141 Dương Túc Phong gật đầu: “Phải, chúng tôi đúng là không có ác ý”. Lão thuyền trưởng thở ra hơi rượu nồng nặc, hỏi: “Vậy bọn hải tặc đáng ghét đâu?”Dương Túc Phong trả lời: “Đã bị chúng tôi đưa xuống biển nuôi cá rồi”.
142 Mậu dịch trên biển trước nay luốn là thế mạnh của vương quốc Cách Lai Mỹ, thương thuyền của bọn họ vì giảm bớt thuế đều thích làm thân thuyền rất lớn, nhưng boong thuyền lại rất nhỏ, bởi vì tuyệt đại đa số các bến cảng đều dựa theo kích cỡ của boong thuyền mà thu thuế giao dịch.
143 Dương Túc Phong yên lặng lắng nghe, mi mắt khẽ nhướng lên, nói xen vào một câu: “Đường Tư tới rồi? Thật sao?”Triệu Lam Đống gật đầu khẳng định: “Tôi đã chính mắt nhìn thấy y, y đi cùng Ô Mạn Lặc Tư tới cảng Ni Tư, nhưng mục đích chuyến đi này của y thế nào thì tôi không biết.
144 Dương Túc Phong cầm lấy súng ngắn, thận trọng men theo hành lang tiến lên, thỉnh thoảng có người nhảy ra muốn cho hắn một phát súng, nhưng luôn bị hắn bắn hạ trước, súng ngắn K54 trong tay hắn quả thực là quá thần kỷ, chỉ đâu bắn đấy.
145 Khắc Lý Khắc Lan đích xác cùng công chúa Y Toa Bối Nhĩ có hôn ước. Ở thời đại này, đây cũng là chuyện rất bình thường, Y Toa Bối Nhĩ mặc dù cũng là người kế thừa vương vị, nhưng theo trình tự lại là sau hàng thứ 10, căn bản không có hi vọng kế thừa vương vị, trừ phi trời xụp xuống.
146 Dương Túc Phong nương theo ánh sáng yếu ớt nhìn đồng hồ, lúc này đã là hai giờ sáng rồi, sao còn chưa nhìn thấy bóng dáng Đường Kiệt Lạp Đức! Chẳng lẽ y lại qua đêm ở cái chỗ dâm loạn vô độ An Lạc cung? Nếu như đúng là thế, mình lại vồ hụt nữa rồi, Đường Kiệt Lạp Đức tuyệt đối là kẻ không gần nữ sắc, hẳn là sẽ không qua đêm ở An Lạc cung chứ?Buổi tối ngày hôm đó tập kích Ôn Tư bảo mặc dù không lấy được kết quả làm người ta vừa lòng, nhưng Dương Túc Phong tuyệt đối không từ bỏ, đám Thí Phong cũng một mực không bỏ việc theo dõi và điều tra Đường Kiệt Lạp Đức.
147 Dương Túc Phong khe khẽ gõ bàn trà bên cạnh, lựa chọn từ ngữ nói: “Ốc Nhĩ Đa Phu, ta sẽ không vì ngươi ủng hộ Ô Mạn Lặc Tư và giết ngươi, cũng không vì ngươi không ủng hộ Ô Mạn Lặc Tư mà thả ngươi một đường sống.
148 Vũ Phi Phàm đi rồi, rất nhiều chuyện y chỉ có thể tự mình suy nghĩ. Khắc Lý Khắc Lan và công chúa Y Toa Bối Nhĩ đã biết tin tức công tước Mặc Linh Đốn được thả, đều tỏ ra rất hưng phấn.
149 Dương Túc Phong thoải mái tự nhiên nói: “Thôi vậy, bà chủ Ngu tự mình cẩn thận nhé”. Sau đó cùng Đan Nhã Huyến trở về phòng của mình, Ngu Mạn Ái ở đằng sau lộ ra mộ nụ cười ám muội, xoay tay đóng cửa lại.
150 Theo tin tức Tiêu Tử Phong tới, tướng quân Ô Mạn Lặc Tư rỡ bỏ lệnh phong bế cửa cảng, mọi thứ ở cảng Ni Tư cũng bắt đầu khôi phục lại nguyên dạng. Vì thế, hôm nay thuyền phải rời cảng đặc biệt nhiều, bất quá cho dù có nhiều thuyền rời cảng hơn, cũng chẳng bị được với lượng thuyền nhập cảng.
151 Úc Thủy Lan Nhược trên giang hồ và Hải Thiên Phật quốc, cùng với Nga Nhi Tuyết của thánh điện Tinh Hà đế quốc đều sánh vai cùng với Cung Tử YênGiang hồ có tin đồn, võ công của Ma Ni Giáo thánh nữ Phương Phỉ Thanh Sương gần như có thể bắt kịp Cung Tử Yên, đó chính là nói võ công của Cung Tử Yên so với Phương Phỉ Thanh Sương còn cao hơn một chút, nghĩ đến Phương Phỉ Thanh Sương lúc giết người dễ như trở bàn tay, chuyện trò vui vẻ, nói như vậy thiếu nữ có đôi mắt lương thiện đang thản nhiên nói cười trước mặt này có lẽ cũng không kém nhiều lắm.
