21 Làm nửa ngày, thì ra là khăn tay của bà bị Mộc Thuần Thuần dùng ở nơi khác.
"Cho nên, con rắn kia là bởi vì ngửi mùi vị khăn tay nên chóng mặt, mới tạm thời mất đi tính công kích, sau đó con thuận lợi từ trong lồng tre lấy ra Vân Trung Ngọc tiêu.
22 Nàng nàng nàng, nói gì? Muốn đi Tiêu Hồn lâu?
Phượng nương hai mắt tỏa sáng, cao hứng thiếu chút nữa nhảy dựng lên lại muốn nhào qua, Mộc Thuần Thuần nhanh tay lẹ mắt ngăn đôi tay ở trước ngực, kịp thời ngăn cản bà ấy lại làm hành động sói đói gấu ôm.
23 Đồng dạng là thanh lâu, Tiêu Hồn lâu cùng so sánh với Ôn nhu hương, hoàn toàn rõ ràng là hai loại phong cảnh bất đồng, trình độ nơi này náo nhiệt so tưởng tượng còn phải mãnh liệt, oanh ca yến vũ, rượu thịt trì lâm, cô nương xinh đẹp tụ tập, mọi người mặc sa mỏng hơi mờ câu hồn thân thể như ẩn như hiện, xinh đẹp lại phong tình vạn chủng, đem những cái này tới cửa tìm thú vui những khách nhân phải mê đầu óc choáng váng.
24 Bảy tuổi sinh nhật một ngày kia, ánh mặt trời ấm áp, nàng ngồi một mình ở hành lang cuối trong góc, yên lặng ngẩn người, không có ai theo nàng chơi, càng không có người nhớ sinh nhật của nàng, hoặc là loay hoay quên mất sinh nhật của nàng ( hix cái này sao giống với ta thế, nhưng nàng còn có chàng, ta hk có huhu tủi thân quá ), nàng quyệt cái miệng nhỏ, nhìn người người trong phủ lên lên xuống xuống rất bận rộn, đem một mình nàng quên lãng ở chỗ này, rất là thương tâm cùng khổ sở.
25 Cái thanh thanh âm này, cái thanh thanh âm này —— không biết là quá mức ngoài ý muốn còn là vui mừng, đầu óc của nàng đột nhiên trống không, mơ mơ hồ hồ nhìn người kia, mộng nguyên tại chỗ.
26 Suy tư một hồi, nàng nhẹ giọng khạc ra ba chữ: "Không biết!" Không để ý đối phương trong nháy mắt ảm đạm xuống, nàng ngay sau đó lại thuận miệng tiếp một câu, "Chưa từng nghe qua!"
Nam nhân mang mặt nạ trên trán liền thể hiện ba cây hắc tuyến, lòng tự ái nghiêm trọng bị tổn thương, gấp gáp một tay mò lên trên bàn trà, uống một hơi cạn sạch, lại đem ly trà nặng nề ném vào trên bàn.
27 Thật lâu, nam nhân rốt cuộc cũng mở miệng, thanh âm trầm thấp mà mang từ tính, "Mười hai tuổi năm ấy, nghe nói bên ngoài cung có một lễ hội chùa, ta muốn đi xem, liền len lén mang theo một thị vệ tùy thân từ trong cung chạy ra ngoài.
28 Xúc cảm lạnh như băng đánh tới, ở lúc nàng tay chân còn đang luốn cuốn,thì lưỡi đã bị hắn chiếm lấy, thật chặt dây dưa, nóng rực hơi thở từ từ lên cao, loại cảm giác này thật kỳ quái làm quên nên phản ứng như thế nào, chỉ có thể ngơ ngác mặc hắn định đoạt.
29 "Ha ha ha. . . . . . "Trong sương phòng vang lên một tràn tiếng cười lớn.
Mộc Thuần Thuần ngơ ngác nhìn phản ứng kỳ quái của hắn, người đàn ông này thật là làm cho nàng không hiểu, lòng còn bởi vì tiếng gọi “Thuần nhi” vô tình hay cố ý của hắn mới vừa rồi làm cho lây động không dứt.
