381 Tại Nam Viên, mùa thu năm nay khiến người ta phải khiếp sợ. Ba người đứng đầu của ba đại lục lần đầu tiên cùng tụ họp ở Nam Viên. Như lửa cháy dữ dội lan ra đồng cỏ, tin tức này trong nháy mắt đã tràn ngập khắp các xó xỉnh của đại lục Nam Viên.
382 Giữa khung cảnh tràn đầy màu sắc rực rỡ, mười sáu con dực long* nâng một cỗ xe thật lớn chậm rãi lướt tới. (*Dực long: Đại loại như khủng long bay)“Đế quân Tinh Vực xin được tiếp kiến Đế quân Nam Viên!”Theo sau cỗ xe khổng lồ, một đàn tinh vệ chỉnh tề cùng cất tiếng hót kiêu ngạo mà cung kính, tiếng hót vút lên trời cao và vang vọng khắp kinh đô Nam Viên.
383 Đứng giữa ngã tư của kinh đô Nam Viên, tất cả dân chúng đều được tận mắt nhìn thấy toàn bộ khung cảnh tiếp đón long trọng. Mọi người đều căng mắt nhìn về phía Đế cung.
384 Giữa tiếng ồn ào huyên náo vang lên tận trời xanh, Phong Vân nhìn về phía Mộc Hoàng rồi cong cong khóe miệng và mỉm cười đầy tà khí. Nàng vung tay ra hiệu cho đám người phía sau rồi quay đầu bước đi.
385 Dân chúng đã sớm nghe được tin tức về đại hội giao lưu, hơn nữa còn có mười ngày để chuẩn bị nên hôm nay bọn họ đều đồng loạt đóng cửa và tiến về phía cung Phỉ Thúy.
386 Ngàn Dạ Cách liếc nhìn vẻ mặt không hề có bất cứ biểu hiện gì của Mộc Hoàng rồi nhẹ nhàng cong cong khóe miệng, “Xem ra ta đã tới đúng thời điểm tốt rồi, hôm nay có thể được chứng kiến tận mắt cảnh tượng nào nhiệt này, thật khiến người ta hâm mộ.
387 Vị công tước vạm vỡ vừa nói dứt lời thì những âm thanh phụ họa lại lập tức dậy lên đến tận trời xanh. Nghe vị công tước kia nói vậy, Đế nữ Thiên Khung chỉ mỉm cười và đứng yên một bên, từ người nàng ta toát ra vẻ tự tin và vạn phần cao ngạo.
388 Đế nữ Thiên Khung Phượng Vũ Phi không nhìn bất kỳ ai trong đám nam nhân Nam Viên đang đứng trước mặt, nụ cười cởi mở trên mặt vẫn không chút thay đổi, trông nàng ta vẫn đầy vẻ cao ngạo và phóng khoáng.
389 Khuôn mặt khẽ ngẩng lên mang theo nụ cười tà hồn xiêu phách lạc học được từ vực sâu tăm tối, Phong Vân chậm rãi đưa mắt nhìn cảnh tượng xung quanh một lượt.
390 Ngàn Dạ Cách đột nhiên mở to mắt xem xét Phong Vân từ trên xuống dưới mấy lần. Ngay sau đó, như thể vừa phát hiện ra điều gì, hắn lại nở một nụ cười cực kỳ thoải mái, ánh mắt nhìn về phía Phong Vân ẩn hiện vài phần thâm ý kín đáo.
391 Giữa tiếng trầm trồ khen ngợi, Tiểu vương gia Mộ Dung Tỉnh của Đệ nhất thế gia Nam Viên ngẩng đầu ưỡn ngực đứng dậy rồi hướng về phía Phượng Vũ Phi chắp tay một cái, tư thế của hắn hết sức phong lưu và vô cùng phóng khoáng.
392 Một bức tranh sơn thủy đã nhanh chóng được hoàn thành, Mộ Dung Tỉnh lùi lại phía sau mấy bước rồi cười nói, “Vụng về rồi!”“Mộ Dung huynh bảo thế này là vụng về thì chúng ta chắc chẳng dám ra tay nữa.
393 Mộc Hoàng nghe được lời khen của Phượng Vũ Náo và Ngàn Dạ Cách thì nở nụ cười nhàn nhạt đầy tự tin và kiêu ngạo, “Nam Viên không có sản vật phong phú như Thiên Khung và Tinh Vực nên chỉ có thể dựa vào việc không ngừng vươn lên.
394 Mười lăm vị tuyển thủ đều đã biểu diễn xong, chỉ còn lại một mình Hách Liên Phong Vân của Di tộc thượng cổ. Nhìn qua thì linh lực của người này không cao nhưng linh lực của đám tùy tùng theo hắn lại ột cách thái quá.
395 “Cái này là có ý gì? Di tộc thượng cổ định biểu diễn tay nghề rèn sắt ư?” Sau một khoảng thời gian im lặng ngắn ngủn, người đứng gần nhất là Mộ Dung Tỉnh đè thấp giọng quay sang nói với người bên cạnh hắn là Phong Ma Thiên.
396 Mà Lâm Quỳnh này chẳng qua chỉ là một kẻ có cấp bậc linh hoàng. Người này kém bọn họ những gần mười bậc. Sao có thể thế được? Sao có thể làm vỡ…Lần này, sự ảo diệu của đồ vật kia đã khiến tất cả mọi người trên dưới đều đứng ngồi không yên.
397 Đứng trên võ đài, Đại tướng quân của Nam Viên dường như muốn xông thẳng đến chỗ Phong Vân, vẻ lãnh khốc trên mặt lúc này đã được thay thế bằng sự kích động không nói nên lời, “Thỉnh ngài cho ta xem xét thần khí này một chút có được không?” Loại thần khí này không có tác dụng nếu đối chiến trực tiếp nhưng nếu dùng khi đánh giặc thì lợi ích chắc chắn tăng vọt.
398 Việc nhỏ, quả thực là việc nhỏ!Mà lần này Phong Vân đến đây, nếu muốn thừa nhận cái người Mộc Hoàng kia thì nhất định phải tranh đoạt để hắn phải nằm gọn trong lòng bàn tay nàng, nếu có bất kỳ ai dám như hổ đói rình mồi thì nàng đều sẽ giết không tha.
399 “Khoan đã! Di tộc thượng cổ đã hạ cố đến đây thì Đế cung Nam Viên ta chẳng lẽ lại không biết cấp bậc lễ nghĩa, mời Di tộc thượng cổ tiến cung một chuyến!” Ngay khi Phong Dương vừa dứt lời thì tiếng nói đằng đằng sát khí của Mộc Hoàng đã truyền đến.
400 Hai người nhất thời còn chưa mở miệng nói chuyện mà chỉ lấy khí thế đối nhau khiến người bên ngoài cũng phát hiện ra sự bất thường. Tể tướng Nam Viên Ma Ha Cách thấy hai người có biểu hiện không thích hợp thì lập tức lắc mình một cái rồi xuất hiện bên cạnh Mộc Hoàng.