41 Edit: Tiểu Ngọc Nhi
Đại hôn tiếp tục tiến hành nghi thức. Chịu ánh mắt "Võ lực" uy hiếp bí ẩn của nào đó, Liên Cảnh ngoan ngoãn thu hồi vẻ bỡn cợt, thay một bộ giọng đứng đắn , tiếp tục hướng Mộc Thuần Thuần lặp lại một lần nữa vấn đề mới vừa nãy.
42 Nhân Nhân chân trước vừa rời đi, Mộc Thuần Thuần liền đem ánh mắt đói khát liếc về phía mâm đựng trái cây bày trên bàn , thặng thặng thặng chạy tới, cầm lên mấy viên táo ta nhét vào trong miệng, lại ăn chút đậu phộng, Quả Nhân lót dạ, thấy trong hỉ phòng không chuẩn bị nước trà, ngược lại có một bầu rượu, nàng không có ngẫm nghĩ, coi rượu như trà, rất nhanh, một bầu rượu đầy bị nàng uống sạch trơn.
43 Edit : Tiểu Ngọc Nhi
Beta: yunafr
Đôi môi có chút cảm giác tê tê đau đau , trên người như bị hỏa thiêu, nóng đến nàng thật khó chịu, có vật gì đó nóng nóng gặm nuốt da thịt của nàng, từng phát từng phát , động tác êm ái lại cuồng dã, không hề ngừng nghỉ.
44 Edit: Tiểu Ngọc Nhi
Hôm sau, ánh mặt trời sáng ngời nhu hòa rải đầy cả Dục Vương phủ, nhiều loại hoa sáng chói tươi đẹp, khắp nơi tràn đầy hơi thở mùa xuân, người giúp việc ít đi hơn so hôm qua, Dục Vương phủ lần nữa trở nên vắng lạnh.
45 Edit: Tiểu Ngọc Nhi
Không biết là bởi vì hắn nói vô cùng nghiêm túc, hay là bởi vì nhìn thấy máu tươi rỉ ra từ phía dưới cằm hắn, chủy thủ trong tay Mộc Thuần Thuần hoảng hốt rơi xuống trên mặt đất.
46 Hắn nói, đem gì đó trả lại cho hắn, hắn sẽ như nàng mong muốn, bỏ nàng.
Hắn chịu đồng ý, có chút ngoài dự liệu của nàng.
Nhưng, khóe môi của hắn nâng lên nụ cười không rõ, làm trong lòng nàng đạp lỡ nửa nhịp, sau lưng nụ cười kia nhất định cất dấu cái gì, mấy lần tiếp xúc, nàng dần dần đối với mỗi câu nói của hắn mà sinh ra hoài nghi, cẩn thận, phải cẩn thận cẩn thận hơn nữa, nếu không, trong lúc lơ đẽnh sẽ rơi vào trong bẫy của hắn.
47 Edit: Tiểu Ngọc Nhi
Kim Tằm tơ thừng? ! Ngay cả đao kiếm cũng cắt không lìa? !
Cho nên, ý của hắn, nàng vĩnh viễn cũng không có biện pháp đem nó lấy xuống trả lại cho hắn, không đem đồ vật trả cho hắn nghĩa là nàng vĩnh viễn cũng đừng mong rời khỏi hắn, rời khỏi Dục vương phủ.
48 Edit: Như Nguyện
Hai ngày sau khi Thập Tam vương gia ít khi lộ diện dịu dàng trình diễn màn "Cầu hôn ký" lãng mạn, khiến người rơi lệ, danh tiếng “Ôn Nhu Hương” liền "Oanh ——" một cái lập tức nổ tung, nhân khí so với trước kia vượng không ít, có khách đặc biệt chờ tại nơi này tìm vận may, muốn tận mắt xem một chút Thập Tam vương gia có danh tiếng trong truyền thuyết đến tột cùng là bộ dáng gì.
49 Edit: Như Nguyện
"Yên tâm đi, Mộc Như Ý mạng lớn, tránh được một kiếp, không chỉ có nàng không sao, Ngột Thần cũng còn sống. "Phượng Nương đem tin tức có thể tin hôm nay nghe được một chữ cũng đều nói cho Mộc Thuần Thuần nghe, "Lại nói, hai người bọn họ còn phải cảm tạ con.
