321 Trong nháy mắt nàng lại vô cùng kinh ngạc, linh lực tự nhiên trong thân thể nàng, đột nhiên dâng trào mãnh liệt. Linh lực đó theo bàn tay Phong Vân nhanh chóng truyền sang cây sinh mệnh.
322 Mọi người ở đây đều vô cùng kinh ngạc, đến ngay cả Á Phi khơi mào sự việc cũng hết sức kinh ngạc. Việc này là sao?Chẳng lẽ Phong Vân cùng bộ tộc tinh linh ……Ánh sáng rực rỡ làm bừng sáng cả một vùng trời đêm.
323 “Đây là linh lực của cây sinh mệnh……”“Cây sinh mệnh đã hồi sinh sao……”Giữa không gian vang lên những giọng nói chứa đầy sự kinh ngạc, các tinh linh đều thất thần, cả đám đều mang biểu tình không thể tin được nhìn vào khu rừng rậm sâu hun hút kia, rồi vội vàng lao về phía cây sinh mệnh.
324 Hơi thở đó chợt lóe rồi biến mất, biến mất rất nhanh vào trong bóng đêm,đến ngay cả Hoàng Kim sư tử cũng không phát hiện ra. Mộc Hoàng nhăn mày lại, bình tĩnh nhìn vào trong màn đêm đen kịt hắc ám kia.
325 Hãy chồng thêm một tầng nữa. ” Hoàng Kim sư tử phi đến cùng Mộc Hoàng, ngồi xổm bên cạnh Phong Vân ở trước người Mộc Hoàng, nhíu mày chỉ điểm. Lúc phá vỡ được phong ấn, lực lượng cổ quái kia càng lớn mạnh hơn.
326 “Khi chưa rõ ý đồ cùng thực lực của tộc, biện pháp tốt nhất chính là giả ngu lừa gạt mọi người. Sau khi hiểu rõ tình huống sẽ tự lộ nguyên hình thôi. Á Lê, ngươi còn thua xa bọn họ, nhất là trong việc suy nghĩ âm thầm tính kế.
327 Á Phi thưc sự không muốn thấy lúc Phong Vân ngày càng trở nên suy yếu. Vừa nói hắn vừa túm Phong Vân ra bên ngoài. Thảo chi hồn gì đó, hắn không quan tâm.
328 “Ta biết. “Phong Vân dựa vào thành ôn tuyền, thì thầm. Nàng hiểu rất rõ điểm này, Á Phi nếu không vì nợ nàng một nhân tình thì sẽ không kêu các chiến binh tinh linh đều là các đại cao thủ trong tộc giúp nàng huấn luyện.
329 “Á Phi?” Phong Vân khiếp sợ nhìn nam tử đột nhiên xuất hiện trước mắt. Tuy rằng khí chất mang theo vạn phần tà khí, nhưng đôi mắt kia, khuôn mặt kia, người kia không phải là ‘’Á Phi’’ hay sao?Tuy nhiên khí chất cao ngạo tràn ngập tà khí kia lại khác ‘’Á Phi’’ một trời một vực.
330 Một tia sáng suốt nhanh chóng lóe lên trong đầu, Phong Vân trong nháy mắt tỉnh táo trở lại. Ngay sau đó, Phong Vân vội vàng xoay người, đầu ngón tay giơ lên điểm ngay hai huyệt ở hai bên tai, không dám nhìn cũng không dám nghe tên ‘’Á Phi’’ tà ác kia nữa.
331 Tà ác chi linh này là cái gì?Thứ nước màu đen kia thẩm thấu xuống đất, lan tràn càng ngày càng gần đến nơi họ đứng. Nhưng thứ nước này không cách nào thẩm thấu qua kết giới màu lam của Mộc Hoàng,chỉ có thể ở bên ngoài.
332 “Bản lĩnh nho nhỏ của ngươi mà cũng dám khoe khoang trước mặt ta, nếu không nghe lời ta, vậy thì xuống hoàng tuyền đi. ” Giọng nói của hắn vẫn lạnh lẽo như trước mang theo mị hoặc, lạnh lẽo như băng giá.
333 Trong phút chốc, những tia chớp màu lam lóe lên sáng rực. Chúng như một con rồng bay trên trời đang phi xuống, tiếng sấm gào thét rung trời. Trong nháy mắt, con rồng đó đáp xuống, giương nanh múa vuốt xé toạc không gian màu đen đang bao trùm, trả lại cho không gian như nó vốn có.
334 Ngay sau đó, thân ảnh Á Phi tà ác kia chuyển động, hắn phi lên không trung. “Muốn chạy sao, không dễ dàng vậy đâu. ” Mộc Hoàng thấy thế lạnh lùng quát, kiếm trái phóng lên, tay phải nhanh chóng điều khiển cây kiếm ở trong không trung.
335 Mặt đất dưới chân ba người nhanh chóng nứt ra một khe hở, linh lực màu đen theo đó gào thét trào ra, xông về phía ba người bọn họ. Chúng giống như một bàn tay xuất hiện cố gắng chộp lấy Phong Vân, Mộc Hoàng, Á Phi.
336 Trên vách tường thủy tinh màu xanh có dựng một chiếc tủ. Bên trong chiếc tủ là những thứ rượu nàng từng thích nhất : Lạp Phỉ, Bách Đồ Tư, La Mạn Ni Khang Đế…… Một loạt tên rượu lấp lóe sáng lên dưới mặt kính.
337 “Ngươi là ai, dám giả mạo Mộc Hoàng. ” Thanh âm lạnh lùng đầy sát khí của nàng vang lên. “Ta chính là Mộc Hoàng. ” Mộc Hoàng chậm rãi nhìn lên, khuôn mặt kia, thần thái kia, hơi thở kia, không có chỗ nào không giống Mộc Hoàng.
338 Có lẽ ở sâu trong tiềm thức vẫn còn tồn tại những kí ức về quá khứ, chính những mơ tưởng này đang làm nhiễu loạn cuộc sống của nàng, chúng rốt cuộc cũng chỉ là mơ tưởng mà thôi.
339 Nhưng trong cuộc sống này, nàng mong muốn điều gì, nàng muốn sống thế nào?Lần đầu tiên nàng cảm thấy dao động. “Lại đây. ” Mộc Hoàng đứng đầu đường nhìn nàng, hắn đang gọi nàng.
340 Một bên có hắn, nơi đó tràn ngập sát khí cùng chết chóc. Một bên không có hắn, nơi đó yên ổn và thanh tĩnh. Phong Vân lúc này không ngừng nhìn về con đường bên trái, chính là con đường có hắn.