1 Có lần anh đi đến thành phố A vì công việc. Tôi không biết hôm nay anh có cuộc họp gấp, nên lỡ gọi điện làm gián đoạn cuộc họp của anh, vả lại anh không thích bị người khác làm phiền lúc đang làm việc.
2 -Vợ à, ngày mai anh chuẩn bị về sớm đi chơi với em nhé?
-Lễ lộc gì đâu mà đi chơi. Lười lắm.
-Em thật là không nhớ gì sao? Em nhẫn tâm vậy sao? Em vô tâm thế sao? Em nỡ đối xử với anh thế sao?
-.
3 -Này anh dằm mưa hả?
-Anh quên mang theo ô nên lúc ra khỏi xe để vào quán thì bị ướt. Anh đi làm về sẵn tiện mua món em thích ăn, nếu đợi trời tạnh thì sẽ hết ngon mất.
4 Sức khỏe tôi thường không được tốt, còn rất yếu. Ông nội tôi, năm đó bệnh nặng mà mất, tôi khóc cả ngày lẫn đêm, liên tiếp mấy ngày, ngất lên ngất xuống.
5 Thật ra thì chúng tôi là bạn thân ấy, bao nhiêu năm à? Bắt đầu từ cấp 1 ngồi chung bàn, nhà chỉ cách vài ba căn, cùng một xóm, nên thành ra thế này! Năm cấp 3, tôi có yêu một người cùng lớp, nhưng hắn ta giấu tôi cặp người mới.
6 Tô Dật An vẫn còn nhớ rất rõ, những ngày mùa đông khi ở cạnh Lâm Khinh Ngữ hồi còn nhỏ, chỉ cần tuyết sắp rơi, là sáng sớm cô chẳng ngại nhà xa chạy tới trước cửa nhà hắn, đợi hắn cùng dậy rồi đi học, trên đường đi cô luôn che kín mắt hắn lại, dắt tay hắn, bước từng bước, từng bước tới trường.
7 -Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liện lạc được. Xin để lại lời nhắn.
-Sao em không mở máy đi đâu rồi? Nhận được điện thoại gọi liền cho anh!
5 phút, 10 phút, 15 phút,.
8 -Anh về sớm chút có được không?
-Anh về liền, em sao vậy, không khỏe à?
-Không phải, anh về nha, chạy xe cẩn thận em không sao.
Tiếng cửa mở, nằm trên ghế sa-lon, ngay cả ngồi dậy tôi cũng không ngồi nổi.
9 Hôm ấy tôi gặp ác mộng, giật mình thức dậy, nhìn lên đồng hồ khoảng 5. 30. Nhưng sợ quá tôi không thể tiếp tục ngủ, đành mặt dày chui qua phòng anh. Anh ngủ không khóa cửa, bởi vì sợ tôi nữa đêm đại loại như gặp ác mộng, đau dạ dày,.
10 Hai nhà đã quyết định, tổ chức đám cưới vào mùa thu năm nay. Anh ấy cầu hôn tôi, tất nhiên là đồng ý liền rồi. Sau khi kết hôn, chúng tôi ngủ chung một phòng, cho dù có chiến tranh lạnh cũng ngủ chung một phòng.
11 -Anh sắp xếp đồ rồi. Anh đưa em về.
-. . .
-Em thấy đỡ hơn tí nào chưa?
-. . .
-Chúng ta đi thôi.
Trên đường về, cũng chỉ một mình anh nói chuyện, tôi chỉ nhìn ra cửa sổ.