41 “Đản Nhi, đi thôi. ” Nhìn đoàn người khiêng La Quảng biến mất sau rừng cây, Phạm Thông ôm đầu vai La Đản, nhẹ nhàng nói. “Dạ. ” La Đản thu hồi ánh mắt lưu luyến không rời, đôi mắt đỏ ửng cụp xuống nhìn chân mình.
42 “Nhị thúc, chúng ta giờ đang đi đâu đây?” Mặt trời đã lên cao, Tiểu Ngư dừng bước, nhìn tiểu trấn lớn cỡ khoảng hai trăm nhà dân xuất hiện trong tầm mắt, không khỏi thắc mắc nhìn về phía Phạm Đại.
43 “Con gái bảo bối, sinh nhật vui vẻ!”“Cháu gái ngoan, sinh nhật vui vẻ!”“Sư tỷ, sinh nhật vui vẻ!”“Cám ơn!” Nhìn những gương mặt hoặc không chút giả dối, hoặc mang ý lấy lòng, hoặc thẳng thắn bình thản, hoặc tươi cười cẩn thận, Tiểu Ngư cũng không nhịn cười, dung nhan thanh lệ nhất thời như hoa xuân bừng nở, mê hoặc động lòng người.
44 “Con gái bảo bối, bây giờ đã ăn cơm xong, con không muốn chơi gì sao?” Khi ba đứa trẻ đều lộ vẻ tươi cười thỏa mãn trên mặt, Phạm Thông cười hớn hở hỏi.
45 Lại là một buổi hoàng hôn, nắng chiều tháng tư chiếu xuống dịu dàng, cùng với gió mát cuối xuân khiến lòng người đều tràn đầy không khí vui vẻ. Chân núi Phong Huyệt, một dòng suối bạc trắng như dải lụa chảy từ sâu trong núi ra, uốn lượn trên mặt đất, trườn qua núi rừng, sơn cốc, thôn xóm, ruộng đồng, chảy dài không dứt về phía đông.
46 “Con cáo chết tiệt, mày đừng có chạy, lão nương hôm nay không tóm được mày không lột da mày thì không xong!!”Ba người đang vui vẻ đi về nhà, thôn Đông đột nhiên truyền tới một tiếng hét chói tai cao vút, ba người vừa sửng sốt, một thân ảnh màu đỏ rực như lửa như một tia chớp từ sau cây hòe vụt về phía bọn họ.
47 Ngày hôm sau, tinh mơ đất trời đã mênh mông rực sáng, Tiểu Ngư theo thói quen tỉnh dậy. Mặc quần áo, cột chặt tất, đi giày, tùy tiện cột tóc lại thành một cái đuôi ngựa, cầm lấy thanh mộc kiếm mấy năm nay nàng vẫn luôn sử dụng và một bọc vải nhỏ, lặng yên không tiếng động nhảy qua cửa sổ ra ngoài.
48 “Được rồi, hôm nay còn phải lên chùa chơi, trước hết tập luyện đến đây thôi. ” Luyện được khoảng nửa canh giờ, nhìn sắc trời càng lúc càng sáng rõ, Tiểu Ngư liền thu hồi kiếm.
49 Nắng sớm mai rực rỡ, đất trời đều bừng tỉnh. Núi Phong Huyệt tràn ngập một không khí tươi mới mát mẻ, một con đường mòn nhỏ rất bình thường lúc ẩn lúc hiện trên sườn núi, xuyên qua rừng, thỉnh thoảng lại có một cành cây vươn ra chắn lối, trên đó hoặc lá cây um tùm hoặc hoa xuân nõn nà nở rộ, người đi đường ngắm nhìn, chẳng những không khó chịu vì bị vướng đường mà ngược lại, cảm thấy ngày xuân nơi rừng núi tràn đầy những thú vị lạ lẫm của đồng quê.
50 Không Sắc rất cẩn thận đầu tiên hỏi bên trong là nhân gì, sau đó mới lấy trong ngực ra một chiếc khăn lụa bạch vuông nhận lấy bánh bao nhã nhặn ăn, từ đầu đến cuối, ngón tay vô cùng cẩn thận không đụng chạm đến Tiểu Ngư.
51 Mọi người xuống núi, xuống khỏi triền núi một chút là có thể thấy ngay ngôi chùa nằm thấp thoáng dưới bóng đại thụ của rừng già, thế dựa vào núi, tuy chất phác mộc mạc giản dị nhưng mái chùa vẫn không mất đi vẻ trang nghiêm cổ kính, đó chính là chùa Phong Huyệt nổi tiếng gần xa.