50 Edit: Như Nguyện
Hừ, Hắc Nham Vương gia, thật muốn biết ngươi trước khi chết mang theo cái dạng biểu tình gì? Để cho tiện mệnh(=người xấu xa) như ngươi sống tạm mười năm, tính toán ra, ngươi còn lời.
51 Edit: Như Nguyện
Bốn gương mặt tuyệt sắc tuấn tú giống nhau như đúc đặt ở trước mắt hắn, Biện Dục nâng hai tròng mắt đen bóng tỉ mỉ quan sát bọn họ từ trên xuống dưới, đi tới trước mặt bọn hắn, lại đi tới, vẻ mặt như cũ rất là khó hiểu.
52 Edit: Như Nguyện
Sau khi ở “Tiêu Hồn Lâu” xử lý một ít chuyện, trở lại Dục Vương phủ đã là giờ lên đèn, đèn rực rỡ được thắp lên, Vương phủ bị bao phủ bên trong một mảnh ánh sáng, phủ viện to như vậy treo không biết bao nhiêu đèn lồng, dưới ánh trăng tản mát ra sắc màu ôn nhu ấm áp, rất đáng xem.
53 Edit: Như Nguyện
"Chuyện thứ nhất, bắt đầu từ hôm nay, chàng đi ngủ thư phòng. " Mộc Thuần Thuần không chút khách khí ra lệnh "Trục phòng" (=đuổi khỏi phòng), kiên quyết không cùng tên vô lại này cùng giường chung gối.
54 Edit: Như Nguyện
Trong hỉ phòng lớn, hình ảnh triền miên lửa nóng đêm qua không có diễn lại, gian phòng dán chữ song hỉ đỏ thẫm nhìn qua một mảnh vui mừng, lúc này lại tràn đầy cảm giác áp bách nồng đậm, không khí như mưa to tiến đến khiến người ta hít thở không thông.
55 Nếu hắn đã đoán được, Mộc Thuần Thuần không cần giấu giếm nữa, nhanh chóng gật đầu thừa nhận, con ngươi xinh đẹp mang theo một tia tán thưởng.
Hắn thật rất lợi hại, hơn nữa lại khôn khéo, một ánh mắt liền tựa như có thể hiểu rõ tất cả, một người lợi hại như vậy, hôm nay vì sao rơi vào thảm trạng, lạc phách đến cơ hồ hai bàn tay trắng.
56 Edit: Lam Phượng Hoàng
Khi Biện Dục đã đi rồi quay lại, xuất hiện lần nữa ở “Tiêu Hồn Lâu” thì thật khiến Liên Cảnh giật mình. Nhưng thấy bạn tốt gương mặt xanh mét, nổi đóa không thuận đi tới, bày ra vẻ mặt kinh khủng "Chớ chọc ta", không biết là người nào đem hắn chọc tức tới như vậy, Liên Cảnh nâng đôi con ngươi màu nâu tò mò, có thâm ý khác theo dõi hắn.
57 Edit: Hương Nguyễn
Uống hết một bầu rượu, khuôn mặt Biện Dục chầm chậm tản mác ra sắc thái giận dữ. Bằng một giọng trầm thấp, không hề báo trước, hắn khẽ gọi một tiếng, "Tuyết…”
Vừa dứt lời, một tuyệt sắc nam tử trẻ tuổi đã đi tới trước mặt hắn, cúi đầu chờ chỉ thị.
58 Edit: Hương Nguyễn
Sáng hôm sau, lúc mặt trời lên cao, sắc đỏ tươi xuyên qua những tầng mây mỏng manh làm nhiễm đỏ nửa bầu trời.
Vẫn còn ngủ say trên giường Mộc Thuần Thuần bị người lay tỉnh, "Vương phi, vương phi, mau dậy đi, trong cung phái người đến…" Trong lúc nửa mê nữa tỉnh Mộc Thuần Thuần nhận ra được đó là thanh âm êm dịu ngọt ngào của nha đầu Nhân Nhân.
59 Edit: Hương Nguyễn
Ở trên chiếc ghế bên trái trong đại sảnh, một người tóc điểm bạc đội mũ mão đang ngồi, trên người mặc quần áo trong cung thái hậu, nhìn qua bộ dáng cũng đã nhiều tuổi.
60 Edit: Hương Nguyễn
"Lão nô tham kiến Thập Tam Vương Phi, có chỗ thất lễ, mong rằng vương phi bao dung thứ tội. " An công công bò lổm ngổm trên mặt đất.