1 Trời đất thưở sơ khai, một mảnh hỗn độn. Tương truyền có Bàn Cổ đại đế dùng phép thần thông khai thiên lập địa mới có thế gian vạn vật và nơi sinh sống của chúng.
2 (*)hai đứa con trai và con gái thuở nhỏ chơi với nhau hồn nhiên.
--- ------ ---
Trời thu mát mẻ như nước, đêm đen như mực.
Ồn ào náo động của thành thị ban ngày đã lui xuống nhường chỗ cho trầm tĩnh.
3 “Muốn đi với tôi, không có vấn đề, bất quá bởi vì nguyên nhân cơ thể, sẽ có tình huống bài xích, giống như lúc nãy, nếu muốn không có chướng ngại, thì em phải giống thân thể chúng tôi.
4 Nhìn Lam Dã Metheus ở trước mặt mình, Lạc Trần Quân không khỏi hỏi: “Hàm ý trong những câu nói vừa rồi là thế nào, sao tôi cảm thấy mình bị anh thiết kế?” Lam Dã cũng không quay đầu lại nói: “Làm sao tôi có thể thiết kế em chứ, em hiểu sai rồi, tôi luôn muốn tốt cho em.
5 “Trần, tôi không sao, em lại đây tôi có lời muốn nói, nhớ kỹ đừng ở gần thân thể tôi, nếu không em sẽ bị thương. ” Nghe thấy giọng nói yếu ớt của Lam Dã, trong lòng Trần Quân rối loạn, hoàn toàn không rõ tư vị gì.
6 Nhìn hai người biến mất ở khúc quẹo, năm vị công tước nhìn nhau, đưa tay đẩy cửa phòng ngủ, bước vào. Thuận tay đóng cửa lại, công tước Gusred im lặng chờ năm người ở cửa, ai cũng không nói gì.
7 Vương phi Phyllis nhìn con trai tỉnh dậy vừa vui mừng, vừa tức giận, so với lo lắng khi chưa tỉnh, cảm xúc lại xảy ra thay đổi vi diệu, “Ta thấy con ở bên ngoài thôn quê hồ đồ, giường mình cũng không biết, đến không tồi, vẫn còn biết ta là mẹ con, hừ, chính con nói, lần này là chuyện gì xảy ra?”
Sắc mặt Lam Dã Metheus khẽ thay đổi thành lúng túng, ngồi dậy, nịnh nọt nói với vương phi Phyllis: “Mẹ, làm sao con có thể quên người, trong cảm nhận của con, người là vĩ đại nhất, coi như con quên toàn bộ thế giới, con cũng sẽ nhận ra mẹ vĩ đại nhất của con, người đừng tức giận với con trai! Có được không? Thật ra lúc này không có chuyện gì, chỉ là đúng dịp đụng phải một vị đạo sĩ, bản lĩnh cao hơn con một chút, cho nên không chạy trốn.
8 Từ khi vừa vào cửa, Anlechi đã chú ý tới Trần Quân bên cạnh Lam Dã, lúc này, cô ta nở nụ cười mê người nhất với Lam Da: “Cơ thể Metheus không sao chứ, chúng tôi lo lắm đấy, vốn tôi còn nghi ở ngoài chờ ngài trị liệu xong, nhưng công tước Gusred lại không đồng ý, đợi mãi tới giờ mới tới thăm ngài.
9 Thấy mình vừa mở miệng đã làm Trần Quân bực tức. Lam Dã ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Thuận tiện kéo xa khoảng cách giữa Trần Quân và Dạ Minh Châu đầu giường.