21 Vưu Tam Lang bấy giờ còn treo ngược chân trên xà nhà đầu chúc xuống đất, suýt nữa thì bị ngọn roi đánh trúng mặt đành phải dùng đao chống đỡ. Chủ sòng ngựa Kim Bất Hoán thừa cơ đánh liền mười mấy roi trùm toàn thân Vưu Tam Lang vào vòng khống chế của ngọn roi da.
22 Giữa lúc đó có mấy tiếng la thất thanh rồi tên bắn vào trận rời rạc dần. Tiếp đó có tiếng người gọi to :- Vưu huynh, Bộc huynh! Mau nhảy ra ngoài tường!Đó là giọng nói của Biện Bất Nghi!Đương nhiên Hoàng Phủ Sơn cũng xông vào trận.
23 Đường núi ở đó đi rất khó, thế nhưng chiếc kiệu lại lướt rất nhanh. Người khiêng kiệu là hai tên đại hán đặt kiệu lên vai đi nhanh còn hơn chạy!Biện Bất Nghi đuổi thêm một hồi, chợt nghĩ thầm :- Hay trong kiệu chỉ là một người bình thường?Mặc dù vậy theo kiệu đến Thương Châu Phủ, dù không phải đối tượng cũng không đến nỗi phí công.
24 - Tiểu Ngọc Nhi thế nào? Cô ta trúng phải thứ tà môn nào vậy?Biện Bất Nghi đáp :- Ta chưa tìm ra nguyên nhân. Hoàng Phủ Sơn, trước hết chúng ta hãy đi khỏi đây tìm chỗ nào xem xét thật kỹ mới biết được!Vạn Phi Điệp kêu lên :- Các ngươi còn định mang người đi nữa hay sao? Lão nương còn chưa ra tay, đừng tưởng các ngươi muốn tùy tiện gì cũng được đâu!Biện Bất Nghi cười nói :- Ngươi đã bức hiếp cô nương của chúng ta tới đây còn vu vạ cho chúng ta làm điều trái, há có lý đâu như vậy?Vạn Phi Điệp càng tức thét lên the thé :- Thế các ngươi đúng ở chỗ nào? Thấy cô nương kỹ viện xinh đẹp thì nổi máu dê định cướp không, lại còn gọi nó là Tiểu Ngọc Nhi vớ vẩn nào đó.
25 Thì ra hắn đã có ý định đánh bài chuồn từ trước!Nhưng mới ló đầu ra cửa thì một thanh đại đao sáng loáng chém bổ xuống và một trung niên rất vạm vỡ quát to :- Quay lại!Đàm Bình đổi hướng rất nhanh hướng về cửa hậu nhưng phát hiện Vưu Tam Lang đứng chặn ở cửa, đưa mắt hầm hầm nhìn hắn!Đàm Bình đã bị bịt chặt mọi lối thoát!Vào lúc này trong sảnh vang lên nhiều tiếng rú thê lương.
26 - Có nhất thiết phải mang hắn về động không?Biện Bất Nghi không ngừng bước, trả lời :- Là người cần có nghĩa khí, phân định rõ địch ta. Đàm Bình đã vì chúng ta mà chết.
27 Biện Bất Nghi nhìn quanh rồi nói với Vưu Tam Lang và Bộc Phu :- Hai vị vòng về hướng đông, nhưng hãy nhớ không được để mất hút quái nữ đó. Còn tôi và Hoàng Phủ Sơn đi vòng phía tây trên sườn đồi.
28 Lúc ấy ở tiền viện Mai Hoa sơn trang xuất hiện năm nhân ảnh đều bận bạch y. Vì năm người này di chuyển không phát ra tiếng động nào, y phục lại lẫn với màu tuyết nên rất khó phát hiện.
29 Lúc đó chừng cuối canh tư. Trăng hạ huyền mới mọc lên độ con sào không đủ tỏa ánh sáng xua đi bầu trời xám xịt nhưng cũng nhận rõ bóng người. Hoàng Phủ Sơn suýt bật cười thành tiếng khi nhận ra hai nhân ảnh kia giả trang thành quỷ.
30 Hắn chạy thẳng vào một thất phòng. Vu lão lão vẫn truy sát sau lưng. Chợt nghe oành một tiếng, chiếc giường lật nghiêng sang bên, Kha Phương Đạt lăn vào bên trong giường rồi mất hút.
Thể loại: Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 26