61 Trong mắt Dịch Hồi niềm vui mừng như muốn tràn cả ra ngoài, đứng lên nhận lấy túi thức ăn trong tay cô tùy tiện đặt lên bàn, sau đó ôm khuôn mặt cô, hung hăng hôn lên đó.
62 Trong mắt Dịch Hồi niềm vui mừng như muốn tràn cả ra ngoài, đứng lên nhận lấy túi thức ăn trong tay cô tùy tiện đặt lên bàn, sau đó ôm khuôn mặt cô, hung hăng hôn lên đó.
63 Khi Tạ Xuân Hồng về đến nhà, Dịch Hồi đã đợi cô thật lâu, vừa thấy cô liền bất mãn oán trách: “Nói chuyện gì mà có thể lâu như vậy? Em xem xem đã quá giờ cơm rồi, anh cũng đói muốn chết!”
Tạ Xuân Hồng đang buồn phiền chuyện của Tô Văn, không khỏi tức giận liếc anh một cái: “Có tay có chân, sao không tự mình làm cơm đi?”
Dịch Hồi bị cô chận họng không thể phản đối, buồn buồn ngồi trên ghế sô pha không nhìn cô.
64 Khi Tạ Xuân Hồng về đến nhà, Dịch Hồi đã đợi cô thật lâu, vừa thấy cô liền bất mãn oán trách: “Nói chuyện gì mà có thể lâu như vậy? Em xem xem đã quá giờ cơm rồi, anh cũng đói muốn chết!”
Tạ Xuân Hồng đang buồn phiền chuyện của Tô Văn, không khỏi tức giận liếc anh một cái: “Có tay có chân, sao không tự mình làm cơm đi?”
Dịch Hồi bị cô chận họng không thể phản đối, buồn buồn ngồi trên ghế sô pha không nhìn cô.
65 Hiện tại tâm trạng của Dịch Hồi cũng không khá khẩm gì, Tạ Xuân Hồng vẫn không chủ động liên lạc với anh, làm cho anh vừa lo lắng vừa tức giận, toàn thân càng cảm thấy lạnh lẽo hơn, mặt mũi tối sầm làm cho đám nhân viên thấy anh cũng không dám đối mặt mà phải vòng đường khác mà đi.
66 Hiện tại tâm trạng của Dịch Hồi cũng không khá khẩm gì, Tạ Xuân Hồng vẫn không chủ động liên lạc với anh, làm cho anh vừa lo lắng vừa tức giận, toàn thân càng cảm thấy lạnh lẽo hơn, mặt mũi tối sầm làm cho đám nhân viên thấy anh cũng không dám đối mặt mà phải vòng đường khác mà đi.
67 Mặc dù Dịch Hồi ném hết mặt mũi chủ động chạy đến mang Tạ Xuân Hồng trở về nhà, nhưng cơn giận của anh tất nhiên vẫn chưa tan hết, cho dù ở chung một phòng, nhưng lúc nào cũng mang bộ mặt lạnh tanh không nhìn Xuân Hồng.
68 Mặc dù Dịch Hồi ném hết mặt mũi chủ động chạy đến mang Tạ Xuân Hồng trở về nhà, nhưng cơn giận của anh tất nhiên vẫn chưa tan hết, cho dù ở chung một phòng, nhưng lúc nào cũng mang bộ mặt lạnh tanh không nhìn Xuân Hồng.
69 Quả nhiên Dịch Hồi tràn trề hăng hái lái xe đưa Xuân Hồng ra bờ biển.
Vừa xuống xe đã nghe từng đợt sóng biển vỗ bờ truyền đến, xen lẫn với tiếng hải âu kêu to, không khí tươi mát của bờ biển làm cho Tạ Xuân Hồng không kìm được mà hít sâu mấy lần, theo sau Dịch Hồi đi về phía trước.
70 Quả nhiên Dịch Hồi tràn trề hăng hái lái xe đưa Xuân Hồng ra bờ biển.
Vừa xuống xe đã nghe từng đợt sóng biển vỗ bờ truyền đến, xen lẫn với tiếng hải âu kêu to, không khí tươi mát của bờ biển làm cho Tạ Xuân Hồng không kìm được mà hít sâu mấy lần, theo sau Dịch Hồi đi về phía trước.
71 Trong nháy mắt lửa giận của Dịch Hồi tăng vọt lên, ánh mắt hết sức u ám nhìn cô ta chằm chằm, chậm rãi nắm chặt đấm tay, ngón tay bị anh bóp lại phát ra tiếng răng rắc vang dội.
72 Trong nháy mắt lửa giận của Dịch Hồi tăng vọt lên, ánh mắt hết sức u ám nhìn cô ta chằm chằm, chậm rãi nắm chặt đấm tay, ngón tay bị anh bóp lại phát ra tiếng răng rắc vang dội.
73 Mùa hè năm nay ở thành phố N nóng bức lạ thường, nhưng cũng nhanh chóng đi qua, hai trận mưa mùa thu ập đến, khí trời liền nhanh chóng mát mẻ, thậm chí sáng sớm hay tối muộn nhiệt độ xuống rất thấp đến nỗi phải khoác thêm áo ấm.
74 Mùa hè năm nay ở thành phố N nóng bức lạ thường, nhưng cũng nhanh chóng đi qua, hai trận mưa mùa thu ập đến, khí trời liền nhanh chóng mát mẻ, thậm chí sáng sớm hay tối muộn nhiệt độ xuống rất thấp đến nỗi phải khoác thêm áo ấm.
75 Đường Sơ vẫn ngồi nguyên tại chỗ, mắt mở to nhìn hết thảy những chuyện đang xảy ra trước mắt, lại giống như cái gì cũng không lọt được vào mắt anh, trên mặt tràn trề mơ màng, cực ký giống như một đứa trẻ không biết phải làm sao.
76 Đường Sơ vẫn ngồi nguyên tại chỗ, mắt mở to nhìn hết thảy những chuyện đang xảy ra trước mắt, lại giống như cái gì cũng không lọt được vào mắt anh, trên mặt tràn trề mơ màng, cực ký giống như một đứa trẻ không biết phải làm sao.
77 Đường Sơ gặp phải biến cố lớn như vậy, cả người cứ dần dần sa sút đi, suốt ngày uể oải không còn sức sống, cứ cầm kỷ vật của Tô Văn rồi cả ngày sầu não, đối với chuyện gì cũng không quan tâm, làm cho ba Đường mẹ Đường hết sức lo lắng.
78 Đường Sơ gặp phải biến cố lớn như vậy, cả người cứ dần dần sa sút đi, suốt ngày uể oải không còn sức sống, cứ cầm kỷ vật của Tô Văn rồi cả ngày sầu não, đối với chuyện gì cũng không quan tâm, làm cho ba Đường mẹ Đường hết sức lo lắng.
79 Hôm nay là tết Trung Thu, thời tiết cực kỳ tốt, ánh nắng rực rỡ, gió thu mát mẻ, chỉ tiếc rằng những thứ này đều không thể xua tan những buồn bực trong lòng Tạ Xuân Hồng.
80 Hôm nay là tết Trung Thu, thời tiết cực kỳ tốt, ánh nắng rực rỡ, gió thu mát mẻ, chỉ tiếc rằng những thứ này đều không thể xua tan những buồn bực trong lòng Tạ Xuân Hồng.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 16