1 ác hạ đã đến kinh thành chưa? Đã từng nghe câu chuyện này chưa?Kinh thành có ba tòa lầu lớn, lần lượt là đông Hồng Tụ, tây Thúy Ngọc, bắc Yên Chi. Nghe nói rằng, đông Hồng Tụ, tây Thúy Ngọc, bắc Chi Yên là ba đại thanh lâu nổi danh nhất kinh thành, nơi bướm hoa nối liền tám ngả.
2 (*Một số chú thích nhỏ trước khi đọc:bảo tiêu: nghề bảo vệ hộ tống trên đường vận chuyển hàng hóa,tiêu vật: hàng hóa được tiêu cục nhận hộ tống,tiêu sư: các bậc thầy trong giới bảo tiêu,tiếp tiêu/ xuất tiêu: nhận đi hộ tống tiêu vật.
3 Hai cỗ kiệu màu xanh ngọc dừng ở trước cửa Dương Uy tiêu cục, từ kiệu bước ra là một lão giả tầm sáu mươi tuổi cùng một thiếu nữ xinh đẹp. Lão giả tóc đã ngả màu hoa râm, mặt mũi gầy gò, chòm râu cũng màu hoa râm, thân mặc trường sam thêu hoa văn màu xanh, thắt lưng khảm ngọc màu da cam, cả người tinh thần minh mẫn, rất có phong thái bậc nho giả.
4 Trên con đường hẹp trong khu rừng, cây cối rậm rạp, thưa thớt bóng người, một đoàn xe ngựa chậm rãi chạy qua. Đi ở phía trước là một vị mỹ nam cưỡi con tuấn mã màu đen cao lớn, nam nhân này dung mạo như ngọc, khí chất phiêu dật, nhìn như không hề biết sợ hãi, cặp mắt thâm thúy nhưng âm thầm cảnh giác từng ngọn gió thổi cỏ lay xung quanh.
5 Trời xanh lam, mây trắng, cỏ cây ngọc bích, những tảng đá mang hình dáng khác nhau, khe suối trong suốt thấy đáy và một thiếu nữ thanh tú, đây là một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.
6 Khách khứa bước vào quán trọ. Mùi thơm của thức ăn tràn ngập trong quán trọ được trang trí trang nhã sạch sẽ, các tiểu nhị bên trong cũng rất bận rộn.
7 [Quán trọ]Ban đêm. Mọi âm thanh đều trầm lắng, chỉ có ánh trăng mông lung, đây chính là thời cơ của hạng đạo chích tiến hành trộm đạo. Hai gã nam tử che mặt mặc hắc y lưng đeo đại đao, thừa dịp ánh trăng mờ ảo, leo tường lẻn vào hậu viện của quán trọ.
8 “Uhm. ”Ưm một tiếng, lông mi cong cong run nhẹ như con bướm nhẹ giương cánh, cặp mắt trong veo chậm rãi mở ra. Ơ, chuyện gì xảy ra vậy?Đầu óc thật nặng, thật nặng, dường như là đã ngủ say quá lâu.
9 Khói mê?Ăn trộm?Cướp sắc?Tô Tích Nhân lảo đảo ngồi xuống, không thể tin được những điều mình vừa nghe thấy. Chuyện này, chuyện này nhất định là chọc cười thôi?! Nàng làm sao có thể đụng phải những chuyện kinh khủng như thế? Nhưng vẻ mặt nghiêm trọng của Đan Ty Tuấn trước mắt, nhớ tới thân thể uể oải buổi sáng, giấc ngủ không bình thường, tất cả, tất cả đều nhắc nhở nàng đó là chuyện thực.
10 [Kinh thành, Dương Uy tiêu cục]Trên giáo trường, các tiêu sư người người mình trần ra trận, mồ hôi đầm đìa, đao, thương, côn, kiếm tỷ thí với nhau, nhất thời đao quang kiếm ảnh, thương giáo chạm nhau leng keng.
