41 Hai người đang nói, hội trường đột nhiên xôn xao. Bọn họ đồng loạt quay đầu lại , ở cửa một người toàn thân âu phục màu đen bước vào. Phía sau còn có vài người đi theo, đeo kính mắt đen, chỉ khác với ông chủ của họ ở bộ trang phục màu đen, vừa nhìn liền biết là vệ sĩ.
42 Lâu Tử Hoán ôm cô trở lại trong phòng mình , vừa mở cửa ra thì lại thấy Nhược Hi nằm ở trên giường của hắn. Trong phòng hắn không có thay đổi, đặc biệt là chiếc giường kia.
43 Tử Khê khóc trong chốc lát, vì quá mệt, liền ngủ thiếp đi. Sau khi tỉnh lại, thân thể có phần nhẹ nhàng khoan khoái, cơn đau bụng cũng tan biến. Cô tới phòng tắm tẩy trang.
44 Lâu Tử Hoán dìu cô về phòng nghỉ ngơi, dưới lầu còn có khách khứa nên hắn phải xuống đón tiếp. Trước khi xuống hắn nghiêm giọng dặn cô: “Cô nhất định phải ở yên đây, đừng có đi đâu đấy, thử nhìn lại chính mình đi, xem mặt mũi có còn ra cái gì không.
45 Cô thấy hắn từng bước một tới gần cô, giống như một người đến báo thù. Cô nắm chặt ga giường, tim đập như sấm nhìn hắn. “Thì ra tôi là con mồi của cô!” Hắn đặt khay xuống, gắt gao nhìn chằm chằm cô, “Kế hoạch của tôi ngược lại đã giúp cô đạt được mục đích, phải không! An Tử Khê, diễn xuất mưu tính của cô rất hoàn hảo, giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của Oscar chính ra phải ban tặng cho cô mới phải.
46 Tử Khê ngồi ở ghế sau, trên mặt phải còn nong nóng đau rát. Rõ ràng cái gì cũng chưa ăn được, ăn gì vào đều nôn hết ra, dạ dày vẫn là rất khó chịu. “Bác Trương, dừng xe!” Bác Trương từ qua kính chiếu hậu nhìn cô một cái: “An tiểu thư, tôi đáp ứng với thiếu gia phải đưa cô về nhà của cậu ấy.
47 Tử Khê trở lại cái tổ nhỏ của mình, nằm trên sô pha, toàn thân thả lỏng. Cả buổi tối, cô đều bị vây trong nước sôi lửa bỏng. Ở Lâu gia xảy ra đủ việc quá sức đối với cô, cô nhắm mắt lại, muốn làm ình nghỉ ngơi một lát.
48 Tử Khê ngủ thẳng đến giữa trưa mới tỉnh, Lâu Tử Hoán đã muốn đi rồi. Lâu Tử Hoán lúc gần đi có nói cái gì đó, hình như hôm nay sẽ có hoạt động. Cô không nghe rõ lắm, càng không muốn để ý.
49 Tử Khê ngồi ở trên xe như ngồi trên đống than, Lâu Ngọc Đường căn bản không để cô vào mắt, chỉ cùng Lâu Nhược Hi nói chuyện. Cô vốn tưởng bỏ qua, chỉ coi như mắt không nhìn thấy, lỗ tai không nghe thấy.
50 Xe đi không nhanh, đi qua phố xá sầm uất. Tử Khê rất muốn kêu to, nhưng Lâu Ngọc Đường ngồi bên cạnh cô cũng rất bình tĩnh. Những người đó cũng không có trói chặt cô, càng không có động tay động chân, cô muốn kêu to là hoàn toàn có thể.
51 Lạch cạch một tiếng, dao nĩa trong tay cô rơi xuống bàn, thanh âm chói tai lanh lảnh. Cô khiếp sợ nhìn Hắc Diệu Tư, không thể tin được lời vừa rồi mình nghe được.