52 Tiểu Ngư đi ra khỏi điện thờ, lén lút theo sau ba người, chỉ nghe thấy người thanh niên nhiều tuổi nhất cười nói: “Nếu đệ thật sự muốn cám ơn ta, vậy thì viết một thiên Phong Huyệt tự ký (viết về chùa Phong Huyệt) tặng cho ngu huynh được không?”“Đúng đúng, Vĩnh Thúc tuy tuổi còn nhỏ, nhưng văn chương lại tài tình xuất chúng, cũng đáng để chúng ta thưởng thức, đợi sau này hiền đệ đăng tên bảng vàng, núi Phong Huyệt này cũng có thể nhờ hiền đệ mà càng nổi danh tứ phương rồi.
53 Ra khỏi chùa, lên núi, khi đã tiến vào trong rừng, Tiểu Ngư mới cảm thấy hưng phấn trong người chậm rãi bình ổn lại, nhớ lại sự ngốc nghếch của mình ban nãy, không khỏi lắc đầu cười, ha ha, thực không nghĩ bản thân mình cũng có lúc kích động hí hửng như vậy.
54 “Nhị thúc! Nhị thúc! Thúc ở đâu thế? Ăn cơm trưa ngon ngon lắm nè!”Rời khỏi chùa Phong Huyệt, Tiểu Ngư đầu tiên là chạy về phía hang lớn trên núi Phong Huyệt nằm phía đông chùa, chưa gọi hết hai câu, một bóng người đột nhiên từ trong động chạy vụt ra, một bàn tay nhanh chóng bắt lấy cổ tay nàng: “Suỵt! Đừng gọi, đi theo ta.
55 Edit: Rùa River “Cậu bé này thật là nhạy bén thông minh đáng yêu, tuổi còn nhỏ mà đã có tấm lòng lương thiện, tương lai lớn lên nhất định là lương đống nhân tài cho đất nước.
56 Ổ lục lâm? Trong đầu Tiểu Ngư lập tức nhớ lại trước đây Phạm Đại từng giảng về những thường thức trên giang hồ cho nàng nghe. Mọi người đều biết, kể từ khi Triệu Khuông Dận khoác hoàng bào thành lập Tống triều về sau, đầu tiên là dùng một buổi tiệc rượu lấy được binh quyền chúng tướng, sau đó áp dụng một loạt biện pháp làm suy yếu các thế lực địa phương, gia tăng tập trung sức mạnh thống trị của hoàng quyền, khi bổ nhiệm quan viên, ngoài trấn an những nhân sĩ võ lâm đi theo mình, những phương diện khác hầu như đều do văn thần đảm nhiệm, sở dĩ như vậy, e rằng đơn giản là sợ kẻ khác có một ngày cũng sẽ dùng chữ “võ” này để đoạt đi giang sơn họ Triệu.
57 Edit: Rùa River Phạm Bạch Thái trở về trước nhất, nói tất cả mọi người đều không nhìn thấy Phạm Thông đâu. La Đản là người thứ hai trở về, cũng nói không tìm thấy Phạm Thông.
58 Ta đi tìm lão Nhị. ” Nghe xong Tiểu Ngư kể lại, Phạm Thông quay đầu bước đi. “Cha!” Tiểu Ngư lắc mình chặn trước mặt hắn, không chút tức giận nói: “Cha giờ đi chỗ nào tìm Nhị thúc chứ? Thúc ấy chính vì đi tìm cha, tìm không được nên đến giờ còn chưa trở về, cha lại ra ngoài, nếu hai người vẫn không gặp nhau, vậy thì muốn tìm đến lúc nào đây?”Phạm Thông dừng lại, khó xử nói: “Vậy làm sao bây giờ? Chuyện này ta phải tự mình hỏi kỹ lão Nhị mới được.
59 Ánh trăng sáng ngời theo cửa sổ cánh khép cánh mở xiên nghiêng chiếu vào phòng, có thể thấy rõ ràng được bài trí bên trong, phòng bên có tiếng hít thở nhè nhẹ của Đông Đông, bên ngoài tiếng côn trùng râm ran nho nhỏ, yên tĩnh vẫn giống như mỗi đêm của ba năm đã qua.
60 “Cha, cha lại đây một chút. ” Ngay lúc Phạm Thông đang chuẩn bị hứa hẹn đồng ý tuyệt đối sẽ bảo vệ Không Sắc, Tiểu Ngư kịp thời gọi lại. Phạm Thông theo lời nàng đi sang, để lại Không Sắc lo sợ bất an một mình ngồi trong căn phòng tối om không ánh đèn.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 100