152 Vào ban đêm, Triệu Lam Đống đưa tới tin tức, nói Đường Kiệt Lạp Đức rốt cuộc đã rời khỏi pháo đài ở Ni Tư cảng, nhưng mà không phải đi An Lạc Cung, hơn nữa một mình bí mật đi Ni Tư cảng để đến một thôn trang nhỏ hẻo lánh, nhưng mục đích cụ thể không rõ ràng lắm.
153 Dương Túc Phong cười lạnh một tiếng nói: “Xem ngươi chạy thế nào!” Buông nòng súng xuống, cất bước đi về phía trước. Bỗng nhiên, Dương Túc Phong cảm thấy một trận đau đớn từ vết thương ở đầu vai bên trái của mình, nhưng lại là bị người ở sau lưng bóp vào cánh tay, khí lực của kẻ đánh lén nhất định rất lớn, chẳng những trong chốc lát cầm lấy súng trường của Dương Túc Phong, còn gần như đem cánh tay của Dương Túc Phong bẻ đứt lìa, Dương Túc Phong mượn lực của đối phương xoay người lại, thuận tay rút súng lục ra, nhắm ngay vào khuôn mặt dữ tợn của đối phương, kết quả máu tương cùng với não của kẻ đó phun ra, gần như phun hết đầy người hắn, nhưng hắn không kịp thời gian để lau, thì đã trông thấy ba hắc y nhân vây quanh, hình như uy lực của súng 54 đã chấn nhiếp một chút, thân ảnh bọn chúng có chút trì trệ, kết quả bị Dương Túc Phong liên tiếp bắn ngã toàn bộ cả ba,Trong chốc lát tiếng bước chân phía sau lại vang lên, Dương Túc Phong vội xoay người lại, đem nòng súng đặt không nghiêng lệch tại vị trí đỉnh đầu của người kia.
154 Dương Túc Phong rất tò mò đối với phương pháp đã giết chết người đàn bà đó, Đường Kiệt Lạp Đức tỏ vẻ, đó là bí mật của từng nữ đệ tử bị Nghi Hoa Cung không chế, hắn kiên quyết không nói, thực ra có nói cũng không tác dụng gì, bởi vì mỗi nữ đệ tử đều có điểm yếu trí mệnh khác nhau, phần lớn mọi người đều che dấu rất cẩn thận, vĩnh viễn cũng không để người khác biết.
155 Niếp Lãng đứng ở đầu thuyền, lấy tay che ánh mặt trời, nhìn về chân trời xa, thì thào tự nói: “Ta ngất a, làm người có khả năng làm được như thế này, quả thật là uy phong mà.
156 Chậm rãi cởi áo khoác ngoài ra, đem nó treo lên giá, Dương Túc Phong dường như không có việc gì nói: “Cung đại tiểu thư, ta hình như nhớ rất rõ, đây là phòng của ta, mà không phải của ngươi.
157 Dương Túc Phong cũng không trả lời, chỉ thản nhiên nói: “Ngươi không phải đang ngủ sao? Người muốn ngủ sẽ không muốn nói chuyện. ”Cung Tử Yên nhẹ nhàng thở dài một tiếng, tiếng thở dài mang theo chút ưu sàu, dường như nhớ lại một chuyện cũ không vui nào đó, chỉ trầm mặc trong chốc lát, mới có chút hứng thú nói: “Có người cố tình đánh vỡ cái chén trước cửa phòng ngươi, để báo cho Tiêu Tử Phong ta đang ở trong phòng này, ngươi nói ta còn có thể ngủ được sao?”Dương Túc Phong nhíu lông mày lại, có chút kinh ngạc nói: “Tiêu Tử Phong, ngươi chính xác chứ?”Thanh âm của Cung Tử Yên vẫn phiêu đãng trong phòng, làm người ta không biết được phương hướng, thanh âm dường như chỉ có Dương Túc Phong mới nghe được, nói: “Ngươi bán hàng đó, nếu như là một người làm ra vẻ bán hàng, nhất định là một nữ bán hàng vô cùng xinh đẹp, hơn nữa còn là một đôi khiến cho người khác nhìn qua khó mà quên được, như vậy có thể khiến cho nam nhân thất hồn điên đảo.
158 Niếp Lãng có chút lo lắng nói: “Nhưng mà, mặc dù Sa Mạn mang theo một vạn phòng ngự quân, nhưng dù sao vẫn còn hai vạn người a! Ta biết đám người Phong Phi Vũ, Tô Liệt, Tang Bố, Lạc Ảnh Phong, Long Duệ đêm nay sẽ tới, chúng ta chỉ có bảy cái liên đội không tới một ngàn năm trăm người.
159 Dương Túc Phong lắc đầu, thản nhiên nói: “Ta còn chưa kịp liên lạc với hắn. . . Ngươi. . . . ”Ngu Mạn Ái nhẹ nhàng thở dài một hơi, có chút khổ não nói: “Ta thu được tin tức, nói là hàng vận chuyển Hách Nhĩ Nam của Ngã Đức Tư Đặc La Mỗ tướng quân vương quốc Tháp Lâm đã đến Cách Lai Mĩ, rất có thể cùng gặp mặt với Đường Tư, cướp đoạt cái sinh ý này.
160 Dương Túc Phong bắn đạ trúng bụng của nàng, từ đường kính của viên đạn biết được nàng bị thương rất nặng, làm sắc mặt của nàng càng thêm tái nhợt, thế nhưng nàng vẫn có thể miễn cưỡng đứng thẳng ở trong góc, chứng tỏ sức mạnh cùng nghị lực của nàng hơn xa người khác rất nhiều.