1 “A!” Một chậu nước đá từ trên đổ xuống, làm ướt đẫm cả người Lâu Tử Khê. Cô nghe được âm thanh cười đùa của người bên ngoài. Tức giận không thể nhịn được, mở cửa phòng WC lao ra.
2 “Cô rõ ràng biết Nhược Hi sợ cô, nó tâm địa thiện lương, căn bản không có khả năng vạch trần cô. An Tử Khê, lòng dạ của cô quả nhiên ác độc. ” Lâu Tử Hoán nhướn mày, ức hiếp người khác, còn bày ra bộ dạng ta không sai quật cường, Lâu Tử Hoán càng nhìn càng chán ghét.
3 “Lâu Nhược Hi, cô đứng lại!” Lâu Tử Khê từ nhìn thấy Lâu Nhược Hi từ thật xa, lớn tiếng kêu cô ta dừng lại. Lâu Nhược Hi sợ hãi quay đầu, ánh mắt chột dạ cúi đầu.
4 “Cô cười cái gì?” Bên má xinh đẹp của cô nhanh chóng sưng đỏ, in lại rõ ràng dấu bàn tay. Trong lòng không biết từ đâu lại tồn tại căng thẳng, một tia áy náy cùng hối hận nổi lên.
5 Cô liều mạng muốn né tránh môi hắn, cô không bao giờ muốn phải chịu bị hắn dụ hoặc nữa, không cần bị nhục nhã nữa. Nhưng là, cô trốn không thoát khỏi hắn, hắn nắm lấy cằm của cô, bắt ép cô hé môi ra.
6 Lâu Tử Khê một thân một mình chật vật về nhà, người hầu thấy quần áo cô bẩn, tóc rối tung, đều cúi đầu thì thầm nói nhỏ. Cô cúi đầu đi thẳng lên lầu, vừa vặn gặp phải An Dạ Vũ đi xuống lầu.
7 Cô từ phòng tắm đi ra, An Dạ Vũ khoanh tay trước ngực ngồi ở trên giường chờ cô, một đôi mắt xếch tam giác gắt gao nhìn chằm chằm cô. “Đứa con gái chết tiệt kia, mày lại đây cho tao!”Cô đã có chuẩn bị tâm lý, mẹ khẳng định là sẽ không bỏ qua cho cô.
8 Đánh như vậy, An Dạ Vũ không trút hết cơn tức giận. Vụt nhảy xuống giường, lao ra ngoài cửa. Trong chốc lát cầm chổi lông gà đi vào, bắt đầu chính là hung hăng đánh.
9 “Cô tuyệt đối không đáng giá được người ta thương hại!” Trừng mắt liếc cô một cái, Lâu Tử Hoán hít sâu một hơi, mở hòm thuốc ra, nhất váy ngủ của cô lên bôi thuốc cho cô.
10 Lâu Tử Khê xin nghỉ ba ngày, thẳng đến khi vết thương trên mặt nhìn không ra mới đi đến trường. Mấy ngày nay người hầu ra ra vào vào, rất là bận rộn. Lâu Tử Hoán rất ít khi ở nhà cũng có thể thấy được bóng dáng của hắn ở nhà, tên con trai yêu em gái tới phát cuồng này đang hăng hái làm party sinh nhật cho cô em gái.
11 Cô phải thừa nhận rằng bản thân đã gặp ma, mới có thể như vậy, khi bị hắn kéo vào phòng hắn, nhìn hắn nặng nề đóng cửa phòng, cô nghĩ như vậy. Lâu Tử Hoán một tay nắm lấy cổ tay cô, một tay bóp chặt cổ cô hung hăng trừng mắt “An Tử Khê, cô quả thực nghĩ rằng tôi sẽ không đem cô làm thành cái gì, cư nhiên dám lần nữa khiếu chiến giới hạn của tôi?”Tử Khê thấy khuôn mặt tuấn tú kia tức giận đến biến xanh, sức lực hắn vô cùng lớn, trên cô cảm giác vô cùng đau đớn.
12 Toàn bộ buổi chiều, Lâu Tử Khê cũng không có xuất hiện, Lâu Tử Hoán rất hài lòng, rốt cục đã cho cô gái kia một bài học, vẻ mặt ảm đạm trên mặt Nhược Hi cũng đã biến mất.
13 Ba giờ sau, Tử Khê cuối cùng cũng được ra khỏi phòng cấp cứu, thoát khỏi nguy hiểm. Lúc Lâu Tử Hoán ký tên, tự xưng mình là anh trai cô, kết quả bị bác sĩ nói ột bài.
14 Ngày kế tiếp An Dạ Vũ mới biết cô phải nằm viện, đến thăm cô một lần, thấy cô không có việc gì nên không đến lần nào nữa. Nửa tháng sau, cô khỏi bệnh xuất viện.
15 “Anh bớt ra vẻ đi! Anh đi rồi tôi không biết có bao nhiêu vui vẻ, tôi hận không thể cách anh thật xa, đỡ phải bị anh tìm đến làm phiền!” Thân thể hắn rất nặng, mùi rượu nồng nặc phả thẳng vào mặt cô, cô nhíu mày, “Lâu Tử Hoán, đồ quỷ rượu nhà anh, buông!”Lâu Tử Hoán vẻ mặt tà mị cười, trên người cô chỉ mặc một bộ đồ ngủ màu hồng hai dây.
16 Lâu Tử Hoán giống như không nghe thấy cô nói, vùi đầu ở trước ngực cô, vừa mút vừa cắn, nghe được Tử Khê kêu đau rên rỉ càng thêm hưng phấn, da thịt của cô mềm mại như miếng đậu phụ, còn có mùi thơm tự nhiên.
17 “Đứa con gái chết tiệt kia!” Sắc mặt An Dạ Vũ trắng bệch, đi lên tát cô một cái, “Mày dĩ nhiên làm ra loại sự tình này, mày có mặt mũi hay không. Đồ đĩ, dâm đãng, ngày trước tao nên uống một bát thuốc kết kiễu mày, đỡ phải chịu mày làm cho tao mất mặt xấu hổ.
18 Lâu Ngọc Đường phát hiện cô đi xuống lầu trước tiên, mặt không chút thay đổi nói: “Tử Khê, cô lại đây!”Lâu Tử Khê chần chừ, đối diện tất cả mọi người đều là một phe, chờ đến thẩm phán cô.
19 Tám năm sauKhách sạn năm sao cao cấp nổi tiếng ở thành phố A, khách sạn Quân Luân, đang tổ chức một buổi biểu diễn thời trang, nghe nói trong buổi biểu diễn này quy tụ rất nhiều ngôi sao thời trang.
20 “Chính là tập đoàn Lâu thị a!” Trần Hựu An nghĩ đến chắc là lòng Tử Khê dao động, vội nói, “Em hẳn là biết, tập đoàn Lâu thị nằm trong năm trăm tập đoàn đa quốc gia mạnh nhất thế giới, thương hiệu thời trang của tập đoàn này đều được trưng bày ở các trung tâm thương mại lớn.