261 “Người nào……”“Có địch nhân……”“Ầm ầm. ” Trong khi nhóm người trẻ tuổi đang bất bình cùng kinh hãi, trên đỉnh ngọn núi của Thánh Linh cung, là nơi đặt chuông vàng đã lâu không được sử dụng đến, mà nay lại vang vọng cả núi rừng, phá tan mây mù.
262 Những âm thanh răng rắc liên tiếp phát ra. Trong nháy mắt, hàng trăm tia chớp đánh xuống toàn bộ Thánh Linh cung. Những tên cao thủ đang đứng sừng sững ở trên bầu trời hình thành trận thế hộ vệ thấy trận thế của mình đã bị hạ thì đồng loạt biến sắc.
263 Nói xong, Sắc Tư khẽ cúi người thật thấp rồi thi lễ với Mộc Hoàng. Mộc Hoàng thấy vậy chỉ lạnh lùng quét ông ta liếc mắt một cái. Mộc Nhất đứng bên cạnh trầm giọng nói:“Như thế đã coi như đủ sao?”“Không, đương nhiên không.
264 Mặt Mộc Hoàng khẽ chạm vào mặt Phong Vân. Mộc Hoàng một phen vừa ngăn Phong Vân lại , vừa vung kiếm khẽ chộp tới làn khói nhẹ kia. Làn khói đó rõ ràng hướng về phía hắn, nhưng không biết tại sao dường như có người điều khiển, khi gần đến chỗ hắn lại chuyển hướng phóng về phía Phong Vân.
265 Gió khẽ thổi qua, song vẫn chỉ là một mảnh yên tĩnh không tiếng động. “Nam Viên đế quân, xin thứ cho lão hủ đang bế quan, không thể tự mình ra gặp đế quân, mong đế quân bao dung.
266 Hôm nay việc hắn rõ ràng có thể cho nàng công đạo, giải quyết chu toàn việc này, vì sao nàng không chịu mà phải lập ra ước định ba năm sau?Tôn nghiêm của nàng quan trọng đến thế sao ? Tôn nghiêm của nàng khiến nàng không muốn dựa vào hắn sao ?Mộc Hoàng mặt trong nháy mắt đen lại.
267 “Cung tiễn Nam Viên đế quân. ” Thanh âm Mục Thương từ nơi xa truyền đến, vô cùng hữu hảo cùng cung kính. Mộc Hoàng cứ thế nghênh ngang đi xa, hoàn toàn không thèm đáp lời.
268 “Thuộc hạ hiểu được. ” Bị miễn đi chức vụ ,Sắt Tư cảm thấy có chút không phục nhưng sau khi tận mắt thấy những biến hóa vừa rồi thì lông chặt lông mày lại, chậm rãi khom người trước Mục Thương.
269 Ba năm, ba năm Hách Liên Phong Vân có thể cường đại như thế nào chứ. Đây chính là cơ hội để bọn hắn quang minh chính đại giáo huấn Phong Vân. Đến lúc đó cho dù Nam Viên đế quân có muốn bao che khuyết điểm, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn.
270 Nàng không muốn bởi vì nàng mà lôi cả Nam Viên vào, nàng thật hy vọng sẽ không phải liên lụy đến những người vô tội khác. Huống hồ, thuộc hạ của Mộc Hoàng cho dù không nói ra nhưng trong đầu cũng sẽ không thoải mái, ai lại hy vọng đế quân nhà mình vì nữ nhân khai chiến chứ, đó là hành vi chỉ có bọn hôn quân mới làm….
271 Phong Vân nghe vậy, mi khẽ cong lên, hôn vào cổ Mộc Hoàng khẽ nói:“Chúng ta đây…… ừm……”Lời còn chưa nói hết, thân thể nàng khẽ run lên, sau đó là cứng đờ.
272 Chết tiệt, Thánh Linh cung này sao lại có quan hệ với bọn chúng ?“Đừng ngây ra đó nữa, thứ này xử lý thế nào?” Mộc Hoàng dường như đã hiểu được, lập tức quát lớn.
273 Cùng khắc đó, Mộc Hoàng chậm rãi thu hồi tay, bắt đầu điều tức. Ba ngày ba đêm, không ngừng phong ấn, mới làm cho linh lực màu đen cổ quái ngừng lộn xộn, việc này thật sự đã tiêu hao không ít linh lực của hắn.
274 Phong Vân nghe vậy thì nhíu mày nói:“Là làn khói nhẹ kia à?”Ba ngày này nàng đã suy nghĩ rất nhiều, nàng cũng đã xem xét lại những việc ở Thánh Linh cung, nàng cảm thấy khả nghi nhất chính là làn khói nhẹ trong chiếc hòm kia.
275 Hắn thật không dám nghĩ nữa. Phong Vân dịu dàng cầm lấy tay Mộc Hoàng gắt gao cầm lấy. Hoàng kim sư tử nhìn hai người trước mặt, nửa ngày sau mới nói tiếp :“Hoa Chi Linh cùng Mộc Chi Tâm ta không biết ở nơi nào, ta đã từng thấy Thảo Chi Hồn , chỉ là người giữ nó quá mức cường đại, giờ không biết người đó ở đâu ròi.
276 Ánh mặt trời lóe sáng như ngọc, một quang ảnh hiện ra. Á Lê rất vui vẻ nhanh chóng chạy tới, cao giọng nói: “May là ta đã để lại trên người ngươi một chút linh khí của ta, bằng không thật không biết ngươi chạy đi đâu, ngươi thấy ta thông minh chưa ?”.
277 Trong phút chốc, toàn bộ trời đất một phương đều trở thành không gian của hắn. Cỏ cây bốn phía hoàn toàn cùng hắn dung hợp thành nhất thể. Cỏ cây cũng là hắn, hắn cũng là cỏ cây.
278 Phong Vân lập tức xoay người ôm lấy cánh tay Mộc Hoàng , vội vàng nói:“Đừng động thủ, người một nhà, người một nhà cả. ”Một bên hướng Á Lê nói:“Ta là tẩu tẩu của ngươi, mau dừng tay lại cho ta.
279 Chủ nhân chính là lão bà. ” Á Lê dù đã bị móng vuốt của tiểu hoàng kim che lại nhưng vẫn không sợ chết thốt ra ra một câu. Phong Vân nghe thế đành bó tay, Á Lê này……Lập tức, Phong Vân xoay người nhìn sắc mặt đen tối của Mộc Hoàng nói:“Cho ta ba triệu.
280 Cùng lúc, Á Lê đứng trước mặt Phong Vân, đột nhiên nhíu mày, mở miệng nói. Á Lê không chạm vào Phong Vân, chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn được vấn đề.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50