30 "Bùm ——"
Không biết cái ly trà thứ mấy bị hung hăng ném ra ngoài, tiếng chung tra bị bể vang lên,mảnh vụn vẩy ra đầy đất , cảnh tượng thật bừa bãi, nói rõ tình trạng người kia đang đứng ở trong phòng lúc này cực đoan giận dữ.
31 Nghe vậy, Cát Lãng ngẩng đầu lên, khẽ kinh dị, sắc mặt đột biến, từ trước đến giờ cha rất hiểu hắn, có thể hiểu được cha đã nhìn thấy sắc mặt của hắn.
32 Edit: Tiểu Ngọc Nhi
Mộc phủ.
Sáng sớm hôm nay, Mộc Thế lễ nhận được thiệpmời kỳ quái màu vàng, nhìn nội dung bên trong xong, cả người mộng đi, một hồi lâu không có lấy lại tinh thần, ngơ ngác ngồi ở trong đại sảnh.
33 Edit: Dandelion
Từ ngày đó Biện Dục đem Mộc Thuần Thuần chịu vô số đả kích từ Tiêu Hồn lâu mang về Dục vương phủ sau, cả ngày như hình với bóng dính vào bên người nàng, cợt nhả( chọc ghẹo) , như một tên vô lại.
34 Giây lát, Mập Qua, Gầy Qua động tác nhanh chóng đem thức ăn nóng hổi trình lên, một bàn đầy món ăn, tất cả đều là món Mộc Thuần Thuần thích ăn,thấy được nước miếng nàng chảy thẳng.
35 "Bởi vì. . . . . . " Mộc Thuần Thuần thả chiếc đũa trong tay ra, đã không có khẩu vị, thở dài một cái, nói ra một cái sự thật không ngờ, "Dục vương phủ rất nghèo.
36 Lo lắng thấp thỏm lo lắng bước ra cửa sương phòng, còn chưa đi đến cửa cầu thang đã nhìn thấy dưới lầu, phía đông, bên cạnh bàn có một thân ảnh bắt mắt màu vàng kim, trên mặt nạ tản mát ra kim quang lúc ẩn lúc hiện, khóe môi vi câu( khẽ nhếch), chứa đựng nụ cười xấu xa, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vị trí hai người đang đi trên lầu.
37 Mộc Thuần Thuần mới đánh vào bụng hắn, chính nàng cũng không suy nghĩ tốt, chỉ là một chút xung động liền đụng tới. Nhưng vẻ mặt hắn rất là thống khổ, phân nửa ngũ quan lộ ở phía ngoài bên trái thật chặt vặn vẹo, chau mày, để tay ở trên bụng nàng mới vừa rồi đụng qua, tội nghiệp nhìn nàng cái "Đầu sỏ gây nên" này.
38 Cửa lớn Dục vương phủ quanh năm đóng chặt nhưng hôm nay cửa lớn vương phủ lại mở rộng, trong phủ từ trên xuống dưới quét dọn không còn nhiễm một hạt bụi, ngay cả hai tòa sư tử bằng đá trước cửa cũng lau đến sáng lấp lánh lập loè, khôi phục uy vũ như trước.
39 Edit: Tiểu Ngọc Nhi
Beta: yunafr
Thì ra là đây tất cả đều là bởi vì người kia.
Thì ra là, hôm nay đông đảo quan lại quyền quý, vương công tử đệ cùng thiên kim tiểu thư cũng không phải là vì nể mặt mũi của Thập Tam vương gia tới tham gia buổi lễ đại hôn, bọn họ giống như một đám ong mật ùn ùn kéo tới là do người khác hấp dẫn, hắn chính là Tây Diễm quốc đệ nhất mỹ nam tử, yêu nghiệt xinh đẹp lạ lùng nhã du côn công tử —— Liên Cảnh.
40 Edit: Tiểu Ngọc Nhi
Nhân Nhân nói không sai, hôm nay người chủ hôn, chính xác là cái tên yêu nghiệt xinh đẹp Liên Cảnh. Mà hắn, giờ phút này đang nâng lên một nụ cười yêu nghiệt, thân ảnh cao to của hắn đột nhiên đứng ở trước mắt, khi giơ tay nhấc chân tản ra hơi thở âm nhu.