281 Phong Vân còn chưa nói xong, Á Lê như nghĩ ra cái gì đột nhiên vui mừng nói. Á Lê vừa nói xong, trong mắt Phong Vân tràn đầy hy vọng. Khóe miệng Mộc Hoàng khẽ nhếch.
282 Nào là sát thủ ám sát đế quân, nào là các thế lực đối địch, nào là yêu ma quỷ quái, và điều quan trọng trước tiên là phải xử lý chuyện tình cảm này. Mà hiện tại nếu đế quân đưa nữ nhân kia đi tìm cái gì mà Tinh Linh tộc sẽ mất thêm rất nhiều thời gian……Mộc Hoàng nghe vậy thì cả người trở nên âm trầm, hắn biết hắn phải mau chóng trở về, có một số việc cần giải quyết ngay lập tức, hắn phải trở về để xử lý.
283 Mộc Hoàng vội vàng đứng lên : “ Ai cho phép nàng nghĩ như vậy?” Vừa nói vừa lao đến chỗ Phong Vân. Phong Vân thấy vậy thì nhanh chóng lùi lại vài bước, túm lấy tay Á Lê rồi nhìn về phía Mộc Hoàng , nở một nụ cười sáng lạn nói: “ Ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi.
284 Ánh mặt trời sáng làm sáng rực một vùng trời. Phong Vân lắc đầu, nàng không thương tâm, thật sự là vậy. Chia ly là để sau này đoàn tụ. Chẳng qua nàng lưu luyến là vì không muốn rời xa Mộc Hoàng.
285 Mạc Nhan, Lâm Quỳnh, Phong Dương, còn có…… Mộc Hoàng. “Phong Vân, cái này là ngươi không đúng rồi, mới rời đi đã nghĩ sẽ tìm người mới, thật là không tốt nha ~.
286 Lại nói , Tinh Linh tộc còn có cái tên tuyệt thế mĩ nam ở nơi nào đang mong chờ Phong Vân. Hiện tại Phong Vân phải đi nhờ vả hắn ta, hắn không đi theo tất sẽ có hậu quả khó lường……“Mộc Mộc.
287 Chuyện này làm cho bọn họ tựa như bị sét đánh trúng. Cũng may là trong một ngày, người này cũng chỉ có thể di chuyển được ba lần, hiện tại, mặc dù đã có thể tăng lên nhưng một ngày cũng chỉ có thể di chuyển được năm lần.
288 Mộc Hoàng có hành động như thế này là chứng tỏ hắn đang rất khó chịu. Nếu không phải Á Lê nói tinh linh sống ở phía đông Thiên Khung quốc, mà bọn họ hướng đông đi thế nào cũng không biết thì hắn đã sớm đánh một quyền cho A Lê bay về rồi.
289 Phong Dương chờ dọc theo đường đi đã nghe A Lê tự ca ngợi mình là công thần vô số lần nên lúc này cũng không ngạc nhiên, bỗng Phong Dương đột nhiên nhớ tới cái gì, liền ngắt lời, nói:“Ngươi từ nơi này đi ra rồi tìm được Phong Vân mất bao lâu?”“Một tháng, mất có một tháng thôi.
290 Tinh linh trụ trong động?“Ta thấy không có khả năng. ” Phong Dương nhíu mày. “Quả thật không có khả năng. ” Giọng Mộc Hoàng lạnh như băng, thanh âm mang theo sát khí vang lên.
291 Xong rồi, xong rồi. ” Á Lê sắc mặt trắng bạch, không chút nghĩ ngợi gào lên, chạy như điên. Nói cái gì xong rồi chứ, không phải là ma thú cửu cấp sao, hắn phóng một đạo lôi điên đã hạ được, còn quét sạch sẽ, đúng là Mộc Hoàng.
292 Ở phía sau bọn họ, hàng loạt hỏa hạt tử làm rực đỏ một vùng, chia làm hai đội, một đội bay trên bầu trời , một đội truy đuổi dưới đất, càng ngày càng tụ tập về nhiều hơn.
293 Lời này nói ra, Phong Vân không khỏi ngạc nhiên, Lâm Quỳnh này……“Thật không biết ngươi giấu diếm như thế nào ở Á Sắt nhiều năm như vậy, nếu biết chắn chắn Phong Vũ sẽ rất tức giận….
294 Cũng bởi vậy, Mộc Hoàng nhìn người đang chạy nhanh nhất dẫn đầu là Á Lê, kìm nén tức giận. “Á Lê. ” Mộc Hoàng nghiến răng nghiến lợi. “Gì vậy? A, chạy tiếp đi.
295 ÁAAAAAA Á Lê sung sướng nhảy vào phía sau màn hào quang, tiếng cười phấn khích vang vọng tám phương. Mộc Hoàng ở phía sau cũng tiến vào bên trong, vừa nghe thấy lời ấy, không thể nhịn được nữa, không cần nhẫn nữa , trực tiếp vung tay lên, một đạo lôi điện liền hướng phía Á Lê ném tới.
296 Đám người Mộc Hoàng và Phong Vân như chết lặng đi, thật không tin là đám hỏa hoạt kia đột nhiên biến mất. Không còn lại tí dấu vết nào, ngay cả vết chân cũng không thấy.
297 “A, đúng rồi, đúng rồi, là ân nhân đã cứu mạng lão đại Á Phi. ” Mỹ tinh linh tóc đen mang vẻ đẹp trung tính reo lên. “Đúng, đúng, chính là nàng. ”“ Thật sao…”“Á Lê, ngươi cũng có chút bản lĩnh đấy chứ.
298 “Ngươi chính là người có linh lực cỏ cây sao?”“Một nữ nhi xinh đẹp sao lại ăn mặc như nam nhân thế này ?. ”“Ngươi biết cái gì, đó là mốt bây giờ……”“Ngươi chính là Hách Liên Phong Vân, là ân nhân cứu mạng đã cứu lão đại A Phi của chúng ta phải không? Trông cũng đẹp nhưng đương nhiên không thể so với chúng ta.
299 Khẳng định là A Phi trở về đã nói gì đó về nàng cho bọn họ. Á Phi nghiêng đầu nhìn Phong Vân đang bước tới gần mình, vẻ mặt tuyệt mỹ không nhiễm khói lửa nhân gian bỗng nhíu nhíu mày.
300 Cảnh tượng như vậy lọt vào mắt Mộc Hoàng ở xa xa thành cảnh tượng thân mật. Nếu bỏ qua ngụy trang của Phong Vân, vẻ mặt nàng sáng lạn dương quang xinh đẹp.