1 “Buổi chiều 1g30, ngài có hẹn với ông chủ công ty địa ốc Trung Thiên bàn bạc về kế hoạch quảng cáo mới, 3g20, bộ phim ‘Vương giả chí tôn’ chính thức khởi quay, ngài phải đến lễ cắt băng khánh thành, buổi tối 7g, vì chúc mừng công ty ta đạt kỷ lục phát hành băng đĩa trên 50.
2 “Tiểu Tình, không phải mình đã nhắc cậu sao, ở trường học này đều là con ông cháu cha, không quyền lực cũng giàu có, cậu cứ mắt nhắm mắt mở làm tốt bổn phận công tác là được rồi, cần chi cứ phải chấp nhất một tiểu quỷ không hiểu chuyện?” Trong văn phòng khoa, Chu Vũ Hàn giống như một bà mẹ đang dạy con mà nói Lăng Hi Tình.
3 “Đây là Lăng Hi Tình, năm nay 5 tuổi, mẹ bé vì gặp tai nạn xe cộ mà qua đời. Từ nay về sau bé sẽ như con cháu Lôi gia, Hân Hán, ba muốn con xem bé là em gái, hết lòng yêu thương, biết không” Lôi Đình Quân – chủ nhân của Lôi gia, tuổi vừa 30, anh tuấn tiêu sái.
4 Lăng Hi Tình sốt cao cả đêm, bệnh tình không có vẻ thuyên giảm. Lôi Đình Quân trước đó mấy ngày đã đi công tác nước ngoài, Hân Hán không muốn cha lo lắng, ảnh hưởng việc làm ăn nên khi cha gọi về hỏi thăm hắn không báo việc nàng đang bệnh nặng.
5 Nhưng ở đời ai học được chữ ngờ, sự tình này phát sinh làm thế nào cũng trở tay không kịp. Lăng Hi Tình nàng không nghĩ đến bản thân lại có thai. Dạo gần đây nàng hay buồn nôn, ăn gì đều ói ra hết, khẩu vị cũng thay đổi khiến nàng biếng ăn hẳn, nếu không phải Lôi Hân Hán nhìn chằm chằm, nàng căn bản mỗi buổi sáng không nuốt nổi thứ gì.
6 “Bác sĩ, tôi muốn lập tức xuất viện!” Ở trong bệnh viện nằm nghỉ suốt 3 ngày, rốt cuộc Lăng Hi Tình chịu không nổi mới lên tiếng hỏi ý bác sĩ. Từ hôm nàng được Lôi Hân Hán cứu thoát khỏi phòng chứa rác liền bị hắn đem đến bệnh viện này.
7 Lăng Hi Tình khóc không ra nước mắt, trơ mắt nhìn phòng trọ của mình cháy thành một đống tro tàn. Khu nhà nàng ở vốn đã cũ kỹ, lại không thường xuyên tu sửa, nên rò rỉ khí ga gây nổ mạnh, bởi vì nhiều đồ dùng làm bằng vật liệu dễ cháy, cứu hộ khó khăn, lửa càng cháy hừng hực, dù cuối cùng cũng dập lửa được thì nhà đã gần như sập.
8 “Cái gì? Đợt tuyên truyền lần này của trường học sẽ do tôi làm người phát ngôn chính?” Lăng Hi Tình nghe hiệu trưởng thông báo quyết định mà bị dọa chết khiếp, người phát ngôn chính gì chứ, nàng hoàn toàn không hiểu.
9 Công tác quay phim chụp hình tuyên truyền đã gần kết thúc, hết thảy đều tiến triển thuận lợi. Lăng Hi Tình cũng thở phào nhẹ nhõm, nàng thật sự không có khiếu làm diễn viên, ngay cả Lôi Hân Hán cũng rất muốn mua pháo về đốt chúc mừng một phen, từ nay người phụ nữ hắn yêu có thể không cần bị một đống người nhìn ngắm.
10 Một màn khôi hài như vậy cũng kết thúc, đối mặt với ánh mắt trêu chọc của Dương Khải, Lăng Hi Tình xấu hổ không thôi, cảm thấy chính mình nực cười như một tên hề.