921 Qua một lúc lâu sau, Dương Túc Phong mới chầm chậm cắm thanh đao chỉ huy màu máu đó vào trong vỏ đao, ánh sáng khiếp người mà thanh đao đó phát tán ra mới hoàn toàn biến mất, nhưng sát khí lạnh băng băng vẫn xuyên qua vỏ đao tỏa ra ngoài, làm người ta không dám coi thường, tới ngay cả Đan Nhã Huyến vừa mới đi vào cũng cảm giác được.
922 - Thanh Sương Huyết Nhận này, khắp trời đất chỉ có một thanh, vốn là bảo vật vô giá của Hải Thiên Phật Quốc, nhưng bời vì công tích vĩ đại của nguyên soái Đường Lãng, đồng thời bởi vì đã giải quyết cho Hải Thiên Phật Quốc một chuyện khó khăn chưa từng có, cho nên mới được Hải Thiên Phật Quốc tạm thời tặng cho nguyên soái Đường Lãng sử dụng.
923 Kinh đô Ni Lạc Thần vào đầu mùa hạ, vẫn khá lạnh lẽo, có lẽ bởi vì tòa thành thị này bị chiến hỏa lan tới, nên trông hết sức vắng vẻ, trên đường phố trống không, chẳng có lấy một bóng người nào, chỉ có cành khô và lá rung còn cả rác rến ở khắp mọi nơi.
924 Thế nhưng cùng với chiến tranh bùng phát, quân đội đế quốc Đường Xuyên liên tục bị đánh bại, hết sư đoàn này tới quân đoàn khác bị tiêu diệt hoặc bắt làm tù binh, hải quân thì hoàn toàn bị tiêu diệt, hiện giờ quân đội còn sót lại, đã không tới năm mươi vạn người, hơn nữa còn là một đám ô hợp đủ mọi thể loại trộn lẫn với nhau.
925 - Nhưng chúng ta không an bài bộ đội đồn trú ở Phương Xuyên đạo, lỡ chẳng may …. Minh Sơn Quế vẫn lạnh lùng nói:- Cái phải tới cuối cùng cũng sẽ tới. Dương Túc Phong khẳng định là muốn tiến vào kinh đô Ni Lạc Thần, nhưng thời gian năm nay y tiến vào kinh đô Ni Lạc Thần, có lẽ có thể nắm trong tay của chúng ta.
926 Vẫn còn những cơn gió xuân nhè nhẹ mang hơi lạnh se sắt đến run người thoảng qua vùng đá núi hoang vu này, gây ra từng con gió bụi mù mịt, những hạt bụi li ti màu trắng bạc lặng lẽ bám hết cả lên trên lớp áo ngoài mà chẳng ai hay biết, để lại những vết bẩn loang lổ, giữa những tảng đá lô nhô hiếm hoi lắm mới thấy xuất hiện một vài cọng cỏ thoi thóp, cũng bị gió lạnh cùng tro bụi nhuộm thành một màu xám ảm đạm trở nên tàn úa, nhìn không ra hơi hướng mùa xuân nữa.
927 Vũ Văn Phân Phương hồ nghi hỏi:“Chúng ta tạm thời lui quân ư? Thế nào là tạm thời lui quân?”Cầm lá thư hoạch định trên tay, hai mắt Vũ Văn Phân Phương nhìn chằm chằm vào nó, sắc mặt nhất thời trở nên biến đổi, hơi thở cũng trở nên gấp gáp, cẩn thận đọc hết lá thư xong, thần sắc ngày càng trở nên khác lạ, chuỗi phong linh bằng bạc treo nơi cửa sổ phát ra những tiếng leng keng vui tai cũng không làm ánh mắt nàng bớt ngỡ ngàng chút nào.
928 Vũ Văn Phân Phương lắc đầu vẻ khó khăn, chậm rãi đáp:“Không có. ”Vũ Văn Đông Kinh chần chừ nói:“Như vậy. . . . . . kế hoạch này. . . . . . ”Vũ Văn Phân Phương khe khẽ gật đầu, chậm rãi nói:“Muội đồng ý thực hiện kế hoạch này.
929 Đương lúc mặt trời đã lên cao ở Kim Xuyên đạo, khí hậu trở nên ấm áp, mà nước biển Gia Lặc Tân vẫn lạnh như băng, thậm chí có nơi những khối băng vẫn còn chưa tan hết, trên bề mặt đại dương bao la điểm đầy những đốm màu trắng rất bắt mắt.
930 Đạn dày đặc có thể trực tiếp xé nát loại thuyền nhỏ này thành từng mảnh, mỗi một tên hải tặc Ca Âu bị rơi vào phạm vi bắn tỉa, thì tuyệt đối không còn hy vọng sống sót.
