41 Võ Tự Bình chưởng môn phái Chung Nam gằn giọng nói:‐ Tiểu tử! Đỡ chưởng kình của bổn chưởng môn!Cùng với lời nói đó, Võ Tự Bình vỗ thẳng đến Tùng Vĩ một đạo phách không chưởng bằng tả thủ, trong khi hữu thủ thì chuẩn bị sẵn một chiêu Thất Thương quyền với chính thành công lực.
42 Tùng Vĩ nằm mơ cũng không tưởng được người vừa xuất hiện thốt ralời nói vừa rồi là Trương Minh Minh. Nàng chắp tay sau lưng rảobước ung dung tiến vào.
43 Mọi người chậm rãi tiến vào Loạn Thạch cốc. Trong Loạn Thạch cốc, vô số những tảng đá với đủ các hìnhtrùng trùng lớp lớp, chẳng khác nào một trận đồ bát quái, nhưthể muốn nuốt chửng lấy họ.
44 Tùng Vĩ gặp mặt Mặc Linh, Tuyết Ngọc và Vũ Văn Hán Dương ở mộttòa mộc trang, có khu vườn hoa đầy màu sắc. Vừa thấy Tùng Vĩ, mọingười chạy ra đón. Đặt Minh Minh xuống ghế, Tùng Vĩ quẹt mồ hôi trán nói:‐ Mọi người đều bình an chứ? Mặc Linh nói:‐ Tất cả mọi người đều lo cho huynh.
45 Những bông tuyết lất phất phủ xuống ngoài mái hiên tòa Dạ Hươnglầu. Mặc cho trời tuyết giá rét lạnh mướt, nhưng khi bóng tà dươngvừa tịch thì khách tìm hoa cũng lũ lượt kéo nhau đến.
46 Đẩy cửa bước vào gian biệt phòng, Túy đầu đà Đường Ngao đangđực mặt nhìn cảnh ái ân của Chu Mạc Nhược và Tiểu Huệ. Y khôngthể nào tưởng tượng được trên đời này lại có một cảnh ái ân như vậy.
47 Phong Ma sơn với những bông tuyết trắng xóa. Trong màn tuyết trời giá rét như vậy, nhưng trên đỉnh Phong Masơn vẫn tấp nập quần hào võ lâm. Họ đứng theo từng môn phái.
48 Cái chết của Túy đầu đà Đường Ngao và Ngọc Diện Tu La Chu MạcNhược khiến cho cục trường trở nên nặng nề hơn. Huyết y nhân nheo mày bước lại đứng bên ngọn đại kỳ Hỏa Dương thần giáo.
49 Cang Tùng Vĩ với bộ pháp khinh thân kỳ tuyệt, nhưng với bộ pháp đóthôi thì không đáng cho Thượng Kỳ để mắt đến. Cái mà y phải đểmắt đến chính là cỗ áo quan trên lưng Tùng Vĩ.