361 Khủng khiếp hơn hẳn lần trước, xuất hiện trước mắt bọn họ chính là những chín cái đầu, chính xác là chín cái đầu rắn đang chĩa ra chín phương hướng, còn thân thể của chúng lại giống như thân rồng.
362 Sau đó lôi chi thần phạt ở trong tay hắn vẽ một vòng tròn trên bầu trời, quát lạnh một tiếng:“Diệt. ”Một lời của Mộc Hoàng vừa hạ xuống, hào quang trên lôi chi thần phạt đột nhiên chớp động, phản chiếu vô cùng chói mắt.
363 Linh lực dao động, nhanh chóng xuyên qua phá hủy triệt để nhưng gì còn xót lại. Lần đầu xuyên qua, làm phân tán hắc ám lực. Lần hai xuyên qua, trừ khử hơi thở của hắc ám lực.
364 Phong Vân không trả lời lại, nhưng nhìn hành động của nàng là đủ hiểu, động tác càng lúc càng nhanh hơn, linh lực tỏa ra cũng vô cùng mạnh mẽ. Điện thiểm lôi minh bùng phát như lửa cháy lan ra đồng cỏ.
365 Á Phi cùng với những tinh linh ở đây giúp Phong Vân khống chế lực lượng cổ quái trong người có ích hơn hắn nhiều. Mộc Hoàng trong lòng đang có vô vàn tâm tư, Hoàng Kim sư tử nói đúng, hắn cũng rất rõ, nhưng……Nhìn thật lâu vào vầng sáng bao quanh Phong Vân, tay Mộc Hoàng gắt gao nắm thành quyền.
366 Sảnh trước cung điện trở nên vô cùng náo nhiệt. Ở trong cung điện, Đỗ Tư, Hỏa Lôi, Đỗ Vân vẻ mặt lại rất trầm trọng. “Tộc trưởng, tại sao tình trạnh cây sinh mệnh thụ đến giờ vẫn không có chút khởi sắc, người nói phải làm sao bây giờ?” Hỏa Lôi nhíu mày nói.
367 Nếu nói trước kia Phong Vân chỉ là sông nhỏ thì bây giờ đã hóa thành trường giang. “Rốt cuộc đã tu luyện xong. ” Hoàng Kim sư tử mắt sáng ngời, chạy ngay về hướng đó.
368 Phong Vân cau mày, Thực Phách Thiên, cái tên này mới không dễ nghe. “Tiểu Thực rất dễ nghe. ”“Không hay, ta là Thực Phách Thiên. ”“Tiểu Thực. ”“Thực Phách Thiên.
369 Các tinh linh bình thường như bọn họ rất ít có cơ hội được thấy cây sinh mệnh, họ biết được vì lần trước Phong Vân có thể khiến cây sinh mệnh tràn đầy sức sống trở lại.
370 Quanh cây sinh mệnh tỏa ra những vầng ánh sáng tràn đầy sức sống. Những tinh linh đang vây xem xung quanh đều kinh ngạc không thốt lên lời, chăm chú nhìn vào cây sinh mệnh.
371 Một luồng linh lực tràn đầy sức sống nhanh chóng lan ra toàn bộ sa mạc. Những hỏa hạt ở giữa sa mạc phát hiện mới vừa rồi chúng còn đứng giữa sa mạc, một khắc sau đã đứng trong ốc đảo, mờ mịt nhìn xung quanh……Linh lực của cây sinh mệnh bao trùm một phương.
372 Từ nay về sau, chỉ cần Phong Vân nói một câu, bọn họ dù phải vượt lửa quá sông, cũng quyết làm cho bằng được. Gió nổi lên, ốc đảo đã biến mất hơn nghìn năm một lần nữa được hồi sinh.
373 Tinh Linh tộc trưởng cũng nở nụ cười. “Phong Vân, ta sẽ không đi cùng ngươi. ” Trong cung điện, Mạc Nhan hướng Phong Vân nói:“Ta hiện tại muốn học Thái Nhất bàn, ta muốn ở lại nghiên cứu.
374 Phong Vân không nói gì, tên Á Lê này…Sau đó nàng ngẩng đầu lần lượt nhìn thấy Á Phi, Hỏa Phượng cùng chín chiến binh tinh linh, đây là…“Phong Vân , Mộc Hoàng là Nam viên hoàng đế, Nam Viên xa xôi, đi đường sẽ gặp nhiều khó khăn, ngươi hãy mang theo mấy tiểu tử này đi cùng.
375 “Phong Vân , đi, đi, ta chưa từng được đi ra ngoài, hôm nay được đi ra ngoài mở rộng kiến thức khiến ta vô cùng phấn khích. ” Hỏa Phượng xoa tay nói. Mấy đại tinh linh chiến đấu không nói lời nào, trực tiếp phụ giúp Phong Vân lên đường.
376 Phía dưới vô cùng ầm ĩ, thoạt nhìn có vẻ Tinh Quan này rất được hoan nghênh. “Đừng tranh nhau, đừng tranh nhau nữa. Chẳng phải mọi người muốn được nghe tin tức mới nhất sao? Chúng ta đừng nói nữa, để Tinh Quan tiết lộ một chút ọi người cùng nghe nào.
377 “Phải nói Đế quân của chúng ta quả thực lợi hại, Đế quân của Thiên Khung từ ngàn dặm xa xôi cũng phải tới đây đề nghị kết làm thông gia, việc này chưa từng có trong cả ba đại lục này đâu nhé.
378 Đám tinh linh bên cạnh đều giật giật khóe miệng. “Phong Vân, an tâm, chớ nóng nảy! Đây chỉ là tin vỉa hè thôi. ” Á Phi chậm rãi buông miếng heo quay trong tay ra rồi hướng về phía Phong Vân nói một câu.
379 Tiếng bước chân khe khẽ vang lên, một hàng mười người đang chậm rãi khoan thai từ trên lầu cao bước xuống. Tiếng huyên náo xung quanh không biết bắt đầu từ bao giờ bỗng trở nên tĩnh lặng.
380 Ngữ điệu của Hỏa Phượng rõ ràng mang đầy vẻ ra lệnh nhưng vào trong tai những người bên dưới lại trở thành âm thanh líu lo như tiếng đàn của thần tiên.