột nhiên, một bóng màu xanh thoáng qua trước mắt, Tần Khê sửng sốt, lại thấy khuôn mặt nôn nóng của Tiêu Cẩm, trong nháy mắt biến mất, trên tay hắn đang cầm một bó hồng hoa, lảo đảo chạy về phía kiệu hoa, sắc mặt biến đổi, vội vàng phân phó gia đinh, “Mau! Đuổi theo Tiêu vương gia, ngăn hắn lại!”” Hương Diệp Nhi!” Tiêu Cẩm lảo đạo chạy phía sau đoàn người, một thân hoa phục có chút chật vật, trong mắt, tuôn ra những giọt lệ khổ sở, nhìn phía trước, “Hương Diệp Nhi!” Tiêu Cẩm khóc kêu phía sau kiệu hoa, lại không xuyên qua nổi dòng người, truyền không tới tai Hương Diệp, tuấn nhan tiều tụy, lòng bàn tay nhẵn nhụi bị hoa tươi đâm cho sứt sẹo, chen vào đám người, muốn đến gần Hương Diệp Nhi của hắn hơn, Hương Diệp Nhi chỉ thuộc về hắn.


Chương 37: Buông Tay

37 “Hương Diệp Nhi. ” Tiêu Cẩm thấp giọng gọi cô, giọng nói dường như vọng tới từ một nơi rất xa, lộ ra sự run rẩy nồng đậm. “Tiêu Vương gia!” Đám cung nữ hiển nhiên bị sự xuất hiện đột ngột của Tiêu Cẩm khiến cho sợ hết hồn, “Xin vương gia buông Hoàng hậu nương nương ra.


Chương 38: Châm Ngòi

38 Chân Tiêu Cẩm lảo đảo, chống vào thân cây bên đường nhỏ, mới miễn cưỡng giữ vững được thân thể, chẳng qua là một thiếu niên mười bảy tuổi, đối mặt với mối tình đầu đã chết, dù có không muốn ra sao, dù có đau đớn thế nào, hắn cũng không thể tìm lại nàng nữa~Cổ họng chua xót, ánh mắt mù mịt một tầng sương, hẳn là muốn rơi lệ.


Chương 39: Đại Lễ Sắc Phong

39 “Nhị ca, hãy giúp ta, ta không thể cứ như vậy mà mất đi Hương Diệp Nhi được. ” Giọng nói Tiêu Cẩm lộ ra vẻ cầu khẩn, tràn ngập bất lực, mắt nhìn Minh Lam ánh lệ quang, bọn họ từ nhỏ cũng không thân thiết, hôm nay lại nhờ hắn giúp đỡ, cũng bởi vì trước mắt chỉ có Nhị ca này, có lẽ mới đồng ý giúp hắn.


Chương 40: Hoàng Thượng Đúng Là Nôn Nóng

40 Hương Diệp trong nháy mắt bối rối, còn chưa kịp phản ứng, ngoài mành đã truyền đến thanh âm của An Quế lộ ra chút lúng túng, “Hoàng thượng…. nước tắm đã chuẩn bị xong, có cần cung nhân hầu hạ tắm rửa không ạ?”Ánh mắt nhẹ ngắm, xuyên qua rèm đỏ mờ mờ, thấy hai thân thể giao điệp bên trong rèm, ngay cả y phục cũng chưa đổi, Hoàng Thượng đúng là nôn nóng a ~Ánh mắt mang theo lửa giận của Hương Diệp lạnh lẽo bắn về Ngọc Sanh Hàn trước mặt, lại chợt phát hiện khuôn mặt tuấn lãnh tiêu điều của hắn đang gần ngay trước mắt, An Quế đang đứng ngoài nhìn, không thể đẩy hắn ra được, đây là tin tức duy nhất có thể truyền đến trong đầu Hương Diệp.


Loading...