931 Cận Tài ngẩng đầu lên nhìn, thì ra là chiến hạm Long Nha số hiệu 703 vừa tiến lại gần đây, mấy phát pháo liên tục này đều là do nó phóng ra, hạm trưởng của chiến hạm Long Nha số hiệu 703 là Phương Hận Thiểu, chính là hạm trưởng nổi danh liều mạng nhất trong hạm đội bắc hải Lam Vũ, ngoại trừ hắn ra, không người nào dám trong khoảng cách gần như vậy mà dám khai pháo, bởi vì chỉ cần sơ sót một chút thôi, là đạn pháo sẽ có khả năng rơi vào ngay chỗ Cận Tài, nhất là ở trên mặt biển động dữ dội như thế này, bất cứ một sai sót thật nhỏ cũng đủ làm cho chiến hạm Long Nha số hiệu 714 chìm ngay tại chỗ, nhưng gã tiểu tử này vẫn hạ lệnh khai pháo, Cận Tài thật sự không biết là nên cảm ơn hắn một tiếng hay là mắng cho hắn một trận.
932 Tên đã bắn đi thì không quay đầu lại, chiến lược của hải quân Lam Vũ tại biển Gia Lặc Tân đã triển khai đến giai đoạn gấp rút rồi, cho dù phải trả một cái giá khá đắt, thì cũng phải làm.
933 Quả nhiên, theo sau lại có vài chiếc thuyền đổ bộ bởi vì cùng nguyên nhân cũng bị đánh dạt lên bờ biển, thuyền đổ bộ bị lật úp, các chiến sĩ hải quân lục chiến trên khoang thuyền cũng rơi toàn bộ xuống nước, nhưng bọn họ không có tố chất cùng phản ứng tốt như đội đột kích Bạo Hùng, đại khái có một phần ba chiến sĩ sau khi chìm xuống đã không còn nổi lên nữa.
934 “Tiến lên. ” Lâm Từ Luật vỗ vai Du Tiên Phong. Du Tiên Phong dẫn đầu bưng súng tự động, đi dọc theo chỗ trũng phát động công kích, kết quả thỉnh thoảng lại hứng chịu sự phản công bằng cung tên cùng trường mâu, lác đác có mấy tên hải tặc Ca Âu xuất hiện, thì ra, bọn chúng bị pháo hỏa của hạm pháo hải quân Lam Vũ gây chấn động còn chưa hoàn toàn khôi phục lại, khi bọn hắn khôi phục lại, các chiến sĩ hải quân lục chiến Lam Vũ đã tới trước mặt bọn chúng rồi.
935 Đặc Lan Khắc Tưi suốt đêm nhìn chăm chú theo dõi xem có bất kỳ động tĩnh của hải tặc Ca Âu không, hơn nữa còn căn cứ tình hình, linh hoạt bố trí, dự tính phương hướng thủ lĩnh La Đế Áo Phỉ của hải tặc râu đỏ có thể xuất hiện, còn Hoàn Nhan Phi Ưng, thì tự mình tới bến tàu phụ trách chỉ huy nhân viên cùng tháo gỡ vật tư.
936 Du Tiên Phong nâng súng ngang ngực, len lén nhắm ngay tên hải tặc Ca Âu to con này, lẳng lặng chờ đợi Lâm Từ Luật ra lệnh, đối với mục tiêu khổng lồ như vậy, muốn bắn trúng thật sự rất dễ dàng.
937 Du Tiên Phong một thân một mình rón rén bước đến đống thi thể hải tặc Ca Âu đang ngổn ngang, nghiên cứu vấn đề vĩ đại mà hắn đang thắc mắc, rốt cục hải tặc Ca Âu có phải là người hay không, nhưng không có bất cứ thu hoạch gì.
938 Đáng tiếc, không có người trả lời hắn. Bởi vì chưa người nào nguyện ý tự hỏi vấn đề này. Hải tặc Ca Âu ở đằng xa cũng bị hạm pháo hải quân Lam Vũ đánh cho tơi bời hoa lá, kết cục toàn quân bị diệt đang sờ sờ trước mắt, thì đúng vào lúc này, từ phía sau lưng đội hải quân lục chiến Lam Vũ truyền đến tiếng cảnh báo bén nhọn mà dồn dập.
939 Lúc mặt trời chiếu sáng biển Gia Lặc Tân, đảo Kim Quy yên tĩnh lạ thường, có rất nhiều các chiến sĩ hải quân lục chiến Lam Vũ đều lén lút thở phào một hơi, để lại vài nhân viên phụ trách cảnh giới, các chiến sĩ còn lại thì dựa lưng vào chiến hào ngủ thiếp đi, trong lúc đó cuộc chiến đấu ngoài khơi lại tới hồi kịch liệt nhất.
940 Theo như cách nói của Dương Túc Phong, thì việc hải quân Lam Vũ phải thủ thắng là điều cố nhiên trọng yếu, nhưng điều quan trọng hơn chính là phải làm sao để hạ thấp sự kiêu ngạo cùng niềm tin của hải tặc Ca Âu xuống.