21 Thấy thời gian càng lúc càng trễ, Dịch Hồi đứng lên chào: “Thật sự cám ơn dì đã mời cơm, con nghĩ con nên đi, bằng không càng về khuya tuyết càng rơi nhiều, khó tìm khách sạn.
22 Thấy thời gian càng lúc càng trễ, Dịch Hồi đứng lên chào: “Thật sự cám ơn dì đã mời cơm, con nghĩ con nên đi, bằng không càng về khuya tuyết càng rơi nhiều, khó tìm khách sạn.
23 Giống như cảm thấy gì đó, người đàn ông quay đầu nhìn về phía bọn họ, sau đó mặt mày giãn ra hớn hở, lộ ra vẻ cực kỳ cao hứng nở nụ cười ôn hòa bao dung.
24 Giống như cảm thấy gì đó, người đàn ông quay đầu nhìn về phía bọn họ, sau đó mặt mày giãn ra hớn hở, lộ ra vẻ cực kỳ cao hứng nở nụ cười ôn hòa bao dung.
25 Hôm qua vốn là ngày Tạ Xuân Hồng nên đến công ty trả phép, nhưng cô chập chạm không đi.
Từ câu nói đầy phẫn nộ không cam tâm của Dịch Hồi vẫn vang rõ trong đầu cô, đối với một người đàn ông kiêu ngạo như anh, chuyện bị cô lừa dối là tuyệt đối không thể tha thứ, điều này làm cho cô cảm thấy rất xấu hổ khi xuất hiện trước mặt anh.
26 Hôm qua vốn là ngày Tạ Xuân Hồng nên đến công ty trả phép, nhưng cô chập chạm không đi.
Từ câu nói đầy phẫn nộ không cam tâm của Dịch Hồi vẫn vang rõ trong đầu cô, đối với một người đàn ông kiêu ngạo như anh, chuyện bị cô lừa dối là tuyệt đối không thể tha thứ, điều này làm cho cô cảm thấy rất xấu hổ khi xuất hiện trước mặt anh.
27 Dịch Hồi làm việc quả nhiên là nhanh chóng và hiệu quả, sáng sớm hôm say đã gọi điện tìm người đến chuyển nhà.
Tạ Xuân Hồng chẳng nói chẳng rằng cưới lấy điện thoại của anh: “Em sẽ tự chuyển đồ đạc qua, cũng không có gì nhiều, anh cũng cần huy động nhiều người vậy!”
Dịch Hồi suy nghĩ rồi gật đầu đồng ý: “Cũng đúng, bên đó cái gì cũng có, nếu thiếu thì sẽ mua thêm, mấy thứ ở đây chắc cũng không dùng đến!”
Tạ Xuân Hồng cũng nghĩ vậy, cô căn bản là chưa tính đến việc sống lâu dài cùng Dịch Hồi, cho nên liền thu thập ít đồ đạc mang đi.
28 Dịch Hồi làm việc quả nhiên là nhanh chóng và hiệu quả, sáng sớm hôm say đã gọi điện tìm người đến chuyển nhà.
Tạ Xuân Hồng chẳng nói chẳng rằng cưới lấy điện thoại của anh: “Em sẽ tự chuyển đồ đạc qua, cũng không có gì nhiều, anh cũng cần huy động nhiều người vậy!”
Dịch Hồi suy nghĩ rồi gật đầu đồng ý: “Cũng đúng, bên đó cái gì cũng có, nếu thiếu thì sẽ mua thêm, mấy thứ ở đây chắc cũng không dùng đến!”
Tạ Xuân Hồng cũng nghĩ vậy, cô căn bản là chưa tính đến việc sống lâu dài cùng Dịch Hồi, cho nên liền thu thập ít đồ đạc mang đi.
29 Mẹ Dịch quản nhiên đúng như mong muốn của con trai là không ở nhà để chờ đợi, chạng vạng tối ngày hôm sau đã chạy đến chỗ của Dịch Hồi.
Tạ Xuân Hồng đang ở ban công phơi quần áo, Dịch Hồi ra ngoài mua thức ăn, lúc chuông cửa vang lên Xuân Hồng còn tưởng rằng anh quên mang theo chìa khóa.
30 Mẹ Dịch quản nhiên đúng như mong muốn của con trai là không ở nhà để chờ đợi, chạng vạng tối ngày hôm sau đã chạy đến chỗ của Dịch Hồi.