52 Lâu Ngọc Đường tức giận đến thở phì phò, ông ta bận tâm đến Hắc Diệu Tư đang ở một bên xem kịch vui. Đành phải nói: “Hắc thiếu, để anh chê cười rồi! Tử Khê rất tùy hứng, lời nói đại nghịch bất đạo nào cũng đều nói ra khỏi miệng.
53 “An Tử Khê, cô là người đàn bà đầu tiên nói chuyện với tôi như vậy!” Hắc Diệu Tư trên mặt lộ ra vẻ tán thưởng. Tử Khê chỉ cảm thấy vẻ tươi cười của hắn thực sự chói mắt, càng chán ghét hắn cái loại này không ai bì nổi, biểu hiện ta là cao quý của hắn.
54 Ra khỏi biệt thự, Lâu Tử Hoán đưa An Tử Khê vào xe của mình rồi đóng sầm cửa xe lại, dặn dò vệ sĩ đi theo: “ThạchNam, anh đưa ba tôi về nhà cũ!”ThạchNamtrả lời: “Vâng thưa Lâu thiếu, tôi bảo An Nguyên cùng Tiêu Tề đưa cậu về!”“Không cần!” Hắn nói xong mở ra cửa xe, “Chăm sóc ba tôi cho tốt!”“Tử Hoán!” Lâu Ngọc Đường gọi hắn lại, “Đã muộn thế này, con còn muốn đi đâu? Theo ba về nhà!”Lâu Tử Hoán liếc mắt nhìn ba một cái, chỉ là lạnh lùng cười, lên xe chuyển động tay lái, không chút do dự đi lên phía trước.
55 Giữa trưa Tử Khê nhận được điện thoại của mẹ, nói muốn gặp mặt. Cô rất muốn trực tiếp không để ý đến bà ta, nhưng là cô cũng biết nếu không để ý tới bà ta, bà ta hẳn là sẽ đến thẳng đây giết cô.
56 Họp xong, Lâu Tử Hoán bị Lâu Ngọc Đường gọi lại. Tử Hoán đương nhiên cũng đoán được, ba tìm hắn có việc gì?Cùng Lâu Ngọc Đường vào văn phòng của hắn, Lâu Ngọc Đường mở đầu nói luôn: “Ba hôm nay gặp đứa con gái Tử Khê kia!”Lâu Tử Hoán bĩu môi, có thể tưởng tượng, An Tử Khê có tài năng chọc người khác tức điên.
57 Tử Khê về thẳng nhà, nằm trên ghế sô pha nghe nhạc. Đến 6 giờ, cô đoán Lâu Tử Hoán sắp về đến, đột nhiên hăng hái muốn làm bữa tối. Vì thế bắt đầu vo gạo, rửa rau, xào rau.
58 Thiên hạ còn có người đàn ông so với hắn càng đáng giận, càng đáng ghét hơn hắn sao? Hắn cậy vào sức mạnh của mình hết sức bắt nạt cô nếu có thể. “Lâu Tử Hoán, anh còn có thể càng ác liệt hơn sao?”Lâu Tử Hoán cười tà mị, tay hắn di động trên da thịt trơn mịn của cô.
59 Tử Khê trang điểm lại, may mắn Lâu Tử Hoán coi như có điểm lý trí, không lưu lại vết hôn trên người cô. Xác nhận bản thân đã xinh đẹp, cô mới theo Lâu Tử Hoán xuống xe.
60 Lâu Tử Hoán ở một bên nhìn, hắn kinh ngạc, An Tử Khê không ngờ sẽ có lúc ôn nhu như vậy, đối tượng lại là một đứa bé gái. Tuy rằng trong lòng nổi lên bất mãn cũng tức giận, nhưng là nhìn đến đám phóng viên ở dưới chụp ảnh, nghĩ đến An Tử Khê ngày mai sẽ được viết thành một thiên sứ tình yêu.