301 Phong Vân nghe vậy cảm thấy cứ đứng yên một chỗ quả thật không tốt, lập tức tươi cười đi đến phía trước. Đồng thời duỗi tay ra túm lấy áo Á Phi ở bên cạnh, kéo Á Phi đi cùng nàng.
302 Trước cung điện, trăm ngàn chích tinh linh lập tức đồng loạt xoay người lại, nhìn về phía Mộc Hoàng lửa giận hừng hực :“Ngươi là ai?”“Ta là nam nhân của nàng.
303 Mộc Hoàng trố mắt kinh ngạc, cái tên Á Phi này nhìn hắn với ánh mắt ấy là có ý gì ……Mà Phong Vân khóe miệng hơi nhếch, khe khẽ cười, máy móc quay đầu nhìn vẻ mặt vẫn không đổi sắc của Á Phi, khóe miệng co rút.
304 Á phi thấy vậy nhưng đầu cũng không ngẩng lên, nhẹ nhàng vung tay lên. Lập tức, đạo lôi điện lực kia của Mộc Hoàng biến mất giữa rừng cây rậm rạp, không tạo ra bất kì chấn động nào.
305 Những lời này của nàng rất rành mạch lưu loát, đã nói rõ ràng tất cả mọi chuyện. Nghe được những lời này của nàng ,các tinh linh xung quanh lại cảm thấy hồ đồ, sau đó đồng loạt quay đầu nhìn Á Phi.
306 Khi Á Phi đi qua Mộc Hoàng, thản nhiên mở miệng nói:“Bạn của tinh linh có thể đồng thọ cùng tinh linh đó. Khiến cho Phong Vân có thể sống lâu cùng ta cũng không phải việc khó.
307 Một trăm năm sau, Á Phi vẫn còn là một tiểu tinh linh, đến lúc đó hắn có còn muốn thành hôn với một lão thái bà như nàng không cơ chứ. Hơn nữa, hiện tại bọn họ đang cần hắn giúp, phải bình tĩnh, không nên quá so đo.
308 Cây mây chống dựng lên làm thành cái bàn, đóa hoa có hình dạng như cái ghế , nhụy hoa thì thành những đồ dùng bình thường. Cỏ cây ở đây có đủ hình dáng thiên kì bách quái , lại rất xinh đẹp và đáng yêu.
309 Phong Vân nghe vậy quay đầu, nhìn vẻ mặt lạnh nhạt giống như đã biết hết tất cả của Á Phi đến nửa ngày rồi khẽ cười cười, đưa tay ấn Mộc Hoàng bên cạnh ngồi xuống, một bên đối diện trực tiếp Á Phi nói:“Lần này ta đến đây cùng Á Lê là muốn nhờ ngươi giúp một việc.
310 Không phải đó là bảo vật chấn tộc của tinh linh tộc hay sao, sao hắn lại có thể chưa từng nghe qua loại thảo dược này được. “Với tuổi tác của hắn có thể quả thực chưa từng nghe đến nó.
311 “Cái đám tiểu tử kia, các ngươi dám nói lão đại như vậy, trở lại đây cho ta. ” Á Lê giương nanh múa vuốt quay đầu đuổi theo. Phong Vân ở trong phòng ngẫm nghỉ một hồi, giờ đã hiểu.
312 Á Phi hai tay lồng vào trong tay áo bào, nghe được lời cảm tạ không khách khí của Phong Vân rồi nâng bước đi ra ngoài. Đám người Lâm Quỳnh đứng sừng sững trước cửa lập tức tránh đường cho hắn đi ra.
313 Nhìn bóng dáng Phong Vân dần biến mất, Mạc Nhan hiệu trưởng vẫn đứng cạnh cửa nãy giờ mới nhíu mày đi vào, hạ giọng nói:“Ta cảm thấy việc này có chút kì quái, các ngươi có cảm thấy như vậy không?““Sách sử có ghi lại rằng bộ tộc tinh linh không kết hôn cùng với người ngoại tộc.
314 Có người tiến sát lại gần, Phong Vân liền tỉnh giấc. Thấy vậy nàng vớ lấy thứ gì đó trên giường ném phía ánh sáng màu bạc kia để chặn lại, đồng thời thân hình vụt lên phi ra phía cửa sổ.
315 Đêm tĩnh lặng khiến người ta có cảm giác hắc ám, cổ quái. Mùi hương quẩn quanh gian phòng càng lúc càng đậm hơn. Trong phòng im ắng, chỉ có tiếng hơi thở đều đều, có vẻ tất cả mọi người trong phòng đều đã ngủ say.
316 Đàn tinh linh này rõ ràng có vấn đề. Các tinh linh nhiệt tình, thẳng thắn như vậy mà giờ lại có thể sử dụng thành thục các ám chiêu, như vậy mà Phong vân còn không nhìn ra được là có vấn đề thì nàng đâm đầu vào khối đậu hũ chết đi cho rồi.
317 “Ngươi hỏi câu này không phải là rất vô nghĩa sao, ta là tinh linh bé nhất trong tộc, Đỗ Tư trưởng lão, ngươi không phải quá lớn tuổi nên hồ đồ rồi đấy chứ? Ngày mai ta sẽ nói với lão đại, để lão đại kê thuốc cho người, sẽ chữa khỏi được chứng bệnh này của người.
318 Nếu như đã muốn nói với nàng thì nhất định những chuyện kia có liên quan đến nàng. Á Phi nghe thấy những lời này của Phong Vân thì hơi cau mày lại. “Trước mắt ngươi cũng không có đủ khả năng để giải quyết, nói cho ngươi nghe cũng vô ích.
319 “Nhưng cũng thật may, Á Lê lần này lại lập công , dẫn ngươi cùng về đây. ”“Năng lực tự nhiên của ta có thể giúp gì cho các ngươi sao?” Phong Vân không phải kẻ ngốc, nghe thế liền hiểu được rằng họ đang cần sự giúp đỡ của nàng.
320 “Xem ra không có quỷ kế gì ở đây. ” Hoàng kim sư tử cũng đi theo Phong Vân đến đây, ngồi trên nhánh cây ngay cạnh Mộc Hoàng, thản nhiên ném lại một câu.