Tạ Xuân Hồng đang ở ban công phơi quần áo, Dịch Hồi ra ngoài mua thức ăn, lúc chuông cửa vang lên Xuân Hồng còn tưởng rằng anh quên mang theo chìa khóa.
31 Tạ Xuân Hồng cùng Dịch Hồi quả nhiên là giống như một đôi uyên ương mới vừa sa vào biển tình, mỗi ngày cùng nhau đi làm cùng nhau tan ca, cùng nhau mua thức ăn nấu cơm, thỉnh thoảng Dịch Hồi còn đưa cô đi ra ngoài tụ tập cùng bạn bè.
32 Tạ Xuân Hồng cùng Dịch Hồi quả nhiên là giống như một đôi uyên ương mới vừa sa vào biển tình, mỗi ngày cùng nhau đi làm cùng nhau tan ca, cùng nhau mua thức ăn nấu cơm, thỉnh thoảng Dịch Hồi còn đưa cô đi ra ngoài tụ tập cùng bạn bè.
33 Rèm cửa sổ bị gió thổi tung lung lay đong đưa, ánh mặt trời chiếu vào phòng, chiếu vào cơ thể của cặp đôi đang ôm nhau trên giường, càng làm nổi bật vẻ bình yên dịu dàng.
34 Rèm cửa sổ bị gió thổi tung lung lay đong đưa, ánh mặt trời chiếu vào phòng, chiếu vào cơ thể của cặp đôi đang ôm nhau trên giường, càng làm nổi bật vẻ bình yên dịu dàng.
35 Tạ Xuân Hồng vẫn không yên tâm, nên lập tức gọi điện cho Hà Giai Hỉ để hỏi thăm tình hình của Đường Sơ
Hà Giai Hỉ mới vừa trải qua mười mấy tiếng trong phẫu thuật, nên cho dù cô vốn là người mạnh mẽ thì trong giọng nói vẫn thấm đượm sự mệt mỏi: “Ây da, mình mới định gọi điện cho cậu, chính anh ấy cũng không biết rõ tình trạng bệnh tình của cô ấy, anh ấy chỉ dựa theo tình trạng sức khỏe của vợ mà mua thuốc… Bất quá, thuốc này rất có vấn đề.
36 Tạ Xuân Hồng vẫn không yên tâm, nên lập tức gọi điện cho Hà Giai Hỉ để hỏi thăm tình hình của Đường Sơ
Hà Giai Hỉ mới vừa trải qua mười mấy tiếng trong phẫu thuật, nên cho dù cô vốn là người mạnh mẽ thì trong giọng nói vẫn thấm đượm sự mệt mỏi: “Ây da, mình mới định gọi điện cho cậu, chính anh ấy cũng không biết rõ tình trạng bệnh tình của cô ấy, anh ấy chỉ dựa theo tình trạng sức khỏe của vợ mà mua thuốc… Bất quá, thuốc này rất có vấn đề.
37 Tạ Xuân Hồng trong ngực anh từ từ lui ra, trở mình nằm nhìn lên trần nhà, suy nghĩ bay xa đến tận phương trời nào.
“Em cùng anh ấy căn bản cái gì cũng không có, anh ấy thậm chí không biết tình cảm của em đối với anh ấy, cho tới bây giờ em cũng không nghĩ đến chuyện nói cho anh ấy biết.
38 Tạ Xuân Hồng trong ngực anh từ từ lui ra, trở mình nằm nhìn lên trần nhà, suy nghĩ bay xa đến tận phương trời nào.
“Em cùng anh ấy căn bản cái gì cũng không có, anh ấy thậm chí không biết tình cảm của em đối với anh ấy, cho tới bây giờ em cũng không nghĩ đến chuyện nói cho anh ấy biết.
39 Tạ Xuân Hồng cắn môi, ánh mắt áy náy nhìn anh.
Dịch Hồi trong lời chợt sợ hãi, sắc mặt thay đổi hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Dịch Hồi …” Tạ Xuân Hồng rũ mắt xuống, “Thật xin lỗi, bây giờ em phải đi.
40 Tạ Xuân Hồng cắn môi, ánh mắt áy náy nhìn anh.
Dịch Hồi trong lời chợt sợ hãi, sắc mặt thay đổi hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Dịch Hồi …” Tạ Xuân Hồng rũ mắt xuống, “Thật xin lỗi, bây giờ em phải đi.