1 Edit: Dandelion
Beta: Evy Nguyen
Mộc phủ
Bên trong Túy Hoa Viên vắng lặng mà đẹp đẽ, từng khóm đào tươi tốt liền kề nhau đương nở ra những đóa hoa xinh đẹp rực rỡ, nghênh đón mùa xuân.
2 Edit: Dandelion
Beta: Evy Nguyen
"Đừng dài dòng!" Lời đề nghị của Gầy Qua hiển nhiên không hợp ý Mộc Thế Lễ, ông không vui nhíu chặt chân mày, trợn mắt nhìn Gầy Qua, đừng xem Gầy Qua dáng dấp béo béo mập mập, lá gan lại vô cùng nhỏ đến nỗi bị ông trợn mắt liền không dám lên tiếng, vội núp sang một bên.
3 Ông ta cắn răng một cái, đột nhiên bắt lấy hai tay Mộc Thuần Thuần, cầu khẩn nói, “ Thuần Thuần, ta biết ta có lỗi với con, nhưng hiện tại chỉ có con mới cứu được ta, nếu như con không chịu đáp ứng thì gia nghiệp Mộc phủ ở Đô thành sẽ sụp đổ mất…
Nói xong lời cuối cùng, ông ta cơ hồ lão lệ tung hoành( khóc khí thế )
“Nghiêm trọng như thế?”Giọng Mộc Thuần Thuần vẫn nhàn nhạt như cũ, chỉ là trên đôi mắt xinh đẹp hữu thần kia lóe ra tia sáng, nàng thực tò mò đối với chuyện cầu khẩn của ông.
4 Edit: Dandelion
Beta: Quang Hằng
Nàng dung nhan tuyệt sắc không thay đổi vẻ mặt bình tĩnh, gió nhẹ nước chảy nói , một bộ vẻ mặt không sao cả, để cho người nhìn không ra ý nghĩ nội tâm của nàng chân thật.
5 Edit: Dandelion
Beta: Quảng Hằng
Lần này, nàng thật sự tỉnh.
Nàng lại nằm mộng rồi. Mười năm nay thấy cùng một giấc mộng, mộng cùng một người.
Trong mộng chính là nam nhân kia, luôn mang theo nụ cười lạnh lạnh lùng thấu xương , trong mộng kêu nàng là đồ chơi.
6 Edit: Dandelion
Beta: Quảng Hằng
Sau khi ăn sáng, Mộc Thế Lễ lần nữa lắc thân thể phúc hậu đi tới Túy Hoa Viên, cao hứng bừng bừng thông báo với Mộc Thuần Thuần ngày đại hỉ đã chọn tốt, liền định vào hai mươi hai tháng hai.
7 Edit: Dandelion
Beta: Quảng Hằng
Rượu qua mấy tuần sau, lại có người hỏi, "Tiểu Vương Gia, nghe nói Mộc Thuần Thuần kia là Đô thành đệ nhất mỹ nhân, chúng ta cũng không chính mắt nhìn thấy qua, có thể tin đồn là giả hay không?"
Tiếng huyên náo đột nhiên giảm xuống rất nhiều, tựa hồ mọi người đối với vấn đề này cảm thấy hứng thú.
8 Edit: Dandelion
Beta: Quảng Hằng
Túy Hoa Viên. Sau giữa trưa, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào trên người của nàng, theo nàng ngủ say sưa.
Nửa mê nửa tỉnh, một thanh âm lạnh bạc ở bên tai mơ hồ vang lên.
9 Edit: Dandelion
Beta: Quảng Hằng
"Nhị nương, hỉ phục cùng mũ phượng được làm rất đẹp, cám ơn người. " Mộc Thuần Thuần tự mình rót ly trà, để bày tỏ lòng biết ơn.
10 Edit: Dandelion
Beta: Quảng Hằng
Mắt thấy hai ngày sau liền đến ngày đại hôn.
Mộc phủ mấy ngày nay vì đặt mua đồ cưới bận tối mày tối mặt, khắp nơi treo đèn lồng không khí đầy hỉ sự.
11 Càng đi về trước, thanh âm huyên náo càng phát ra vang dội, người cũng ùn ùn kéo tới, ở trên đường đông chật ních người đến xem náo nhiệt.
Hội chùa ở Đô thành mỗi năm một lần, hàng năm cũng sẽ cử hành ở trên đường đông nhất, phồn hoa nhất, liên tục hai ngày hai đêm, đêm không dừng ngủ, tận tình vui vẻ, du ngoạn.
12 Vừa dứt lời, liền có một thanh niên gan lớn đi tới, lưu loát từ hông tế móc ra 10 văn tiền, không nói hai lời kín đáo đưa cho xà chủ nhân, sau đó đi thẳng tới lồng sắt trước trang bị Ngọc Như Ý.
13 "Công tử, ngươi có thể thử chọn lựa lồng tre khác, không nhất định cần phải lấy là cái đó?" Xà chủ nhân mở tiệm tới nay, đây là lần đầu mềm lòng, thật sự không đành lòng nhìn cánh tay trắng nõn của công tử này bị thương.
14 Nói xong, xà chủ nhân bùm té quỵ xuống đất, liên tiếp dập đầu mấy cái tiếng vang. Tiếng cầu khẩn réo rắt thảm thiết.
Mọi người ồn ào, đa số đều mang ý giễu cợt.
15 Tân hôn, cửa lớn phủ đệ đã sớm tụ đầy khách tới trước chúc mừng, hơn phân nửa là những công tử thường ngày nịnh nọt ở bên cạnh Cát Lãng Tiểu Vương Gia.
16 Rối loạn, làm cho cả người Mộc Thuần Thuần nháy mắt tinh thần phấn khởi hẳn lên, nàng không chắc lắm người kia có xuất hiện hay không, nhưng nàng đang đợi, một mực chờ.
17 Chú rể ở trước mắt bao người bị tên danh kĩ đứng đầu bảng Tiêu Hồn lâu mang đi, một đám công tử bằng hữu đến uống rượu mừng thấy cảnh đó cũng choáng váng, cùng giống bọn hạ nhân Thụy vương phủ bị dọa đến ngay người.
18 Đơn giản thu thập hành lý, Mộc Thuần Thuần nhìn quanh một vòng phòng nàng đã từng ở, đi ra, nhẹ nhàng khép cửa phòng chính, đi tới Túy Hoa Viên.
Cái võng lẳng lặng vẫn còn bắt trên thân cây đào, trên hoa đào sáng rực, hình ảnh có vẻ cô đơn hiu quạnh, có chút tịch mịch.
19 “ Mập Qua Gầy Qua, các ngươi là sư tử bằng đá sao? Đứng ngốc ngơ ngác ở đây làm gì?” Trách không được lại không thấy bọn họ nãy giờ, thì ra là ở chỗ này, bất quá trên vai bọn họ lại khoát theo hành lý là xảy ra chuyện gì?
Hôm nay Mập Qua Gầy Qua có chút khác với hôm qua, hình dáng hết sức đe dọa, lông mày thắt chặt cũng hoàn toàn buông ra, biểu thị hưng phấn.
20 Sau nửa canh giờ, Mập Qua Gầy Qua thật tình trả lời câu nói kia của Mộc Thuần Thuần, thiếu chút nữa biến thành hai tòa sư tử bằng đá.
Nơi đứng của bọn họ hiện tại, là ở một chỗ phồn hoa đường đông hoa lệ, hiện ra căn nhà ba tầng bằng gỗ cao trước cửa màu đỏ sậm, hai người ngước đầu, nhìn xà nhà phía trên treo một khối bảng hiệu đỏ au, há hốc miệng.