11 Bích ngọc trang thành nhất thụ cao,Vạn điều thuỳ hạ lục ty thao. Bất tri tế diệp thuỳ tài xuất,Nhị nguyệt xuân phong tự tiễn đao. [Ngọc biếc trang điểm thành một cây cao,Vạn nhành liễu xanh rủ xuống những sợi tơ biếc.
12 Thị trấn Dương Liễu có tổ chức đại hội thi từ tranh tài quy mô lớn nhất, không khí náo nhiệt nhất mỗi năm một lần. Người tổ chức thi từ tranh tài là Liễu viên ngoại của thị trấn Dương Liễu, Liễu viên ngoại này chẳng những có tâm địa bồ tát, cứu tế dân chúng nghèo khổ, lại yêu thích những người biết thi từ ca phú văn nhã.
13 Tình yêu thật sự là rất kỳ quái, không nhìn thấy, không sờ thấy, không biết nó sẽ đến lúc nào, cũng không biết nó sẽ đi lúc nào, vừa mong đợi, rồi lại không nhịn được mà thấp thỏm lo âu, muốn ngọt ngào, rồi lại sợ khổ sở, ngàn vạn loại tư vị, làm cho người ta trở nên thay đổi thất thường.
14 Nàng đang trốn hắn. Đan Ty Tuấn nhìn Tô Tích Nhân cố ý giữ một khoảng cách với mình, lĩnh ngộ ra một sự thật như vậy. Song sự thật này lại làm cho hắn vạn phần khó hiểu, vạn phần kinh ngạc.
15 Thân ảnh màu trắng như đại bàng giương cánh đáp xuống, cánh tay thon dài hữu lực như tia chớp vung lên, Tô Tích Nhân lảo đảo muốn ngã vững vàng rơi vào trong ngực y.
16 Tình ý mông lung, quan hệ ám muội, muốn ngừng nhưng không thể từ bỏ, muốn xa cách nhưng lại nhớ, muốn tránh nhưng lại không thể… Tâm tình phức tạp, mâu thuẫn tựa như những sợi dây thừng quấn thật chặt lấy Tô Tích Nhân, càng giãy dụa càng vô lực, nét đau thương nhàn nhạt ánh lên trong thu mâu sáng ngời, mâu quang mờ mịt, vẻ bất lực hiện rõ trên khuôn mặt thanh tú, lúm đồng tiền đơn thuần không còn nhìn thấy nữa.
17 Hắn rốt cuộc muốn làm gì?Đột nhiên bị gọi tên, Tô Tích Nhân nhìn một cách quái lạ, nụ cười thanh tú vẫn đọng nước mắt, tựa như con rối rơi vào vòng tay Đan Ty Tuấn, mặc hắn ôm ấp, rời đi.
18 Thanh sơn lục thủy, trăm hoa đua nở xung quanh, tọa lạc bên trong một cái đình nhỏ cột trụ đỏ mái ngói xanh. Trong đình, Tô Tích Nhân thanh tú cúi thấp đầu dựa vào một cây cột cách Đan Ty Tuấn rất xa.
19 Có lẽ thích một người,Lần đầu gặp gỡ bất ngờ, trong mắt có bóng dáng ấy. Có lẽ thích một người,Mới vừa chia tay, đã nhớ nàng. Có lẽ thích một người,Trái tim chưa từng loạn nhịp, nay vì nàng mà rung động.
20 “Mẹ, con muốn ăn cá. ” Bé trai mập mạp quơ bàn tay nhỏ bé tròn trịa, ngây thơ la to. “Ừ, được. Ngoan nào, ngồi xuống, mẹ gắp cho con. ” Thiếu phụ dịu dàng sủng nịch cười cười với bé trai, ôn nhu cầm đũa gắp một miếng cá ngon bỏ vào trong chén bé trai, dặn dò, “Cẩn thận xương cá nha!”Bé trai miệng ngậm lấy miếng cá, gật đầu.