441 Ánh trăng bao phủ mặt đất. Khuôn mặt đằng sau chiếc mặt nạ vô cùng xinh đẹp và linh lợi, cái mũi kia, rồi đôi mắt đó, mọi thứ trên khuôn mặt này dường như giống Phong Vân đến năm sáu phần, hai người còn giống nhau ở vẻ kiêu ngạo bất phục, giống nhau ở tư thế hiên ngang oai hùng, và giống nhau ở vẻ xinh đẹp rạng rỡ.
442 “Tiểu tử nhà ngươi vẫn hư hỏng thế nhỉ, rồi, Phong Vân nhà ta là đẹp trai nhất!” Lời này vừa dứt, cả Phong Vân lẫn Phong Lôi đều nhất thời ngửa đầu cười to.
443 “Tỷ phu!” Phong Vân lập tức cười tươi như hoa nhìn về phía Mạnh Khoát. Một tiểu tử với hai bàn tay trắng năm đó giờ đã được thăng đến chức vị cao như vậy, đại tỷ của nàng quả nhiên không nhìn lầm người.
444 “Đúng vậy?” Sắc mặt Phong Lôi trong nháy mắt trở nên xanh lè, sau khi lặp lại câu trả lời của Phong Vân, nàng ấy túm mạnh lấy cổ áo nàng, “Tiểu tử hỗn xược nhà ngươi lại gây ra chuyện lung tung lộn xộn gì thế này? Dám mạo danh đến nơi này lừa Nam Viên, đệ điên rồi hả?”Phong Vân thấy vẻ mặt Phong Lôi phút chốc trở nên lo lắng thì vỗ vỗ lên bả vai nàng ấy rồi cười nói, “Không việc gì, đệ đã đến đây thì đương nhiên có cách giải quyết, tỷ không cần lo.
445 Chỉ nói một câu với Phong Vân xong, Ngàn Dạ Cách liền mỉm cười phất tay với ba người rồi xoay người sảng khoái rời đi. Phong Vân nhìn theo bóng dáng cao hứng của Ngàn Dạ Cách, sâu tận đáy lòng bỗng thầm cất tiếng than trời.
446 “Đệ đó, mấy năm nay chúng ta không biết đệ đã gặp được duyên kỳ ngộ gì mà đạt được thành tựu như ngày hôm nay, nhưng mà Phong Vân à, chuyện này tốt nhất là đệ nên nghe lời ta và tỷ tỷ của đệ.
447 Giữa bóng đêm mênh mông, những ngôi sao trên trời càng tỏa ra ánh sáng lung linh huyền ảo. “Phong Vân, đây là tẩm cung của Đế quân Nam Viên đó. ” Đứng bên ngoài tẩm cung của Mộc Hoàng, Mạnh Khoát khẽ chau mày nhắc nhở Phong Vân.
448 Hắn vươn tay kéo Phong Vân lại rồi giữ chặt lấy nàng nhưng không hề mở miệng phản bác. “Hả?” Một hồi lâu Phong Lôi mới lấy lại được tinh thần, từ khóe miệng nàng ấy nghẹn thốt ra một chữ.
449 Vạn vật chìm trong bóng đêm, gió thu lạnh đến thấu xương. Phong Vân luống cuống tay chân. “Tránh ra, tránh ra! Ta đến đây!” Tiểu Thực hút một ngụm nước làm cho đóa hoa căng phồng lên rồi lắc lư thân người và dùng lá kéo Phong Vân ra, đầu hoa khổng lồ của nó cúi xuống người Phong Lôi vừa ngã rồi hô lên một tiếng.
450 Nhưng hiện giờ chuyện này lại dính dáng tới Phong Lôi và gia tộc Hách Liên, việc này không dễ giải quyết. Nếu làm không tốt thì sẽ liên lụy tới Phong Lôi và Mạnh Khoát.
451 Phong Lôi quay đầu nhìn Tiểu Thực to lớn, trên mặt khôi phục vẻ nghiêm nghị, “Ngươi thì biết cái gì!” Dứt lời, nàng ấy quay đầu nhìn Phong Vân rồi nói, “Muội có thấy vậy không?”Phong Vân đang tựa vào trong lòng Mộc Hoàng, thấy Phong Lôi hỏi vậy, nàng không khỏi cười khổ, “Muội cũng không ngờ tới chuyện này.
452 Phong Lôi vừa nghe thấy thế liền gõ lên đầu Phong Vân một cái rồi cả giận nói, “Rốt cuộc muội đã gây nên chuyện lung tung lộn xộn gì thế hả?”Mấy vị đế quân đều đã biết, việc này chẳng phải là Phong Vân đã tự chuốc họa vào thân hay sao.
453 Như vậy, tiếp theo Phong Vân nhất định sẽ phải đối mặt với Thiên Khung và Tinh Vực, đối mặt với ý đồ diệt trừ nàng của hai đại lục. Biết được sức mạnh của Phong Vân đến đâu thì trong lòng bọn họ cũng sẽ có cơ sở để tính toán mọi việc, nếu phía Tinh Vực có hành động thì hai người bọn họ sẽ ở bên trong giúp nàng một phen.
454 Tẩm cung nhất thời yên tĩnh trở lại. Mộc Hoàng nhíu mày trầm giọng hỏi, “Có chuyện gì?” Đã muộn thế này ông ta còn có chuyện gì cần bẩm báo?Ma Ha Cách tự tiện đẩy cửa tẩm cung đi vào, trong tay cầm một thiếp mời bằng tinh thạch được khảm ngũ sắc.
455 “Ngươi mở bảo khố ra để tìm mấy thứ đi!”“Để làm gì?” Mộc Hoàng híp mắt nhìn Á Phi kéo tay Phong Vân. “Chiến giáp bình thường phải có tác dụng gì? Ta muốn tạo ra một cái tốt nhất.
456 “Oa oa, tinh thạch chói mắt quá, rực rỡ quá!” Một người đá văng cửa phòng đánh “Bang” một tiếng rồi từ bên ngoài xông vào, người lùn này có mái tóc đỏ rực.
457 Gió mây vần vũ, mặt trời tỏa ánh vàng rực rỡ khắp thế gian. Vòng thi thứ ba của đại hội giao lưu giữa Nam Viên và Thiên Khung long trọng bắt đầu. Mọi người tấp nập kéo tới, âm thanh huyên náo vang lên.
458 Phượng Vũ Phi cười nói, “Trước hết ta xin nói một câu ngoài lề, cho dù hôm nay có kết cục thế nào thì nam nhi Nam Viên thực sự đã khiến ta vô cùng bội phục.
459 Có vài người thậm chí còn soàn soạt đứng thẳng dậy. Hiển nhiên là những người ngồi trên tầng cao đã nhận ra đồ vật này. “Phượng Vũ huynh, lần này ngài thật hao tâm tổn sức!” Trên tầng năm, Ngàn Dạ Cách vốn vẫn miễn cưỡng tựa người vào ghế đã hơi nghiêng về phía trước, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
460 Càn Khôn Thiên Hợp Tháp của Thiên Khung chính là thần khí cùng tồn tại cả sát khí lẫn tu khí, nó không chỉ giết người mà còn có thể giúp người ta nâng cao năng lực, là một bảo vật vừa mang theo sự đáng sợ lại vừa mang theo cả điều tốt lành.