101 Gương mặt cương ngạnh của A Phương Tác thoáng hiện nụ cười, thản nhiên đáp: “Đa tạ!”Dương Túc Phong nghĩ một lát lại nói: “Chúng ta nói trước thì hơn.
102 “Đơn vị Lương Nguy Đình đã đến gần cứ điểm Đông Nhật. Đồ quỷ này thực giảo hoạt, hắn không trực tiếp đi theo hướng bắc mà đi đường vòng theo hướng đông, bây giờ hắn đang đi qua cao nguyên Bố Đạt Lý A về phía chúng ta.
103 “Tin tức có chính xác không?” Dương Túc Phong cầm bội kiếm, ánh mắt thâm trầm nhìn về phía Đông Nam. “Chuyện này là ta tận mắt nhìn thấy, quan chỉ huy của quân đội Lỗ Ni chính là Ni Mục Lai.
104 “Đây chính là chiến sĩ cuồng Lỗ Ni. ” Phượng Thái Y thấp giọng nói. Tên tuổi của chiến sĩ cuồng Lỗ Ni được lưu truyền từ khi Tiêu Ma Ha tiến chiếm Mỹ Ni Tư cho đến nay, ngày đó quét sạch Mỹ Ni Tư với khí thế như chẻ tre của Tiêu Ma Ha cũng từng phải khốn đốn với chiến sĩ Lỗ Ni.
105 Phượng Thái Y nhìn thật sâu Dương Túc Phong, khóe miệng lộ ra vẻ cười cợt, không nói gì hết. Dương Túc Phong biết nội tâm của mình đã bị đối phương nhìn thấu, không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng nói: “Kỳ thật cô cũng đã biết, chúng ta bây giờ không nên trở mặt với vương quốc Lỗ Ni Lợi Á, nên tôi muốn chừa lại một đường lui cho hai bên, không nên quá cứng rắn.
106 Đồng thời, Dương Túc Phong hạ lệnh cho các đơn vị bắt đầu tổng kết kinh nghiệm chiến đấu, phân tích các thứ chưa thực hiện được, để sau này tác chiến sẽ tiến bộ, chuyện này do Phượng Thái Y phụ trách.
107 Phượng Thải Y vui vẻ đồng ý. Nham Long lại hết sức kinh ngạc, còn có chút phản cảm nói: “Sư trưởng, Tham mưu trưởng, hắn chỉ là một tù binh, hai người phải tự đi đến đó sao? Nếu theo quy củ trước đây, tôi giải hắn đến đây mới đúng.
108 Nhưng tâm tình Dương Túc Phong lúc này lại rất không tốt. Sáng sớm, hắn đã suất lĩnh một trăm hai mươi chiến sĩ được tuyển chọn, cưỡi ngựa xuất phát từ Đông Nhật, hướng về phía Bắc, xuyên qua Bích Giang phủ, sau đó chuyển hướng Tây, tiến vào phủ Đan Phượng.
109 Hội nghị phải ngày mai mới diễn ra, đêm nay là thời gian hoạt động tự do, Dương Túc Phong thấy trong lòng buồn bực, ngồi trên bàn trả lời một số câu hỏi về vấn đề kỹ thuật, nhưng lại thấy nhàm chán vô cùng, cả người uể oải không muốn làm gì cả.
110 Sắc mặt bạch y thiếu niên đột nhiên vặn vẹo kịch liệt, thiếu niên áo xanh im lặng, khẽ kéo ống tay áo của hắn. Cao Nguyên không nói lời nào, chỉ lạnh lùng nhìn.
111 Dương Túc Phong cười nói: “Nàng giết ta làm gì? Ta và nàng không cừu oán gì cả. ”Song đêm hôm đó, hắn thực sự mơ thấy Phương Phỉ Thanh Sương đến ám sát mình, giật mình tỉnh giấc đã thấy trời sáng, vội vã thay quần áo, đi đến nơi diễn ra hội nghị, chính là hành cung từ xưa của phủ Đan Phượng.
112 Đợi hội trường hoàn toàn im ắng, người chủ trì hôm nay, Tiết Phức bắt đầu lên bục diễn giả. Rõ ràng tâm tình hắn rất tốt, gương mặt phảng phất đọng một nụ cười không cách nào biến mất, cất giọng êm ái: “Chư vị, tuy hai vị sư đoàn trưởng muốn thống lĩnh quân đội rời bỏ chúng ta, nhưng mà, hoàn toàn không phải là vứt bỏ chúng ta.
113 Mai Cáp Đức đột nhiên thét lên: “Chặn hắn lại!”Mấy tên biên phòng quân lập tức ngăn Dương Túc Phong lại. Dương Túc Phong cũng không quay đầu, lạnh lùng cất tiếng: “Mai Cáp Đức, ta muốn bỏ đi giữa chừng cũng không được à?”Mai Cáp Đức cười gằn một tiếng, khinh khỉnh đáp: “Đi! Đương nhiên là được! Nhưng sau đây còn một chi tiết quan trọng nữa, đó là bầu ra đô đốc cho khu tự trị Mĩ Ni Tư! Nếu ngươi bỏ đi giữa chừng, tức là ngươi từ bỏ quyền đại biểu của mình!”Dương Túc Phong lấy hết sức khống chế tâm trạng của mình, hằm hằm bước về chỗ ngồi.
114 Tang Cách ngạc nhiên hỏi: “Bọn họ muốn gì? Tần Tiêu Đình định làm gì đây?”Dương Túc Phong cười gằn: “Không phải Tần Tiêu Đình mà là bộ đội của Mai Cáp Đức.
115 “Đây là biện pháp chuẩn mực để đối phó với kị binh du mục, bọn chúng định biến chúng ta thành kị binh chắc?” Nham Long bồn chồn nói, theo bản năng nắm chặt lấy khẩu Mễ Kì Nhĩ.
116 Thình lình, một viên trung úy hấp tấp chạy đến nỗi té nhào xuống đất, miệng lắp ba lắp bắp: “Nham Long, Nham Long, Nham Long đại đội trưởng không xong rồi! Mau.
117 Dương Túc Phong sầm mặt, ráng nhẫn nại không để bốc hỏa lên đầu, hay dữ, cái tên quỷ vật này lại dám tới đây. Hắn quay đầu nhìn bọn Nham Long, mỉm cười: “Các ngươi tiếp tục tán gẫu đi, xem ai được số phiếu tối đa, một hồi nữa ta quay lại điểm số, chừng đó Lam Vũ quân chúng ta bỏ phiếu chung.
118 Tần Tiêu Đình đứng lặng hồi lâu, dáng vẻ thất thần, ánh mắt đau xót cùng cực, rất lâu sau mới mở miệng lẩm bẩm: “Đã như vậy, ta cũng không cưỡng cầu ngươi nữa! Đường đã do ngươi chọn thì hậu quả ngươi tự gánh lấy.
119 “Tang Cách, Xạ Nhan, Niếp Lãng, ba ngươi lập tức điều chỉnh nhân viên, thay đổi vũ khí, bổ sung quân số. Chúng ta nghỉ một lát sẽ lập tức xuất phát!” Dương Túc Phong nghiến răng nói, sắc mặt xanh lè phát sợ.
120 Tang Cách mở ra cho hắn một lối thoát: “Chi bằng chúng ta cứ quan sát tình hình rồi mới nói. Lần này nhiều tổ chức vũ trang lớn có, nhỏ có đến Trinh Xuyên, chúng ta có thể quan sát để nắm thêm tình hình Trinh Xuyên!”Dương Túc Phong gật đầu.